Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1907: Chiến Bất Hủ

Chương 1907: Chiến Bất Hủ
Bỗng nhiên, chỉ thấy Thái Dương tông chủ kinh hãi gầm nhẹ, hai mắt bỗng nhiên rút lại, vài vị tông chủ cũng lần nữa nhìn lại hướng Diệp Hiên, chỉ thấy Diệp Hiên đang dạo bước về phía bọn hắn, trong tay vậy mà xách theo một cái đầu lâu đẫm máu .
Mà cái đầu lâu này không phải ai khác, chính là Thái Âm tông chủ vừa rồi còn điên cuồng đại chiến cùng Diệp Hiên!
Một cái đầu lâu đẫm máu lăn ra giữa hội trường, cho đến khi lăn tới chân năm đại tông chủ, Thái Âm tông chủ kia chết không nhắm mắt.
Trong một khắc rất yên tĩnh, không chỉ là yên tĩnh, mà là một loại tĩnh mịch không thể nói rõ!
Đệ tử sáu tông tĩnh mịch không nói nên lời, sắc mặt năm đại tông chủ nặng nề, cả hội trường có thể nói là cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe được, không người nào dám phát ra nửa điểm thanh vang.
Hô!
Một ngụm trọc khí chậm rãi phun ra từ miệng Diệp Hiên, uy thế quanh người hắn đang dần dần tiêu tán, chỉ là ngẫu nhiên đảo ánh mắt chứng minh trạng thái của hắn lúc này cực tốt.
Không có ai biết Thái Âm tông chủ chết như thế nào, cũng chỉ có Diệp Hiên là người trong cuộc mới biết rõ hắn giết Thái Âm tông chủ như thế nào.
Tại hỗn độn tinh không đánh mãi không xong, Diệp Hiên cuối cùng là phát động chí cường đại thuật, đây chính là Kiếp Tiên Thuật kết hợp cùng Thôn Thiên Ma Công, có thể được coi là Thôn Thiên Ma Công hoàn chỉnh.
Mặc dù trước kia Thôn Thiên Ma Chủ truyền Thôn Thiên Ma Công cho Diệp Hiên có rất nhiều tì vết, nhưng Diệp Hiên căn bản không cần tu luyện pháp môn đối phương, hắn chỉ là lĩnh ngộ ý nghĩa bên trong, phối hợp với Kiếp Tiên Thuật dung nhập vào trong Táng Thiên Công, cái này đã hóa thành một con át chủ bài cho hắn.
Dưới sự kết hợp của Kiếp Tiên Thuật cùng Thôn Thiên Ma Công, cho dù Thái Âm tông chủ là Hợp Đạo cảnh cũng phải gặp đại kiếp, tu vi cả người đều bị Diệp Hiên nuốt vào, càng là bị Diệp Hiên cắt lấy đầu.
- Diệp phó tông chủ giết tốt, người này căn bản không xứng là Thái Âm tông chủ.
Bỗng nhiên, Hoàng bàn tử lên tiếng rống to, như có phản ứng dây chuyền, lập tức dẫn tới rất nhiều đệ tử Thái Âm tông lên tiếng phụ họa.
Có lẽ là đại thế đã mất, cũng có lẽ là tan đàn xẻ nghé, bốn đại thái thượng trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, như đều nhìn thấy vẻ sợ hãi trong mắt đối phương, lần lượt khom người cúi đầu hướng Diệp Hiên, trong miệng càng là truyền đến lời ca ngợi.
- Còn mời Diệp phó tông chủ đăng lâm vị trí tông chủ, được Diệp tông chủ dẫn đường, Thái Âm thiên tông ta tất nhiên sẽ cường thịnh không suy.
Bốn đại thái thượng trưởng lão lên tiếng hô to, biểu hiện ra tư thái thần phục đối với Diệp Hiên, theo bốn đại thái thượng trưởng lão tỏ thái độ, đám người Thái Âm thiên tông lần lượt hô ứng.
Lúc này, Thái Âm tông chủ đã chết, mà Diệp Hiên có thể giết Thái Âm tông chủ, cái này cũng chứng minh Diệp Hiên mạnh hơn Thái Âm tông chủ, vị trí tông chủ này trừ hắn ra không còn có thể là ai khác.
Bắc Thần tinh vực liền là tàn khốc như vậy, có thể miêu tả là đẫm máu tàn khốc.
Cái gọi là khôn sống mống chết, chỉ có sống sót đến cường giả mới có thể được người người ngưỡng vọng, mà một người chết căn bản chỉ là bọt nước không có ý nghĩa gì, lại càng không có cái gọi là trung thành vì Thái Âm tông mà tìm Diệp Hiên báo thù.
- Nếu chư vị đều đã đề cử ta thành tân tông chủ, vậy việc nhân đức Diệp mỗ liền không nhường ai.
Diệp Hiên mỉm cười, hắn cũng không làm hành động khiêm tốn khước từ, dù sao hắn lựa chọn thành Thái Âm tông chủ đương nhiên là muốn nắm giữ cả Thái Âm thiên tông.
Không, không chỉ là nắm giữ Thái Âm thiên tông!
Một cái Thái Âm thiên tông nho nhỏ Diệp Hiên còn chưa để vào mắt, dã tâm Diệp Hiên không chỉ có riêng một điểm này, hắn còn muốn nắm giữ luôn cả Bắc Vực liên minh, hơn nữa còn muốn trở thành vương của Bắc Vực.
Mặc dù ở trong mắt Diệp Hiên, cái gọi là đạo thống đại giáo căn bản không đáng giá nhắc tới, chỉ có tự thân cường đại mới là chính đồ, chỉ là trên con đường tu luyện, có thể nắm giữ một vực đối với bản thân hắn tu luyện mà nói có lợi mà vô hại.
Ba —— ba —— ba!
Lý Thương Thiên vỗ tay cười to, dạo bước đi tới Diệp Hiên nói:
- Đặc sắc, thực sự là đặc sắc, phần tâm cơ này của đạo hữu hoàn toàn chính xác khiến bản giáo chủ phải lau mắt mà nhìn.
Đáng tiếc, đối với lời nói mỉa mai của Lý Thương Thiên, Diệp Hiên cũng không có bất kỳ phản ứng nào, mà là công khai xếp bằng bên trên bồ đoàn, giống như xem Lý Thương Thiên là không khí.
- Nếu ta đã là Thái Âm tông chủ, thì về phần phân chia linh mạch trước đó ta liền có quyền lên tiếng, Thương Thiên tông chiếm bốn phần, Thái Âm thiên tông chúng ta tự nhiên không đồng ý.
Diệp Hiên nhàn nhạt mở miệng.
- Ồ?
Lý Thương Thiên cười, chỉ là hắn cười rất lạnh nhạt, hai mắt hắn híp lại nhìn về phía Diệp Hiên nói:
- Vậy theo ý đạo hữu Thương Thiên tông ta nên chiếm mấy phần, Thái Âm thiên tông ngươi lại muốn chiếm mấy phần?
- Không nhiều, Thái Âm thiên tông ta chiếm ba phần linh mạch, còn dư bảy phần năm tông bọn ngươi tự mình phân phối.
Lời nói của Diệp Hiên quả thực long trời lỡ đất, lập tức khiến cho cả hội trường trở nên vô cùng im ắng.
Cuồng vọng!
Vô tri!
Các loại từ ngữ đang sinh sôi trong đầu của đám người trong sáu tông, ánh mắt tất cả mọi người nhìn về phía Diệp Hiên đều như nhìn người điên.
Không nói đến đệ tử của năm tông còn lại, chỉ là sắc mặt đệ tử Thái Âm thiên tông cũng trở nên phức tạp, mặc dù bọn hắn rất động tâm đối với công phu sư tử ngoạm của Diệp Hiên.
Nhưng người của cả Thái Âm thiên tông đều biết, chuyện này căn bản là không thực tế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận