Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2126: Nhân Đạo Chủ Nhân, lực lượng nhân quả (2)

Chương 2126: Nhân Đạo Chủ Nhân, lực lượng nhân quả (2)
- Rời khỏi rồi?
Thú vương kinh ngạc mở miệng, hàm răng rung động cắn khanh khách, một đôi hung mâu đều hiện lên ra lệ khí kinh khủng, nếu như Diệp Hiên thật sự rời khỏi, vậy sớm muộn cũng sẽ trở thành tai hoạ cho cự thú tinh không nhất tộc.
- Diệp Hiên, chí cường ở đây, ngươi có bản lĩnh liền đi ra cho bản vương, tiếp tục giết tộc nhân ta, nếu không ngươi cũng chỉ là một con chó nhà có tang mà thôi.
Thú vương đánh vỡ chỗ thủng, mặc dù có mất thân phận hắn, nhưng trước khi không xác định Diệp Hiên đến cùng có rời khỏi chưa, đây cũng là biện pháp duy nhất của hắn.
Xoẹt!
Lời của thú vương vừa rơi xuống, một đạo kích quang sát phạt ầm vang đem vắt ngang một con vương thú làm hai đoạn, khi mà một màn này xuất hiện, lập tức để đôi mắt thú vương đỏ đến muốn nứt, trong miệng truyền đến tiếng gầm gừ phẫn hận tới cực điểm.
- Ngươi tên cẩu vật này quả nhiên vẫn còn ở đây, có bản lĩnh ngươi cút ra đây cho bản vương !
Thú vương chửi ầm lên, chỉ là nếu như lắng nghe sẽ thấy âm thanh của hắn có lấy một tia run rẩy, nội tâm càng là dâng lên một loại cảm giác đại khủng bố.
Ngay cả chí cường vạn cổ đều không thể phá vỡ độn pháp của Diệp Hiên, cự thú tinh không nhất tộc trêu ra đại địch như thế, tương lai nên ứng đối như thế nào ?
Diệp Hiên liền giống như một thanh sát kiếm treo tại đỉnh đầu cự thú tinh không nhất tộc, không biết khi nào sẽ hội rơi xuống muốn tính mạng của bọn hắn, loại cảm giác này để thú vương vô cùng run sợ.
Nếu như tu vi Diệp Hiên nghiền ép bọn họ cũng liền thôi, hết lần này tới lần khác tu vi đối phương không cao không thấp, thú vương đưa một tay là đã muốn Diệp Hiên mệnh được rồi, nhưng hết lần này tới lần khác lại không làm gì được đối phương.
- Còn xin Thiên Chủ giúp tộc ta qua được nan quan!
Thú vương đại lễ tham bái Nhân Đạo Chủ Nhân, lúc này hắn cũng chỉ có thể đem toàn bộ hi vọng ký thác vào trên người Nhân Đạo Chủ Nhân, bởi vì thực tại là hắn nghĩ không ra được biện pháp nào cả.
Nhân Đạo Chủ Nhân khẽ lắc đầu, gương mặt xinh đẹp đoan trang lộ vẻ bình tĩnh nói:
- Mười phần có lỗi, hắn sở tu là độn pháp cấm kỵ, bản chủ tuy là chí cường, nhưng cũng không thể tìm được tung tích của hắn.
- Vậy... Phải làm sao mới ổn đây?
Được đến câu trả lời chắc chắn của Nhân Đạo Chủ Nhân, sắc mặt thú vương trắng bệch, ngay cả chí cường đều nói ra lời này, hắn đã bắt đầu tuyệt vọng.
Chỉ là thú vương không hổ là Chủ Nhân một tộc, hắn cũng không có loạn phân tấc, sau đó khom người cúi đầu nói với Nhân Đạo Chủ Nhân:
- Làm phiền Thiên Chủ đích thân tới tộc ta, bản vương chính là vì Thiên Chủ bày tiệc mời khách, cũng mời Thiên Chủ ở lại tộc ta mấy ngày.
- Trước kia lúc bản chủ không thành đạo, từng được phụ thân ngươi trợ giúp, mặc dù hắn đã vẫn lạc, nhưng bản chủ cùng tộc ngươi nguồn gốc không cạn, phần ân tình này bản chủ sẽ trả.
Nhân Đạo Chủ Nhân dịu dàng nói.
- Đa tạ Thiên Chủ, Thiên Chủ mời.
Tinh thần thú vương hơi chấn động, bất kể như thế nào có Nhân Đạo Chủ Nhân là vạn cổ chí cường ở đây, có lẽ mấy ngày này có thể nghĩ đến biện pháp tìm ra Diệp Hiên.
Cứ như vậy, tại thú vương mời mọc, Nhân Đạo Chủ Nhân ở tạm tại tổ địa cự thú tinh không, mà Diệp Hiên thì đang chau mày nhìn, luôn cảm giác tới chỗ nào không thích hợp, điều này cũng làm cho hắn tạm thời không có ra tay với cự thú tinh không nhất tộc.

Vạn cổ chí cường!
Bốn chữ rất nặng nề, Diệp Hiên không tự đại đến mức giết người không chút kiêng kỵ ở trước mặt chí cường vạn cổ, mặc dù hắn có Kiếp Thiên Biến, nhưng vạn sự vẫn phải cẩn thận là hơn.
Chờ đợi!
Diệp Hiên ngăn chặn bên ngoài tinh lộ, hắn cũng không tin Nhân Đạo Chủ Nhân sẽ một mực ở lại cự thú tinh không nhất tộc, chỉ cần chờ Nhân Đạo Chủ Nhân rời khỏi, hắn liền tiếp tục làm chuyện sát phạt.
Diệp Hiên ngăn chặn tinh lộ, bắt đầu tu luyện, hắn vừa mới mở ra tòa thiên môn thứ hai, hoàn toàn chính xác còn cần vững chắc một phen tu vi, hơn nữa còn có Vạn Cổ Luân Hồi Quyền thức thứ hai cũng cần hắn đi lĩnh hội.
Bảy ngày sau!
Tinh lộ óng ánh, bình tĩnh im ắng.
Diệp Hiên vẫn đắm chìm trong Vạn Cổ Luân Hồi Quyền thức thứ hai, trong đầu càng là đang liên tiếp diễn luyện quyền pháp này, căn bản không có chú ý tới một bóng dáng đang lặng yên xuất hiện ở phía sau hắn.
- Diệp tiểu đệ, tu vi của ngươi lại tinh tiến.
Oanh!
Lúc mà âm thanh này đột ngột truyền đến, như là hỗn độn kinh lôi nhắm đánh ở trên người Diệp Hiên, hắn đều rùng mình một cái, đột nhiên bừng tỉnh từ trong tu luyện, cả người trong giây lát đều biến mất không thấy đâu nữa, một mặt kinh dị nhìn lại nguồn gốc âm thanh.
- Nhân Đạo Chủ Nhân!
Khi mà dung nhan uyển ước đoan trang của Nhân Đạo Chủ Nhân đập vào mi mắt, sắc mặt Diệp Hiên vô cùng trắng bệch, nội tâm càng là lật lên sóng biển ngập trời, một cỗ nguy cơ tử vong trong giây lát bao phủ lấy hắn.
Quá sơ suất, chính mình thực sự quá sơ suất, Nhân Đạo Chủ Nhân này kỳ thực đã sớm khám phá ra chỗ ở của hắn, ánh mắt trước đó căn bản không phải chỉ là ngẫu nhiên, mà là rõ ràng nhìn xuyên chân thân hắn.
Diệp Hiên vô cùng sợ hãi, hắn thế nào cũng nghĩ không thông, vì sao Kiếp Thiên Biến lại mất đi hiệu lực, môn đại thuật cấm kỵ này không phải ngay cả chí cường vạn cổ đều phát giác không được sao?
Nhân Đạo Chủ Nhân làm thế nào phát hiện được hắn?
Liên tiếp kinh nghi vạch qua trong đầu Diệp Hiên, hắn cực kỳ cảnh giác chăm chú nhìn lấy Nhân Đạo Chủ Nhân, một thân tu vi đều đề thăng tới đỉnh điểm, chuẩn bị làm chạy trốn bất cứ lúc nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận