Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2224: Sơn ngoại thanh sơn lâu ngoại lâu, một núi vẫn còn so sánh một núi cao!

Chương 2224: Sơn ngoại thanh sơn lâu ngoại lâu, một núi vẫn còn so sánh một núi cao!
- Ồ?
Hủy Diệt ma tử đầu tiên ngẩn ra, sau đó ánh mắt đầy âm loan, tàn khốc nhe răng cười nói:
- Phế vật ăn cơm chùa ngươi nếm thử thủ đoạn của bổn ma tử đi.
Ầm ầm.
Hủy thiên diệt địa, hung lệ vô biên.
Giờ khắc này, Hủy Diệt ma tử bộc phát ra uy thế toàn thân, lực lượng hủy diệt khủng bố đầy trời đầy đất, hư không thiên địa xung quanh đều nổ tung, hiển lộ uy năng vô thượng của hạt giống chí cường.
- Quỳ xuống chịu chết cho ta.
Ầm ầm!
Hủy Diệt ma tử năm đưa tay đập xuống đầu Diệp Hiên, lực lượng hủy diệt khủng bố bộc phát ra ở trong lòng bàn tay của hắn, nếu một kích này rơi vào trên đầu của Diệp Hiên, tất sẽ làm đầu Diệp Hiên sụp đổ vỡ tan tại chỗ.
- Không.
- Dừng tay.
Hai nàng bi thương kinh hô, tim tan nát không đành lòng nhìn thẳng cảnh Diệp Hiên chết thảm, trong mắt càng chảy ra nước mắt thương tâm.
- Ngươi không thể giết hắn ta.
Chợt, Hủy Diệt thánh nữ vẫn yên lặng không tiếng động lên tiếng, cả người đều chắn trước mặt Diệp Hiên, điều này cũng làm cho sắc mặt Hủy Diệt ma tử đột biến, nhưng một kích nén giận vẫn khủng bố rơi xuống.
Phanh!
Hủy Diệt ma nữ chỉ mở ra ba Thiên Môn, chỉ sàn sàn như hai nữ, nàng không phải đối thủ của Hủy Diệt ma tử, một kích bị đánh bay đi.
- Sư muội, ngươi lại dám cứu hắn?
Sắc mặt Hủy Diệt ma tử xanh mét, hắn như thế nào cũng không ngờ, sư muội của mình lại ngăn cản.
Hủy Diệt ma tử tỉnh lại, sắc mặt càng xanh, hắn trong nháy mắt hiểu được, tiểu bạch kiểm ăn cơm chùa này đến sư muội của mình cũng bị mê hoặc.
- Thứ chó chết đáng ghét ngươi, lại dám mê hoặc sư muội của ta, hôm nay ta muốn bầm thây ngươi thành vạn đoạn, để cho ngươi vĩnh viễn không được siêu sinh.
Hủy Diệt ma tử rống to, lần thứ hai ngưng tụ hủy diệt đại thuật, lúc này đây hắn không lưu thủ, muốn Diệp Hiên chết không có chỗ chôn.
- Sư huynh, không, đừng giết hắn.
Hủy Diệt ma nữ kinh hô thành tiếng, nhưng nàng không nói lời nào còn tốt, nàng càng thay Diệp Hiên cầu tình, tức giận trong lòng Hủy Diệt ma tử đã tăng lên đến cực hạn.
Ầm ầm.
- Đi chết đi.
Hủy thiên diệt địa, hung lệ vô biên, đại thuật hủy diệt bá tuyệt thiên địa ngưng tụ ra, ầm ầm trấn đến Diệp Hiên.
Hủy Diệt ma tử đang nhe răng cười, hắn giống như nhìn thấy Diệp Hiên tan chảy từng tấc từng tấc trong hủy diệt đại thuật, càng sẽ thống khổ cầu xin tha thứ.
Ầm ầm.
Lực lượng hủy diệt khủng bố triệt để bao phủ Diệp Hiên, nương theo tiếng hô to bi thương của hai nàng, đồng thời còn có tiếng cười điên cuồng của Hủy Diệt ma tử.
- Hủy Diệt ma tử, ta sẽ không bỏ qua ngươi.
- Chỉ cần Lý Tử Yên ta không chết, sớm muộn gì cũng sẽ bầm thây ngươi vạn đoạn.
Hai nàng hận đến cực hạn, tan nát cõi lòng, ánh mắt cực kỳ thù hận rơi vào trên người Hủy Diệt ma tử, nếu như ánh mắt có thể giết người, Hủy Diệt ma tử sớm đã chết ngàn vạn lần.
- Ngươi chỉ có chút bản lĩnh này?
Chợt, một giọng nói thản nhiên truyền đến, khi giọng nói này xuất hiện, hai nữ lập tức ngừng bi thương, Hủy Diệt ma tử thì cứng người tại chỗ nhìn về phía nguồn âm thanh.
- Làm sao có thể?
Sau một khắc, sắc mặt Hủy Diệt ma tử trắng bệch, bởi vì hắn nhìn thấy một hình ảnh không thể tin được, càng làm cho hắn hung hăng dụi dụi mắt.
Diệp Hiên.
Một thân trường bào màu trắng, ba ngàn sợi tóc đen tung bay trong gió, hắn lạnh nhạt không nói gì, đang chậm rãi đi ra từ lực lụogw hủy diệt, trên người quanh quẩn một tia khí tức thản nhiên.
- Thiếu Du đại ca?
- Diệp đại ca?
Hai nàng mừng đến phát khóc, các nàng không ngờ Diệp Hiên lại có thể sống sót dưới một kích của Hủy Diệt ma tử.
Cùng lúc đó, Hủy Diệt ma nữ che miệng không thể tin được, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên càng trở nên mê ly, càng tràn ngập vẻ phức tạp.
- Ngươi chỉ mở ra năm đại Thiên Môn đã càn rỡ như thế, chẳng lẽ ngươi không biết cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên?
Đông —— đông —— đông.
Như vạn cổ vũ trụ đang nổ vang, tựa như vạn hải sóng to đang cuồn cuộn, Diệp Hiên bước từng bước đi về phía Hủy Diệt ma tử, nụ cười trên mặt hắn vẫn nhẹ nhàng nho nhã như cũ, càng làm cho người ta có một loại gió xuân ý ấm áp.
Tám bước.
Diệp Hiên chỉ bước ra tám bước.
Chỉ là, theo hắn bước ra mỗi một bước, phương thiên địa này đều đang ầm ầm chấn động, ước chừng tám Thiên Môn ra ở phía sau hắn mở, từng đạo nhân quả hồng tuyến tràn ngập ra.
Ầm ầm.
Bát đại thiên môn, kinh thiên động địa, hồng hà đầy trời che khuất thiên địa, nhân quả lực thần bí quấy loạn thiên vân vô tận.
- Ngươi... Ngươi...
Nhìn bát đại Thiên Môn phía sau Diệp Hiên, còn có nhân quả lực đầy trời đầy đất, sắc mặt Hủy Diệt ma tử trắng bệch không còn chút máu, cả người đều bị dọa choáng váng tại chỗ.
Bát đại Thiên Môn, Bất Hủ tầng thứ ba, có thể sánh ngang với một vài giáo chủ lâu đời, càng có thể được xưng là tồn tại cấp yêu nghiệt nghịch thiên.
Hủy Diệt ma tử chỉ mới mở ra năm đại Thiên Môn, dưới uy thế khủng bố của Diệp Hiên, hắn sợ hãi tựa như một con chuột, làm sao còn có bộ dáng cuồng vọng dữ tợn lúc trước?
- Thiếu Du đại ca?
- Diệp... Diệp đại ca?
Hai nàng run rẩy lên tiếng, nhìn bát đại Thiên Môn phía sau cùng lực lượng nhân quả tràn ngập trên người Diệp Hiên, hoàn toàn ngốc tại chỗ.
Hai nàng vẫn cho rằng tu vi của Diệp Hiên rất yếu, dù sao Diệp Hiên biểu hiện ra khí tức không mạnh, các nàng thế nào cũng không ngờ, Diệp Hiên là cường giả mở ra bát đại Thiên Môn, hơn nữa còn có nhân quả lực.
- Vạn vật có bắt đầu cũng có cuối cùng, từ ‘nhân’ sinh ra, kết ‘quả’ cuối cùng, nhân quả tương liên, vạn vật luân chuyển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận