Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 323 - Thiên địa tam vấn (2)



Chương 323 - Thiên địa tam vấn (2)




Gào!
Không chờ Cửu Thiên Cương Phong cuồng bạo lao tới Diệp Hiên, trăm ức Trấn Hồn Phiên đã chập chờn ở trong bầu trời, đếm không hết mặt quỷ đáng sợ như ẩn như hiện ở trên Trấn Hồn Phiên, còn có âm thanh quỷ khóc thần gào truyền đến từ trong bầu trời vô tận.
Kiệt kiệt kiệt!
Che trời che đất, vong hồn vô tận, hai tay Diệp Hiên kết ấn, vong hồn theo trăm ức Trấn Hồn Phiên cuộn trào mãnh liệt ra, kết thành một màn trời đâfy vong hồn, che ở trước người Diệp Hiên.
Sau khi Cửu Thiên Cương Phong cùng vong hồn đan vào một chỗ, tiếng vong hồn hét thảm đang không ngừng truyền đến, số lượng lớn vong hồn bị Cửu Thiên Cương Phong đánh cho tan rã, chỉ là lực lượng của Cửu Thiên Cương Phong đã đang dần dần yếu đi.
Kiếp nạn thành tiên, tổng cộng có ba ải.
Ải thứ nhất, Cửu Thiên Tiên Lôi, ải thứ hai, Cửu Thiên Cương Phong, ải thứ ba, Phần Thiên Tiên Hỏa.
Ở dưới uy năng của trăm ức Trấn Hồn Phiên, Cửu Thiên Cương Phong dần dần tiêu tán, không chờ Diệp Hiên có phản ứng, Phần Thiên Tiên Hỏa đốt sập bầu trời đã cuồn cuộn mà tới.
Trăm ức Trấn Hồn Phiên khủng bố như thế nào, ma vâtj này chính là dùng hàng tỉ vong hồn ngưng tụ mà thành, ở trong Địa Tiên giới cũng đều là vật cấm kỵ, mặc dù Phần Thiên Tiên Hỏa có thể yên diệt vạn vật, nhưng vẫn để cho trăm ức Trấn Hồn Phiên ngăn cản được dù có hơi khó khăn.
Bảy ngày bảy đêm trôi qua.
Phần Thiên Tiên Hỏa càng trở nên yếu ớt, mà trăm ức Trấn Hồn Phiên đã từ từ nhỏ dần, mấy ngàn vạn vong hồn đều chết thảm ở dưới hai ải Tiên Kiếp, nhưng cuối cùng cũng đã giúp cho Diệp Hiên bình yên vô sự qua được tràng Cửu Thiên Tiên Kiếp.
Trên bầu trời, trong hư không.
Cơ thể Diệp Hiên như được tạo ra từ lưu ly, đang dâng trào ánh sáng chưa bao giờ có, đây cũng không phải tiên quang, mà là một loại ma quang cực hạn.
Một bước, chỉ thiếu chút nữa, Diệp Hiên có thể cảm giác được, trước mặt của hắn có một bình chướng, chỉ cần đánh vỡ lớp ngăn cách này, là hắn có thể hóa thân ma tiên.
Chỉ là, theo lý mà nói, Diệp Hiên đã qua được ba ải Tiên Kiếp, dưới pháp tắc vận chuyển phía sẽ tiếp dẫn tiên quang, làm cho Diệp Hiên hóa thân làm ma tiên.
Nhưng bầu trời vô tận vẫn đen như mực như cũ, tuy không có Tiên Kiếp rơi xuống, nhưng lại làm cho Diệp Hiên có một loại cảm giác không thở nổi, giống như có một thứ kinh khủng mà hắn không biết đang kéo đến nơi này.
- Thiên địa tam vấn.
Chợt, thế giới Diệp Hiên đang ở truyền đến giọng nói vô tình nặng nề, giọng điệu này giống như từ viễn cổ truyền tới kiếp này, nghe qua để lòng người đầy sợ hãi, càng làm cho toàn bộ sinh linh phía thế giới này đều phải quỳ lạy.
Một luồng tiên quang cắt ngang bầu trời, xua tan mây đen vô tận bị, một gương mặt quái dị xuất hiện ở trên khoảng không thế giới này, đang dâng lên tiên quang không cách nào tưởng tượng được, quan sát Diệp Hiên ở trong hư không.
- Trời a!
Nguyệt Thần đều sợ hãi run rẩy, cô thét lên đầy chói tai, hai đầu gối quỳ xuống hư không, đôi mắt gắt gao trợn lớn nhìn lên bầu trời, giống như linh hồn đều xuất khiếu.
- Thiên địa tam vấn... Lại là thiên địa tam vấn... Chuyện này... Thiên phạt trong truyền thuyết... Lại thật sự tồn tại sao?
Trong truyền thuyết xa xưa.
Trong thời đại xa xôi lúc trước, có ma tu tiên giả giết chóc khắp thiên địa, không biết bao nhiêu sinh linh chết thảm trong tay, khi bọn họ gánh vác oán khí của ngàn vạn vong hồn đi độ Cửu Thiên Tiên Kiếp sẽ đưa tới thiên phạt giáng thế.
Mà loại thiên phạt này, hình như được gọi là thiên địa tam vấn.
Cái gì gọi là thiên địa tam vấn?
Đây là khảo nghiệm của thiên địa, càng là thiên địa chất vấn, cũng là thiên địa vô tình giết chết người độ kiếp.
Mặc cho ngươi phong hoa tuyệt đại, mặc ngươi khoáng cổ tuyệt kim, không biết bao nhiêu yêu nghiệt ma đầu đều chết thảm ở trong thiên địa tam vấn này.
Từ xưa đến nay, chưa từng nghe nói qua có người nào có thể sống sót vượt qua thiên địa tam vấn, Địa Tiên Giới kia ghi lại mấy vị yêu nghiệt ma đầu, cũng đều là hồn phi phách tán mà chết khi thiên địa tam vấn buông xuống.
- Xong, hết thảy đều xong rồi.
Đôi mắt Nguyệt Thần rưng rưng, tất cả đều là tuyệt vọng, cô biết dưới thiên địa tam vấn, đừng nói Diệp Hiên chỉ là tu tiên giả Đại Thừa kỳ, dù cho là tiên nhân chân chính, đều muốn bỏ mạng ở dưới thiên địa tam vấn.
Giờ khắc này.
Cả thế giới đều tràn đầy uy áp thiên địa, phàm là sinh linh có linh trí đều quỳ lạy, mà Diệp Hiên thân ở chính giữa, sắc mặt đều tái nhợt tột cùng, lưng đứng thẳng như thương tùng cũng đều phải uốn lượn, cái này chứng minh hắn đang phải thừa nhận áp lực đáng sợ đến cỡ nào.
- Quả... Quả nhiên như vậy.
Diệp Hiên nắm chặt hai tay, từng mảng gân xanh nổi lên trên trán, giọng nói thê lương mà điên cuồng.
Mình sớm nên nghĩ đến, người mình mang sát lục thao thiên, hai tay nhiễm máu tươi của không biết bao nhiêu sinh linh, Cửu Thiên Tiên Kiếp đã phải cực kỳ khủng bố, làm sao có thể qua được ba ải Tiên Kiếp?
- Dưới Thiên đạo, đều là giun dế, quỵ xuống.
Bao la bác đại, vô tình vô dục, đây là âm thanh của thiên địa đại đạo, không người nào có thể đối kháng với thiên địa đại đạo.
Răng rắc.
Lưng Diệp Hiên thẳng tắp như thương tùng đang uốn lượn, xương hai đầu gối của hắn cũng gãy, giống như có vũ trụ tinh thần áp bách ở trên thân thể hắn, khiến cho hắn quỳ lạy trước thiên địa.
- Mạng ta do ta không phải do trời.
Diệp Hiên ngửa mặt lên trời gào thét, giống như đang muốn nói hắn không cam tâm, ở thời khắc gần như quỵ xuống, khuôn mặt hắn lại lập tức vặn vẹo dữ tợn, hai mắt bất khuất cùng tàn khốc dâng trào lên ánh sáng đáng sợ.
Đây là một loại ánh sáng gì?
Khuất nhục, tức giận, tàn nhẫn, lạnh lùng nghiêm nghị, còn có sự nộ oán không cam không muốn bị vận mệnh trói buộc kia.



Bạn cần đăng nhập để bình luận