Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 301 - Vũ khí cấm kỵ



Chương 301 - Vũ khí cấm kỵ




Âm phong mênh mông cuồn cuộn, hoàn cảnh hoang tàn.
Bầu trời mờ tối, mặt đất khô bại, gió lạnh thấu xương đang ô ô truyền đến, giữa đất trời có tia sáng âm u giăng khắp nơi, âm binh quỷ tướng đếm không hết đang áp giải vong hồn sau khi chết gào thét mà qua.
Phong Đô thành!
Vong hồn che trời, rậm rạp, cánh cửa lục đạo rạn nứt bất kham, đã ngừng vận chuyển, vong hồn không còn chỗ đầu thai, lung tung bơi trong Phong Đô thành không có mục đích, còn có âm thanh kêu khóc mơ hồ truyền đến ở hư không tám phương, nghe thấy thê lương gấp bội.
Trước Diêm La điện.
Âm Nha mong mỏi trông mong, quỷ thân Trác Quân Đình ngưng thật, còn có đại quân quỷ tu đếm không hết đứng ở sau lưng hai người, cảm giác trầm trọng xơ xác tiêu điều tràn ngập ở trong từng tấc không gian.
Ông!
Không gian rung chuyển, rung động tương sinh, một cánh cửa sinh ở trong hư không, theo Diệp Hiên bước ra một bước, cũng để cho đám người Âm Nha đại hỉ, tất cả đều hướng khom người cúi đầu chào Diệp Hiên.
- Tham kiến Diêm Quân.
- Không cần đa lễ.
Diệp Hiên từ trong hư không bước chậm đi xuống, hắn nhìn khắp xung quanh, chân mày hơi nhíu chung một chỗ.
Vong hồn già thiên cái địa, lại không thể nhìn thấy phần cuối, cánh cổng lục đạo luân hồi bây giờ lại ảm đạm không ánh sáng, đã ngừng vận chuyển, đây chính là cảnh tượng mà Diệp Hiên đang thấy.
- Chủ nhân, lục đạo đổ nát, pháp tắc không hiện, vong hồn người sau khi chết ngưng lại ở Diêm La địa ngục, có kẻ hóa thành lệ quỷ, có kẻ khôi phục ký ức kiếp trước, loại tình huống này đã duy trì liên tục hơn nửa tháng nay, nếu như cứ như thế mãi, Diêm La địa ngục nhất định sẽ không còn tồn tại.
Âm Nha run rẩy nói.
Nghe thấy Âm Nha báo cáo, Diệp Hiên nhắm hai mắt lại, qua một lúc sau hắn mới mở miệng nói:
- Nếu như Diêm La địa ngục không còn tồn tại, lúc đó biến thành tình huống gì?
- Nếu như Diêm La địa ngục vỡ nát, linh hồn người sau khi chết sẽ trở lại nhân gian, có kẻ sẽ hồn phi phách tán mà chết, cũng có kẻ sẽ ở nhân gian hóa thành lệ quỷ, đến một khoảng thời gian nhất định sẽ xảy ra một hồi náo động thiên địa không cách nào tưởng tượng. Mà đây chỉ là một tai hoạ ngầm trong đó, tai họa ngầm lớn nhất chính là, lục đạo luân hồi ngừng vận chuyển, những vong hồn này lưu lại ở Diêm La địa ngục sẽ càng ngày càng nhiều, đến lúc đó Diêm La địa ngục cũng sẽ sụp đổ, những vong hồn này đều sẽ xuất hiện ở nhân gian.
Theo giải thích của Âm Nha, Diệp Hiên cũng đã hiểu rõ được tính nghiêm trọng của vấn đề.
Hiển nhiên, nhân gian bởi vì huyết hồn dị thú xuất hiện, làm cho số lượng lớn nhân loại tử vong, vong hồn trong Diêm La địa ngục kịch liệt tăng nhiều, mà lục đạo luân hồi đổ nát, không cách nào để cho vong hồn chuyển thế đầu thai, thế giới này sớm muộn cũng sẽ bị vong hồn chen bể.
Diệp Hiên đang trầm tư, mấy người Âm Nha cũng không dám quấy nhiễu, cho đến khi trôi qua nửa canh giờ, Diệp Hiên từ trong suy nghĩ quay lại, một tia tàn độc lặng yên xẹt qua đáy mắt hắn.
- Hàng tỉ Trấn Hồn Phiên!
Diệp Hiên âm trầm nói nhỏ, đáy mắt lặng yên xẹt qua một tia tuyệt tình.
- Tiên sinh, ngài nói cái gì?
Trác Quân Đình thăm dò lên tiếng.
Đáng tiếc, Diệp Hiên cũng không trả lời Trác Quân Đình, hắn nhìn đám vong hồn, hai tay hơi nắm chặt, sắc mặt đều có chút ửng hồng.
Không có ai biết Diệp Hiên đang nghĩ đến cái gì, chỉ là đám người Âm Nha nhìn thấy sắc mặt thâm độc quỷ dị của Diệp Hiên, đáy lòng của mỗi người đều chợt thấy lạnh, dường như có chuyện gì đó không tốt sắp phải xảy ra.
Diệp Hiên cực lực trấn áp xuống tâm tình hưng phấn, mà sau đó lại bình tĩnh lên tiếng nói.
- Cánh cửa lục đạo tuy không pháp tắc trọn vẹn, nếu để lần nữa vận chuyển, không được xảy ra trắc trở, dù sao ta cũng đã luyện hóa lục đạo pháp tắc, hoàn toàn có thể chữa trị lục đạo luân hồi.
Theo những lời Diệp Hiên vừa nói ra, sắc mặt đám người Âm Nha đại hỉ, nhưng nghe tiếp lời Diệp Hiên nói lại làm cho bọn hắn ngẩn ra.
- Chỉ là trước đó, những vong hồn du đãng ở Diêm La địa ngục này lại có tác dụng khác đối với ta.
Diệp Hiên mỉm cười.
...
Trong Diêm La điện.
Trống trải không người, chỉ có một mình Diệp Hiên đứng ở nơi đây.
Biểu cảm trên mặt hắn không ngừng biến ảo, khi thì do dự, khi thì dữ tợn, sau đó lại hóa thành điên cuồng, còn có một tia hung ác xẹt qua đáy mắt.
- Trấn Hồn Phiên, ma bảo cấm kỵ, có ma bảo này nhất định có thể giúp ta nghênh đón Cửu Thiên Tiên Kiếplúc bước vào trong Địa Tiên giới, có Trấn Hồn Phiên ở trong tay, ta căn bản cũng có thể có sống yên phận.
Diệp Hiên đi lại ở trong Diêm La điện, âm thanh trầm thấp dữ tợn, nếu như lắng nghe kỹ sẽ phát hiện, trong giọng nói lại không ức chế được sự kích động.
Diệp Hiên, vẫn luôn là một người cực kỳ tỉnh táo, mà bây giờ hắn lại có biểu hiện nôn nóng như thế này cũng đã chứng minh nội tâm của hắn có biết bao kích động.
Bởi vì, Diệp Hiên phát hiện một biện pháp xử lý có thể nghênh đón Cửu Thiên Tiên Kiếp, mà biện pháp này nhất định có thể làm cho hắn thành tiên ở trong phàm trần.
Từ lúc Diệp Hiên đi tới Diêm La địa ngục, khi hắn nhìn thấy vong hồn vô cùng vô tận không chỗ đầu thai, hắn nghĩ tới không phải đi trợ giúp những vong hồn này đầu thai chuyển thế, mà là nghĩ đến chính hắn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận