Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 104 - Đứng thứ chín thiên hạ – Lý Hoán Thiên (1)



Chương 104 - Đứng thứ chín thiên hạ – Lý Hoán Thiên (1)




Thanh Long từ từ giải thích, sắc mặt hơi âm trầm, tiếp tục nói:
- Sau khi người của chúng tôi kiểm chứng, kho vũ khí các nơi trên toàn quốc cũng không có thiếu một đầu đạn H2.
- Ý của anh là nói, đầu đạn này chính là của tư nhân?
Ánh mắt Diệp Hiên khó lường.
- Diệp tiên sinh nói có lý, chỉ là khả năng này cũng không cao, nếu bàn về an toàn quốc phòng. Hạ quốc vẫn rất có tiếng ở trên thế giới, tuyệt đối sẽ không cho phép tư nhân có loại vũ khí này.
Thanh Long nói chắc như đinh đóng cột.
- Tuyệt đối không cho phép cũng không có nghĩa là không có, chuyện này anh cũng không cần lo, tôi tự nhiên sẽ tra ra là người nào gây nên.
Ngón tay Diệp Hiên đánh lên mặt, giọng nói càng rất bình tĩnh.
Diệp Hiên giao phó cho Thanh Long một việc.
Chuyện thứ nhất, đầu tiên là có thể trực tiếp thả tin tức hắn đi tới kinh đô ra ngoài, để cho muốn người giết hắn biết được, có lẽ sẽ có chút thu hoạch ngoài ý liệu.
Điểm thứ hai, Diệp Hiên muốn cho Thanh Long tìm kiếm cho mình một nơi ở, hắn muốn ở kinh đô một thời gian rất dài, điều này cũng làm cho Thanh Long gật đầu nhận lời.
Còn điểm thứ ba, chính là muốn người, sau này, Linh Lung cũng sẽ không phải là thành viên Địa tổ nữa, sẽ đi theo bên cạnh hắn, mà Thanh Long cũng lập tức đồng ý.
Nhưng trong này lại xảy ra một việc nhỏ xen giữa, đó chính là Thiết Lực mặt dày khẩn cầu Diệp Hiên, để cho hắn đi theo Linh Lung, Diệp Hiên ngẫm lại, cũng liền đồng ý.
- Diệp tiên sinh, lần này ngài vào kinh, mấy vị thủ trưởng khẳng định muốn gặp ngài một lần...
Không đợi Thanh Long nói xong, Diệp Hiên phất tay ngắt lời nói:
- Tạm thời không cần gặp, chờ tôi tra ra ai muốn giết tôi, đến lúc đó thì tôi sẽ cùng mấy vị thủ trưởng gặp mặt.
- Được, vậy tôi sẽ trả lời mấy vị thủ trưởng.
Thanh Long cười khổ, cũng chỉ có vị Diệp tiên sinh trước mắt này mới sẽ tùy ý như vậy, đổi lại là người khác sớm đã muốn trèo cao rồi.
Sau tất cả mọi chuyện.
Thanh Long phân phó thành viên Địa tổ dẫn dắt đám người Diệp Hiên đi đến chỗ ở trước, mà tin tức Diệp Hiên đi tới kinh đô cũng để cho Thanh Long dựa theo phân phó của Diệp Hiên tản ra.
...
Bát Đại Thế Gia kinh đô, Nam Cung gia!
Hai cha con Diệp Thương Hải ngồi trong Nội Đường, sắc mặt hai người cực kỳ xấu xí, đôi mắt nhìn về phía Nam Cung gia chủ càng là đầy vẻ phẫn hận.
Ầm!
Diệp Thương Hải vỗ lên bàn, trực tiếp tức giận lên tiếng nói:
- Nam Cung Thiên, ông muốn hại chết Diệp gia tôi hay sao?
- Thương hải huynh, ông đây nói vậy là có ý gì, sao tôi nghe không hiểu?
Mái tóc Nam Cung Thiên đã bạc trắng, nhưng lại có một loại khí chất không giận mà uy, hắn nâng chén trà lên khẽ nhấp một hớp, thần tình không chút biến hóa nào.
- Nam Cung Thiên, ông đừng có mà giả bộ với tôi, tin tức Diệp Hiên tới đến kinh đô, chính là tôi nói cho ông biết trước tiên, tôi thực sự đã coi khinh ông rồi, Nam Cung ông vẫn còn có đầu đạn H2, tới lúc muốn Nam Cung gia ông huỷ diệt, cũng chớ liên lụy tới Diệp gia chúng tôi.
Diệp Thương Hải liên tục tức giận mà nói, chỉ là trong mắt mơ hồ xẹt qua một luồng kiêng kỵ.
Phải biết, ngay cả là Bát Đại Thế Gia kinh đô, ở quân chính thương tam giới có địa vị vô cùng quan trọng, nhưng dính đến vũ khí hạn chế, cái này đã xúc phạm điểm mấu chốt của Hạ quốc, nếu để cho mấy vị lãnh đạo Hạ quốc biết được việc này, há sẽ lại từ bỏ ý đồ?
Không trách Diệp Thương Hải nổi giận như này, hắn muốn hòa hoãn quan hệ cùng Diệp Hiên, để cho Diệp gia có thể bình ổn phát triển tiếp, nếu như Diệp Hiên có thể trở về Diệp gia, đây là không thể chuyện tốt hơn, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn để cho Diệp Bình về nhà.
Nhưng bây giờ Diệp Thương Hải lại mười phần hối hận, hắn vốn tưởng rằng Nam Cung Thiên biết Diệp Hiên có mấy vị lãnh đạo Hạ quốc làm chỗ dựa, tất nhiên cũng sẽ cùng hắn cách nghĩ, thật không nghĩ đến bởi vì Nam Cung Vân chết ở trong tay Diệp Hiên, triệt để làm cho Nam Cung Thiên điên cuồng lên, làm ra cái việc chủng không thể cứu vãn này.
Điều để cho Diệp Thương Hải bất an là, Nam Cung gia lại có giấu đầu đạn H2, Nam Cung Thiên điên rồi sao? Nam Cung gia đến cùng muốn làm cái gì?
Hiện tại Diệp Thương Hải cũng không muốn suy đoán tại sao Nam Cung gia lại có loại vũ khí này, đặt ở trước mặt Diệp Thương Hải chính là mấy vị lãnh đạo Hạ quốc sẽ gây áp lực.
Bởi vì tất cả mọi người đều biết, Diệp Hiên cùng Diệp gia có ân oán cực lớn, lần này xuất hiện loại chuyện này, Diệp gia đứng mũi chịu sào trở thành mục tiêu hoài nghi hàng đầu, vậy đây chẳng phải là thành hình nhân thế mạng của Nam Cung gia?
- Thương hải huynh, ông nói cái gì tôi nghe không hiểu, cái gì đầu đạn H2, ông đừng có vu hãm Nam Cung gia tôi.
Nam Cung Thiên vững như Thái Sơn, khóe miệng càng là câu lên một luồng tàn đắc ý.
- Hừ!
Nhìn ánh mắt đắc ý của Nam Cung Thiên, Diệp Thương Hải giận quá mà cười, nói:
- Tốt tốt tốt, nếu ông đã muốn kéo Diệp gia tôi xuống nước, vậy tôi cũng không ngại nói cho ông biết, Diệp Hiên cũng chưa chết, nó đã tới kinh đô, nếu để cho nó biết được việc này chính là Nam Cung gia ông gây nên, Nam Cung gia có gì kết quả, ông nên tinh tường hơn so với ai khác.
- Hạo nhi, chúng ta đi.
Diệp Thương Hải gọi Diệp Thương Hạo, xoay người muốn đi ra ngoài cửa, nhưng không chờ Diệp Thương Hải đi ra, hắn bỗng nhiên dừng lại, mà sau đó lại xoay người nhìn về phía Nam Cung Thiên, cười lạnh nói:
- Nam Cung Thiên, tuy Diệp gia tôi hiện tại bấp bênh không vững trong Đại Hạ, nhưng ông phải biết, dù sao trong người Diệp Hiên cũng chảy dòng máu của Diệp gia, mặc dù nó hận chúng tôi, nhưng Diệp gia tôi còn chưa tới cái mức diệt tộc kia. Ông tự giải quyết cho tốt đi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận