Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1028 - Tránh thoát



Chương 1028 - Tránh thoát




- Người nào đang nói chuyện?
Hai mắt Diệp Hiên âm lãnh, không ngừng đảo mắt trong không gian tử sắc, nhưng một mảnh hư vô, căn bản không có bất kỳ sinh linh nào tồn tại, chỉ có rất nhiều Thiên Đạo tiên văn bồi hồi quanh người hắn.
- Thiên Đạo lôi âm, con đường thành thánh?
Diệp Hiên nỉ non tự nói, dần dần tỉnh táo lại, giống như hiểu rõ mình đang ở đâu.
Nơi này hẳn là không gian của Hồng Mông Tử Khí, trong đó ẩn chứa Thiên Đạo tiên văn, như trình bày chân ý thành thánh, trong đó lại càn huyền ảo, nhưng lại khiến người ta có thể cảm nhận được con đường thành thánh ngay phía trước.
- Ừm?
- Tu vi của ta?
Bỗng nhiên, Diệp Hiên xem kỹ bản thân, hắn phát hiện bản thân đang nở rộ một vòng Thánh Quang, Thánh Quang này vậy mà tương tự Thánh Quang trên người Thông Thiên Giáo Chủ và Nữ Oa.
Ầm ầm
Vạn Cổ lôi động, thánh uy chư thiên, Diệp Hiên cảm thấy tu vi bản thân liên tục tăng lên, ngắn ngủi hơn mười hơi thở, hắn tiến vào cảnh giới cực kỳ đáng sợ.
Lực lượng, sức mạnh vô cùng vô tận, có thể đánh vỡ hết thảy.
Chưa bao giờ có, từ đầu đến cuối cũng chưa từng có, Diệp Hiên chưa hề cảm thụ bản thân đang cường đại đến mức khiến chính hắn cảm thấy sợ hãi thế này.
Rắc rắc
Năm ngón tay Diệp Hiên khép lại, trong nháy mắt, thời không nơi này bị hắn bóp nát trong tay, Bất Diệt Chân Linh sớm đã hóa thành một tiểu nhân, như thánh Hồn trong truyền thuyết, chỉ có Thánh Nhân mới có được điều đó.
- Thánh Nhân? Đây là Thánh Nhân cảnh?
Diệp Hiên triệt để ngốc trệ, rung động nỉ non, hắn dám vạn phần khẳng định, giờ phút này bản thân đã vào Thánh Nhân cảnh, bởi vì hắn cảm nhận được lực lượng Thiên Đạo to lớn gia trì trên người, chỉ một ý nghĩ của hắn đã có thể táng diệt vạn vật trời đất.
- Không thể, tuyệt đối không thể.
- Hồng Mông Tử Khí làm sao có thể trực tiếp giúp ta tiến nhập thánh cảnh?
Diệp Hiên run sợ gào thét, trong mắt hiện ra kinh hoảng cực độ.
- Không đúng, giả, hết thảy đều là giả.
Diệp Hiên không bị lực lượng của bản thân mê hoặc, hắn lên tiếng gào thét, hai mắt huyết hồng đảo mắt khắp không gian thần bí.
Hắn biết, giờ phút này chỉ là ý thức hắn xuất hiện trong không gian Hồng Mông, mà nhục thân hắn còn lưu lại Đấu Ngưu cung, tuyệt không có khả năng dễ dàng trở thành Thánh Nhân.
- Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Diệp Hiên không ngừng khuyên bảo bản thân phải tỉnh táo, sau đó ngồi xếp bằng bên trong không gian Hồng Mông, không ngừng suy nghĩ vì sao lại sảy ra sự tình đáng sợ này.
Trọn vẹn một nén nhang đi qua, trong miệng Diệp Hiên phun ra một ngụm trọc khí, biểu hiện trên mặt trở nên bình tĩnh trở lại, trong mắt hắn hiển ra một tia minh ngộ.
- Tốt cho một Hồng Mông Tử Khí, tốt một cho Thiên Đạo an bài.
Thoáng qua như mộng, hoặc mới tỉnh khỏi giấc mộng, một nét tự giễu hiện ra từ khóe miệng của hắn, chỉ là trong mắt Diệp Hiên cũng lộ ra vẻ do dự.
Chân tướng rõ ràng, hết thảy đều đã rõ ràng
Hồng Mông Tử Khí hóa thành không gian, Diệp Hiên đích thực cảm nhận được lực lượng Thánh Nhân, càng có Thiên Đạo lôi âm chỉ rõ công đức phương hướng thành thánh, khiến hắn sớm cảm nhận được lực lượng Thánh Nhân.
Mạnh, đích thực rất mạnh, Thánh Nhân cường đại đáng sợ, giờ phút này Diệp Hiên hoàn toàn có thể cảm giác được bản thân cường đại chưa bao giờ có, bởi vì trong khối không gian độc lập này, hắn thật sự đã có được tu vi Thánh Nhân.
Chỉ là Diệp Hiên không bị lực lượng này làm mê hoặc, nhưng hắn cũng lâm vào do dự, phải chăng nên từ bỏ lấy lực chứng đạo, trực tiếp con đường tu công đức thành thánh?
Trọng lập thiên địa, có thể thành thánh
Tám chữ đơn giản, Hồng Mông Tử Khí truyền đạt ý niệm tới hắn, chỉ cần hắn lập tâm nguyện thiên địa, mở một phương đại giáo, bình tức giữa phân tranh tam giới, vậy hắn có thể bằng Hồng Mông Tử Khí thành thánh, hóa thành vị Thiên Đạo Thánh Nhân thứ bảy.
Một lựa chọn bày trước mặt Diệp Hiên, chỉ cần hắn lập thiên địa tâm nguyện trước sáu đại Thánh Nhân, trong khoảnh khắc sẽ dùng Hồng Mông Tử Khí hóa thân Thánh Nhân, từ đây có thể cùng đứng cùng ngồi với sáu đại Thánh Nhân.
Tam giới phân tranh đã lâu, Vu Yêu đại chiến, Xiển Triệt ân oán, Thiên Địa Nhân tam giới làm theo ý mình, nếu Diệp Hiên nguyện ý lập xuống thiên địa tâm nguyện, nguyện ý bình loạn tam giới, công đức đạt được đại nhân quả, trực tiếp hóa thân Thánh Nhân.
Thánh Nhân…
Một chữ tràn ngập dụ dỗ, Diệp Hiên không thể thờ ơ, chỉ cần hắn nguyện ý làm có thể lập địa thành thánh, cái gọi là Vu tộc, Thượng Cổ Yêu Đình, không ở trong mắt hắn, cho dù sáu đại Thánh Nhân gặp hắn, cũng phai gọi hắn một tiếng đạo hữu.
- Lực lượng cường đại cỡ nào.
Thần sắc Diệp Hiên cực kỳ say mê, hắn hoàn toàn có thể cảm nhận được bản thân hiện tại cường đại đến mức nào, bản thân cũng bị loại lực lượng này dụ dỗ, như lâm vào hoàn cảnh không cách nào tự kềm chế.
- Mở.
Diệp Hiên khẽ lên tiếng, một đôi pháp nhãn lấp lóe thánh quang, trực tiếp lướt qua Thiên Địa Nhân tam giới, đông đảo chúng sinh tam giới hiện lên trong đầu hắn.
Một đôi thiên địa thánh nhãn, chiếu phá hư không, xem thấu hư vô, Diệp Hiên nhìn thấy Minh Hà Lão Tổ trong hư không, cũng nhìn thấy một nhà sư mặc áo bào trắng đi tới Thiên Đình.
Thời khắc này Diệp Hiên cũng không chút dao động, hắn đã say mê trong lực lượng Thánh Nhân, thánh quang trong đôi mắt hắn tiêu tán, cả người hắn trầm mặc đến cực điểm.
Dụ hoặc, một hấp dẫn cực lớn, đây là thánh cảnh dụ hoặc Diệp Hiên.
- Đáng tiếc, đây cũng không phải lực lượng mà ta muốn.
Bỗng nhiên, Diệp Hiên ngẩng đầu lên, nét mê say trên mặt đã không thấy, một tia lăng lệ xẹt qua ánh mắt, thần quang quanh thân dị động đáng sợ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận