Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1717: Động tĩnh các phương

Chương 1717: Động tĩnh các phương
- Ý tốt của ngươi ta xin nhận, chỉ là ta còn có một chuyện cần phải đi giải quyết, đợi ta xử lý thỏa đáng ta nhất định sẽ đi Sâm La ma điện tìm ngươi.
Sau khi Diệp Hiên suy tính thì trả lời chắc chắn với La Hầu một.
- Ngươi còn muốn làm cái gì?
La Hầu khẽ nhíu mày nói.
- Giết người!
Diệp Hiên sâm nhiên cười một tiếng, giọng hắn âm lãnh đến cực điểm.
- Ngươi muốn giết ai?
La Hầu ngơ ngác mở miệng.
- Đương nhiên là Chấp Thiên viện chủ, dù sao hắn cũng nhiều lần muốn đưa ta vào chỗ chết, nếu như không giết chết hắn, sao có thể giải mối hận trong lòng ta?
Diệp Hiên rét lạnh cười một tiếng, chỉ là hắn có một câu không nói, giết Chấp Thiên viện chủ chỉ là thứ yếu, hắn chân chính xem trọng là tu vi đối phương.
Trải qua các loại trong thế giới thập nhị nguyên hội, mặc dù giúp Diệp Hiên đạp vào Tạo Hóa cảnh, nhưng hắn không hề hài lòng, bởi vì hắn phát hiện chính mình còn quá yếu một chút.
Nếu như tu luyện từng bước, dù là đợi đến nguyên hội kế tiếp mở ra, tu vi của hắn tối đa cũng chỉ có thể là Bất Hủ cảnh, kết quả này Diệp Hiên tuyệt không muốn nhìn thấy.
Mà Chấp Thiên viện chủ chính là Dương Sinh cảnh, nếu như có thể nuốt tu vi của hắn, tất nhiên sẽ rút ngắn rất nhiều thời gian tu luyện của bản thân.
Bởi vì cái gọi là cầu phú quý trong nguy hiểm, vì muốn cho chính mình mạnh lên bằng tốc độ nhanh nhất, có chút nguy cơ nhất định cũng phải mạo hiểm.
Mà giờ khắc này Chấp Thiên viện chủ chính là lựa chọn tốt nhất của hắn.
Không! Không chỉ là Chấp Thiên viện chủ, còn có Tinh Lan bà bà của Cực Tình thiên điện, thậm chí còn có đám người Linh Tử đại giáo, tu vi mỗi một người bọn hắn đều cao hơn hắn, thôn phệ tu vi của bọn hắn, đây tuyệt đối là một cơ duyên rất lớn.
Giờ phút này, những người này tìm tung tích hắn khắp nơi, bản thân nhất định phải thư giãn, bọn hắn tuyệt đối nghĩ không ra Diệp Hiên sẽ trở về bên cạnh bọn họ, cái này cũng là cơ hội cho Diệp Hiên.
La Hầu là người cực kỳ thông minh, mà đối với lối làm việc của Diệp Hiên hắn không hề lạ lẫm, khi hắn nhìn thấy mặt mũi Diệp Hiên tràn đầy sát cơ, đã ẩn ẩn đoán được nội tâm Diệp Hiên đang nghĩ gì.
- Thế nhưng ngươi chỉ là Tạo Hóa cảnh, dù là dùng một ít độc kế phục sát bọn hắn, nhưng vô cùng hung hiểm. . . ?
La Hầu nhíu mày, có chút lo lắng nói.
- Cho nên, ta cần ngươi giúp ta, chỉ cần hai người chúng ta hợp lực, dù cho Chấp Thiên viện chủ là Dương Sinh cảnh, nhất định hắn cũng sẽ phải chết không có chỗ chôn.
Diệp Hiên âm trầm quỷ dị cười nói.
- Cái này. . . ?
Sắc mặt La Hầu trở nên khó khăn, hắn có lòng khuyên nhủ Diệp Hiên không nên mạo hiểm, nhưng nhìn thấy khuôn mặt Diệp Hiên âm trầm, hắn biết coi như mình khuyên can, Diệp Hiên căn bản cũng nghe không vào.
Nhìn thấy mặt La Hầu lộ vẻ khó khăn, hai mắt Diệp Hiên híp lại nói:
- La Hầu đạo hữu, nhiều năm không gặp, lá gan của ngươi sao lại càng ngày càng nhỏ đi rồi, ta nhớ kỹ ngươi năm đó vì để đạt được mục đích không từ thủ đoạn, hiện tại chỉ là một nhân vật Dương Sinh cảnh, liền khiến ngươi khó xử như thế?
- Tốt, ta đáp ứng ngươi.
La Hầu cuối cùng cũng là đáp ứng, chỉ là hai mắt hắn khẽ động mỉm cười nói:
- Nhưng là ngươi và ta phải sớm ước định cẩn thận, đến lúc đó túi càn khôn của Chấp Thiên viện chủ thuộc về ta, dù sao La Hầu ta cũng không muốn giúp ngươi không công chuyện này.
- Thành giao!
Diệp Hiên cởi mở cười một tiếng, tự nhiên thống khoái đáp ứng.
Xác thực mà nói, năm đó La Hầu cùng Diệp Hiên là địch không phải bạn, chỉ là trải qua một loạt chuyện, hai người cũng có giao tình cực lớn, giờ phút này hoàn toàn có thể xưng là bằng hữu.
Chỉ là thân huynh đệ còn tính sổ sách rõ ràng, muốn La Hầu giúp hắn một tay, tự nhiên không thể thiếu lợi ích cho La Hầu, Diệp Hiên hoàn toàn rõ ràng chuyện này.
Giao tình là giao tình, lợi ích là lợi ích, hai thứ này nhất định phải phân rõ, tuyệt đối không thể hỗn hào cùng một chỗ, cái này cũng một mực là đạo lý mà Diệp Hiên xử thế.
Thế giới này chỉ có lợi ích vĩnh hằng, không có bằng hữu vĩnh hằng, Diệp Hiên một mực tin tưởng câu nói này.
Đương nhiên, ngoại trừ Liễu Bạch Y, bởi vì hai người có giao tình qua mệnh, cùng lợi ích đã không hợp, chỉ là cùng La Hầu vẫn là phải phân rõ ràng cho thỏa đáng.
Sau đó chuyện cũng rất đơn giản, Diệp Hiên cùng La Hầu bắt đầu lên mưu đồ, hai người đều là hạng người tâm hắc thủ độc, giờ phút này cường cường liên thủ, thiết kế ra độc kế tuyệt đối phải ác độc đến cực điểm.
. . .
Vạn cổ ma quang, thông thiên đạt địa.
Một tòa điện đường cổ xưa thần phục trong hư không, từng tôn ma ảnh như ẩn như hiện giữa thiên địa, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy mấy phần hắc diễm lướt qua hư không, khiến tòa điện đường cổ xưa này thần bí mà thâm thúy.
- Ma Chủ, người ngài muốn tìm đã xuất hiện!
Phía trên một tòa tế đàn, mấy tên lão giả mặc đồ đen nằm rạp trên mặt đất, đang dập đầu trước một cái gương đồng cổ phác, biểu hiện ra vẻ cực kỳ thành kính.
Ông!
Thôn thiên ma quang đang rung động, cổ phác gương đồng đang dâng lên hắc vụ, một thân ảnh mơ hồ hiện ra trong gương đồng, mặc dù không nở rộ bất kỳ uy năng gì, vỏn vẹn chỉ là một bóng dáng mờ ảo, liền đã khiến mấy tên lão giả run rẩy không thôi, trên trán càng là chăm chú chạm đất.
- Tìm tới hắn, mang hắn về Thôn Thiên ma điện, bản chủ muốn gặp người này một lần.
Thân ảnh trong cổ kính đang lạnh giọng mở miệng, giọng hắn vô tình vô dục, cho người ta một loại cảm giác cực kỳ run sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận