Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1292 - Ta vì Thiên Đế có thể trấn hết thảy kẻ địch trên thế gian (2)



Chương 1292 - Ta vì Thiên Đế có thể trấn hết thảy kẻ địch trên thế gian (2)




- Diệp Thiên Đế, trận chiến hôm nay ngươi dĩ nhiên thắng, Thánh Nhân chúng ta siêu phàm thoát tục, không bằng bỏ qua như vậy, được không?
Hậu Thổ cũng lên tiếng khuyên bảo.
- Nữ Oa sư muội, Diệp Hiên đã thành đạo khác, tuy rằng hắn cũng không phải thiên đạo Thánh Nhân, nhưng cũng tuyệt đối không kém chúng ta.
- Nhân quả giữa hai người tuy sâu, nhưng hôm nay ngươi đã thất bại, cũng nên kết thúc ân oán giữa hai người, không bằng bỏ qua đi.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhẹ giọng nói.
Không trách mấy đại Thánh Nhân lên tiếng giảng hòa, thật ra đạo lý rất đơn giản.
Thánh Nhân giết không chết, cái gọi phân tranh chỉ là thể diện của mỗi người, Thánh Nhân đều hiểu đạo lý này.
Ví dụ như Phong Thần đại chiến năm xưa, Thông Thiên Giáo Chủ một mình đối đầu tứ đại Thánh Nhân, nhưng cuối cùng tứ đại Thánh Nhân cũng không cách nào giết hắn, chỉ để cho Thông Thiên Giáo Chủ mất hết mặt mũi.
Mà Thông Thiên Giáo Chủ vẫn muốn tìm Thánh Nhân khác thanh lý nhân quả của Phong Thần, thật ra chỉ muốn tìm lại danh dự cho mình, cũng là tìm lại da mặt đã bị mất.
Về phần Thánh Nhân đánh nhau sinh tử, căn bản không tồn tại, không phải hai bên không muốn giết chết đối phương, mà Thánh Nhân căn bản giết không chết, đây mới là vấn đề mấu chốt nhất.
Lúc này.
Nữ Oa sừng sững trên tinh không, khí tức quanh người nàng lạnh vô tình như băng, đôi mắt càng cực kỳ đạm mạc, nhưng thật ra trong lòng nàng xấu hổ đến cực hạn, bởi vì hôm nay Diệp Hiên hung hăng nhục nhã nàng, càng đánh vỡ nát thân thể của nàng, điều này làm cho nàng mất hết mặt mũi của Thánh Nhân.
Thế nhưng nghe mấy đại Thánh Nhân nói, Nữ Oa cũng biết nàng tiếp tục chiến đấu cùng Diệp Hiên, căn bản cũng không có kết quả.
Diệp Hiên không giết được nàng, nàng cũng không đả thương được thân thể Diệp Hiên, đây chỉ là chiến đấu không ngừng.
Hơn nữa chiến lực của Diệp Hiên ở trên nàng, cho dù nàng hận không thể làm thịt Diệp Hiên, nhưng nếu tiếp tục dây dưa chiến đấu với Diệp Hiên, chỉ là lặp lại chuyện trước đó, đây cũng là tự rước lấy nhục.
- Được, nếu mấy vị sư huynh cùng Hậu Thổ sư muội hòa giải, hôm nay bổn Thánh sẽ bỏ qua như vậy, từ nay về sau bổn thánh cùng Diệp Hiên nước sông không phạm nước giếng.
Vẻ mặt Nữ Oa lạnh như băng, vung ống tay áo đi về phía xa, nàng đã không còn mặt mũi ở lại nơi này.
- Hô.
Đồng thời, tất cả mọi người trong ba mươi ba trọng Thiên Đình thở phào nhẹ nhõm, kết quả này mới là tốt nhất, Thiên Đế của bọn họ đã chứng minh mình, càng đánh bạo thân thể Nữ Oa vãn hồi tôn nghiêm, càng ngồi ngang hàng với bảy vị Thánh Nhân, từ nay về sau tam thập tam trọng Thiên Đình sẽ chân chính thống nhất tam giới, bộ chúng Thiên Đình vui mừng không thôi.
Cũng không phải mọi người của Thiên Đình không muốn giết Nữ Oa, mà đâu căn bản là chuyện không có khả năng cũng không thực tế, bởi vì Nữ Oa chính là Thiên Đạo Thánh Nhân, trừ phi thiên địa sụp đổ vạn vật tử tuyệt, bằng không không ai có thể giết chết Nữ Oa, mà kết quả hiện tại dĩ nhiên là tốt nhất.
Trong lúc Chuẩn Thánh, đạo thống khắp nơi thở dài một hơi, xem ra từ nay về sau trong thiên địa sẽ xuất hiện thêm một đại Thánh Nhân, tam thập tam trọng Thiên Đình sẽ chân chính lớn mạnh, từ nay về sau Thiên địa tam giới cũng sẽ lấy Diệp Hiên đứng đầu.
Lúc này.
Đang lúc mọi người cho rằng Bổ Thiên thịnh hội sẽ chấm dứt qua loa ngay hôm nay, Nữ Oa cũng đã định rời khỏi, nhưng một giọng bình tĩnh mà lạnh như băng vang lên tám phương tinh không, cũng làm cho Nữ Oa đang rời khỏi đột nhiên dừng bước, càng làm cho sắc mặt mấy đại Thánh Nhân ngẩn ra, hoàn toàn ngốc trệ tại chỗ.
- Nữ Oa, bổn đế đồng ý để ngươi đi rồi sao?
Diệp Hiên đạp trời bay lên, lôi đình màu đen lóe lên quanh người, hắn ngăn cản đường đi của Nữ Oa, ánh mắt nhìn về phía Nữ Oa càng vô tình mà lạnh như băng.
- Diệp Hiên, ngươi muốn thế nào?
Nữ Oa Nga nhíu mày, trên mặt hiện ra vẻ xấu hổ, hôm nay nàng đã nhượng bộ, nhưng Diệp Hiên được một tấc lại muốn tiến một thước, làm sao để nàng ẩn nhẫn?
- Lục dục vô tình, thiên địa vô tâm, người Diệp Hiên ta muốn giết, cho tới bây giờ cũng không có ai có thể sống sót thoát khỏi tay ta, ngay cả Thánh Nhân cũng không có bất kỳ ngoại lệ nào.
Ầm ầm.
Phong thiên khốn địa, hắc ám vô biên, khi tiếng nói vô tình của Diệp Hiên chấn động ở tám hướng, cả tinh không đều ảm đạm xuống, một cỗ khí tức sát sinh thiên địa bộc phát ra từ trên người Diệp Hiên.
Tám hướng đều kinh hãi, lặng ngắt như tờ, khi Diệp Hiên ngăn cản đi đường của Nữ Oa, tất cả mọi người đều ngốc trệ không nói gì, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên hiện ra vẻ cực kỳ khiếp sợ.
- Diệp... Diệp Thiên Đế muốn làm cái gì?
- Nữ Oa nương nương đã lui bước, hắn thế nhưng được một tấc lại muốn tiến một thước, chẳng lẽ hắn còn muốn giết Thánh sao?
- Người điên chính là người điên, ngay cả có được tu vi Thánh Nhân cũng không thay đổi được bản chất điên cuồng.
Xôn xao nổi lên bốn phía, thấp giọng nghị luận, các loại lời nói truyền đến, Diệp Hiên không biết tiến thối quá mức vô tri, tuy rằng lúc trước hắn đánh Nữ Oa không hề có lực hoàn thủ, nhưng Thánh Nhân căn bản giết không chết, đạo thống khắp nơi cùng rất nhiều Chuẩn Thánh âm thầm cười nhạo không thôi.
Trên tinh không, sát khí lạnh thấu xương, Nữ Oa bị Diệp Hiên ngăn cản đường đi, sắc mặt đã cực kỳ băng hàn, đôi mắt lóe ra sát khí cực hạn, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên càng hiện ra vẻ xấu hổ.
- Diệp Hiên, cũng không phải bổn Thánh thật sự sợ ngươi, hôm nay, nhân quả giữa ngươi và ta giải quyết xong, bổn thánh lại càng mất mặt, chẳng lẽ ngươi muốn tiếp tục nhục nhã bổn thánh?
Thiên đạo thánh quang che người, Nữ Oa và Diệp Hiên bảo trì khoảng cách an toàn nhất định, trong miệng càng truyền đến tiếng quát giận dữ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận