Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1629: Mua chuộc lòng người

Chương 1629: Mua chuộc lòng người
Giờ phút này, hắn thiên vị ai cũng không được, nhưng vẫn rất muốn bình ổn trận phong ba này, là Thiên Đô thần quan nhất thời hối hận khi đến đây.
- Ừm?
Đang lúc Thiên Đô thần quan cảm thấy sứt đầu mẻ trán, hắn bỗng nhiên nhìn thấy đám người Bạch Trạch thần tướng quỳ trên mặt đất, đôi mắt hắn sáng ngời, một chủ ý nhất thời hiện ra trong đầu.
Tranh đấu giữa Linh tử, đơn giản chính là vì mặt mũi, chỉ cần hắn có thể cho đủ thể diện, tự nhiên có thể bình ổn trận phong ba này.
Mà muốn bình ổn trận phong ba này, tự nhiên phải có cừu non thay tội, không phải cừu non thay tội đang ở trước mắt sao?
- Thần tướng to gan lơ là nhiệm vụ, lại dám chọc cho hai đại Linh tử tranh đấu, các ngươi có biết tội không?
Bỗng nhiên, Thiên Đô thần quan lôi đình quát to, mặt đã hiện ra lửa giận đốt trời, quanh thân bộc phát ra sát khí khủng bố đè xuống đám người Bạch Trạch thần tướng.
Thiên Đô thần quan chuyển đầu mũi mâu, nhất thời làm cho đám người Bạch Trạch thần tướng ngạc nhiên tại chỗ, hoàn toàn không rõ vì sao Thiên Đô Thần quan lại làm khó bọn họ.
- Thần quan đại nhân, không biết tiểu tướng có tội gì?
Bạch Trạch thần tướng giật mình hỏi thăm.
- Tội gì?
Thiên Đô thần quang nổi giận hét lớn:
- Hôm qua Linh tử tranh đấu, nhưng thần tướng các ngươi lại không kịp thời báo Thiên Đô viện, lúc này mới để cho Thập Linh tử ngộ sát thị nữ của Cửu Linh tử, hôm nay cũng mới có chuyện hai đại Linh tử tranh đấu, các ngươi lơ là nhiệm vụ, còn hỏi bản thần quan tội gì?
Muốn gán tội cho người khác sợ gì không có lý do, Thiên Đô thần quan chuyển mũi nhọn về phía đám người Bạch Trạch thần tướng, càng nói có lý có cứ, trực tiếp làm cho đám người Bạch Trạch ngốc tại chỗ, không biết nên cãi lại cho mình như thế nào.
- Nếu các ngươi hôm qua thông cáo sớm, làm sao còn có phân tranh hôm nay, các ngươi quả thực là tội đáng chém.
Thiên Đô thần quan cất tiếng mắng chửi, sát khí cực kỳ khủng bố tràn ngập ra.
- Hai vị Linh tử đừng tức giận, những thần tướng này tuần tra một phương, vốn chỉ là một chuyện nhỏ, chính bởi vì bọn họ lơ là nhiệm vụ mới gây ra chuyện hôm nay, ta thân là Thiên Đô thần quan, tất nhiên chấp pháp công bằng, hôm nay đem những thần tướng lơ là nhiệm vụ này nhất nhất tru sát, tất cho hai vị Linh tử một cái công đạo.
Ầm ầm!
Thiên Đô thần quan bộc phát uy thế vô thượng, năm ngón tay khủng bố nâng lên, hiển nhiên sau một khắc sẽ giết chết đám người Bạch Trạch thần tướng coi, bọn họ như là con dê thay tội bình ổn lần phong ba này.
Chỉ là hơn mười vị thần tướng tầng dưới chót nhất mà thôi, giết cũng giết, đây cũng là giải pháp tốt nhất, mà Thiên Đô thần quan hắn đều không đắc tội hai bên, cũng cho hai đại Linh tử một bậc thang, có thể nói là giải pháp hoàn mỹ.
Đáng tiếc, Thiên Đô thần quan căn bản không ngờ, hết thảy việc hắn làm đều nằm trong tính toán của Diệp Hiên.
- Thần quan tha mạng, chúng ta vô tội.
Sắc mặt đám người Bạch Trạch thần tướng đại biến, run rẩy dập đầu hướng Thiên Đô thần quan khẩn cầu, chỉ là đáy mắt mỗi người đều có vẻ phẫn hận không cam lòng, sau lại hóa thành bi thương cùng tuyệt vọng vô tận.
Bọn họ chỉ là thần tướng nho nhỏ, càng là tồn tại tầng dưới chót nhất ở Vạn Linh Thiên Điện, căn bản vô lực phản kháng Thiên Đô thần quan.
- Tội đáng tru.
Thiên Đô thần quan lạnh lùng rống to, năm ngón tay sắp buông xuống, nhưng không đợi hắn chân chính ra tay, một tiếng hét lớn truyền đến.
- Dừng tay.
Răng rắc.
Diệp Hiên chắn trước mặt đám người Bạch Trạch, khuôn mặt đầy lạnh lùng nhìn về phía thiên đô thần quan.
- Cửu Linh Tử, ngươi đây là ý gì?
Sắc mặt Thiên Đô thần quan khẽ biến, không biết vì sao Diệp Hiên chắn trước mặt những thần tướng này.
- Đám người Bạch Trạch là bằng hữu của ta, huống hồ việc này vốn không liên quan đến bọn họ, làm sao ta có thể cho phép ngươi giết người lung tung?
Diệp Hiên nghĩa chính ngôn từ nói.
- Cửu Linh Tử ngươi nói cái gì? Ngươi và những vị thần tướng này sẽ là bằng hữu?
Thiên Đô thần quan kinh dị lên tiếng, quả thực không thể tin vào lỗ tai của mình.
Phải biết rằng những thần tướng này xuất thân là hèn mọn, chính là tồn tại tầng dưới cùng của Vạn Linh Thiên Điện, Diệp Hiên thế mà nói bọn họ là bằng hữu của mình.
Đây quả thực là làm nhục thân phận Cửu Linh Tử của hắn.
- Muốn giết bằng hữu của ta, ngươi đã hỏi ta chưa?
Diệp Hiên lạnh lùng nói.
- Linh tử?
Lúc này, đám người Bạch Trạch thần tướng như tượng gỗ đứng tại chỗ, bọn họ thế nào cũng không ngờ, Diệp Hiên lại vì bọn họ mà đối chọi với Thiên Đô thần quan, giờ phút này đôi mắt đều bắt đầu phiếm hồng, trong mắt có nước mắt hiện ra.
Nếu như nói đám người Bạch Trạch thần tướng chỉ có hảo cảm với Diệp Hiên, nhưng một màn hôm nay làm cho bọn họ chân chính cảm động.
Bọn họ chỉ là thần tướng hèn mọn, làm sao đáng để Diệp Hiên đi cứu bọn họ, giờ phút này mỗi một vị thần tướng đều nắm chặt hai tay, ánh mắt nhìn về phía bóng lưng Diệp Hiên hiện ra một loại cực kỳ kiên nghị, trong lòng càng hạ quyết định để cả đời cũng sẽ không hối hận.
Tại thời điểm này.
Cái Thiên Nguyên tận mắt nhìn thấy tất cả, hắn hoàn toàn không cách nào hình dung tâm tình bản thân hiện tại, đối với biểu hiện của Diệp Hiên, hắn chỉ muốn bái ba cái, nói cho Diệp Hiên một chữ phục thật lớn.
Cái Thiên Nguyên rốt cục biết cái gì gọi là mua chuộc lòng người, cũng rốt cục thấy được thủ đoạn của Diệp Hiên cao minh cỡ nào, chỉ thiết kế một kế hoạch đơn giản, để cho những thần tướng này hết lòng hết dạ vì mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận