Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1796: Đối thoại

Chương 1796: Đối thoại
- Trù tính vạn cổ, đều là siêu thoát, chẳng qua ta không bị Hỗn Độn dung túng, vẫn kéo dài hơi tàn trong sông dài năm tháng, nói vậy những người khác cũng như thế, đều có thủ đoạn che dấu bản thân.
Vạn Cổ Ảnh Âm lẩm bẩm.
- Bây giờ ngươi đã thoát khỏi tuế nguyệt trường hà. Chẳng lẽ ngươi muốn ở lại đây mãi mãi?
Diệp Hiên thăm dò.
- Không sai, ta sẽ ở lại nơi này, bởi vì nếu ta đi ra khỏi Hỗn Độn Nguyên Điểm, Hỗn Độn Vũ Trụ sẽ lần nữa trừng phạt ta, không chỉ ta muốn ở lại chỗ này. Ngươi cũng phải ở bên cạnh ta, tuyệt đối không thể bước ra Hỗn Độn Nguyên Điểm nửa bước, cho đến khi Hỗn Độn Luân Hồi mở ra, ngươi mới có thể theo ta rời khỏi nơi này.
Vạn Cổ Âm Ảnh lạnh lùng nói.
- Ngươi muốn giam cầm ta?
Sắc mặt Diệp Hiên đại biến, một chút lệ sắc lặng lẽ xẹt qua đáy mắt, nhưng rất nhanh đã biến mất không thấy.
- Ngươi có thể cho rằng như vậy, chẳng qua ta sẽ không nhốt ngươi, nếu ngươi muốn rời khỏi cũng không phải không thể, nhưng trong cơ thể ngươi có bát đại chí cường lực đang dây dưa lẫn nhau, nếu ngươi rời khỏi ta, chỉ sợ không bao lâu ngươi sẽ bạo thể mà chết.
Vạn Cổ Âm Ảnh nói.
- Ách!
Chợt, thân thể Diệp Hiên phồng lên, bát đại chí cường lực trong cơ thể hắn nhất thời bạo động, thân thể phồng lên như quả cầu da, trong miệng càng truyền đến tiếng kêu đau đớn.
- Trấn!
Ông!
Vạn Cổ âm ảnh điểm ra một chỉ về phía Diệp Hiên, tử quang khô bại trong nháy mắt tiến vào trong cơ thể Diệp Hiên, triệt để trấn áp bát đại chí cường lực, lúc này mới làm cho thân thể Diệp Hiên lần nữa khôi phục bình thường.
- Thấy được chưa, chỉ có ta mới có thể trấn áp tám loại lực lượng chí cường trong cơ thể ngươi, nếu ngươi rời khỏi bên cạnh ta, ngươi sẽ bạo thể mà chết.
Vạn Cổ Âm Ảnh lạnh lùng nói.
Tại thời điểm này.
Sắc mặt Diệp Hiên biến ảo bất định, hắn tuyệt đối không muốn ở lại bên cạnh tên này, bởi vì người này quá mức khó lường, ánh mắt đối phương ngẫu nhiên nhìn về phía hắn lại mang theo một tia sát khí mờ ảo.
Tuy rằng tia sát khí này cực kỳ bí ẩn, nhưng Diệp Hiên có thể cảm ứng được.
Về phần chuyện vạn cổ âm ảnh nói với hắn hôm nay, Diệp Hiên cũng không toàn bộ tin tưởng, bởi vì hắn cảm giác Vạn Cổ âm ảnh còn có giấu diếm, trong đó tất không đơn giản.
- Nghe lâu như vậy, ngươi còn không xuất hiện sao?
Bỗng nhiên, năm ngón tay Vạn Cổ Âm Ảnh ầm ầm chộp tới Diệp Hiên, chỉ thấy một đạo thân ảnh đột nhiên bị hút ra từ trong cơ thể Diệp Hiên, chính là Cái Thiên Nguyên cẩn thận che đậy khí tức bản thân.
- Tiền bối tha mạng.
Tàn hồn Cái Thiên Nguyên bị hút ra, hắn sợ hãi cầu xin vạn cổ âm ảnh tha thứ, bởi vì tử quang khủng bố kia để hắn cảm nhận được tử vong.
- Tàn hồn Bất Hủ cảnh nho nhỏ, cũng dám nhìn trộm trước mặt ta?
Vạn cổ âm ảnh là nhân vật như thế nào?
Đây là cấm kỵ vượt qua vạn cổ chí cường.
Cái Thiên Nguyên có thể yên lặng trốn tránh linh hồn bản thân ở trước mặt vạn cổ chí cường, để vạn cổ chí cường không biết đến được sự tồn tại của hắn, nhưng ở trước mặt Vạn Cổ âm ảnh, thủ đoạn của hắn liền lộ ra buồn cười.
- Tặng ngươi một cỗ thân thể, từ nay về sau trở thành người hầu của ta.
Vạn Cổ Âm Ảnh bộc phát ra tử quang mờ ảo, trong lúc nhộn nhạo liền chế tạo ra một bộ thân thể lấp lánh kim quang, trực tiếp đánh tàn hồn của Cái Thiên Nguyên vào trong đó.
Từ không thành có, trống rỗng tạo vật.
Khi thủ đoạn này hiện ra trong mắt, sắc mặt Diệp Hiên hơi đổi, ánh mắt nhìn về phía Vạn Cổ âm ảnh càng thêm kiêng kỵ.
- Đa tạ tiền bối ban thưởng.
Chiếm được một thân thể phù hợp, Cái Thiên Nguyên chậm rãi mở hai mắt ra, trực tiếp quỳ gối dập đầu về phía vạn cổ âm ảnh, nhưng tuy thân thể của hắn kim quang mượt mà, trong đó lại ẩn chứa một tia tử khí không dễ phát hiện, hiển nhiên Cái Thiên Nguyên triệt để bị Vạn Cổ âm ảnh khống chế.
Tuy nhiên có thể sống sót, còn đạt được một cỗ thân thể, Cái Thiên Nguyên đã rất thỏa mãn, nếu chết ở trong tay Vạn Cổ Âm Ảnh, đó mới là bi kịch.
Chuyện tiếp theo rất đơn giản.
Cái Thiên Nguyên lắc mình biến đổi, trở thành người hầu của Vạn Cổ Âm Ảnh, mà việc duy nhất hắn cần làm là trông coi Diệp Hiên, bất cứ lúc nào báo cáo tình huống cho Vạn Cổ Âm Ảnh.
Đương nhiên, nhất cử khẽ động của Diệp Hiên đều nằm trong tay Vạn Cổ âm ảnh, cho dù không có Cái Thiên Nguyên, Diệp Hiên vẫn như cũ không cách nào rời khỏi vạn cổ âm ảnh khống chế.
Chẳng qua vạn cổ âm ảnh rất coi trọng Diệp Hiên, bởi vì hắn liên quan đến bí mật mở ra cánh cửa luân hồi (luân hồi chi môn).
......
Từng ngày trôi qua, năm tháng dần dần mất đi.
Mỗi vạn năm, vạn cổ âm ảnh đều trấn áp tám loại lực lượng chí cường trong cơ thể của Diệp Hiên, Vạn Cổ Âm Ảnh bình thường đều ngồi xếp bằng trong lòng núi nuốt chửng tử quang, tựa như đang chữa trị thương thế của hắn.
Mà trong lúc này, thanh đồng cổ kinh cùng Tru Thiên Kích trong tay Diệp Hiên cũng bị vạn cổ âm ảnh lấy đi, giống như muốn tìm ra một ít đồ vật gì đó không ai biết.
Chỉ là, Vạn Cổ âm ảnh nghiên cứu một đoạn thời gian liền trả lại cho Diệp Hiên, điều này làm cho Diệp Hiên cực kỳ tò mò, món đồ mà ngay cả Vạn Cổ chí cường cũng coi trọng, đối phương cũng chỉ lộ ra một chút hứng thú, không có ý chiếm làm của riêng.
Diệp Hiên nghĩ chuyện không đơn giản, giống như đối phương đã từng nghiên cứu qua Thanh Đồng Cổ Kinh cùng Phá Hư Thiên Đỉnh.
- Truyền thuyết kể rằng Phá Hư Thiên Kinh và mười hai tôn Phá Hư Thiên Đỉnh chính là bí mật mở ra Luân Hồi chi môn, nhưng thoạt nhìn ngươi tựa như không quá để ý?
Bạn cần đăng nhập để bình luận