Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 308 - Sát sinh Ma Bàn (1)



Chương 308 - Sát sinh Ma Bàn (1)




- Ta đã truyền tin cho bốn người này, bọn họ đang tới Nguyệt Thần thành, có lẽ chừng nửa ngày nữa bọn họ sẽ đến nơi, chẳng qua ta muốn nhắc nhở ngài, bốn người này tuy ký ức không trọn vẹn, nhưng thuật pháp sử dụng đều là tiên pháp, ngay cả dùng huyết khí thôi động, uy năng cũng tuyệt đối không thể khinh thường, ngài thật sự có nắm chắc…?
Nguyệt Thần muốn nói gì đó nhưng lại thôi, nhưng sự lo lắng trên mặt lại miêu tả hết nội tâm của nàng.
- Đây không phải chuyện ngươi nên bận tâm, chỉ cần ngươi dẫn bọn họ vào huyết hải đại trận, bọn họ sẽ chỉ có con đường chết.
Diệp Hiên tàn khốc cười nói.
….
Sa mạc vô biên, bão cát gào thét.
Trên cao, ánh mặt trời gay gắt trút xuống ánh nắng chói chang, làm cho nơi này càng thêm khô nóng khó nhịn, chỉ là phía chân trời lại đang có bốn tia sáng rực rỡ đang bắn nhanh tới Nguyệt Thần thành.
Xích xích xích!
Bốn vị tàn hồn tiên thần tiêu tán ánh sáng, từ trên trơi cao hạ xuống, đi tới trong Nguyệt Thần thành, trong tầm mắt bốn người, Nguyệt Thần thành vốn nên náo nhiệt phồn hoa giờ đây lại không có một bóng người, căn bản là một tòa thành trống không không người sinh sống.
- Tình huống có chút không đúng.
Thiên Yêu vương híp mắt lại, lạnh lùng nghiêm nghị nói.
- Ngươi đừng nên cẩn thận quá mức, chắc là Nguyệt Thần đã tản hết người trong này ra ngoài, dù sao cô ta cũng quá nhân hậu, không muốn để cho đám người vô tội này uổng mạng.
Đại Nhật Tinh Quân nhoẻn miệng cười.
- Đại Nhật, chúng ta cũng nên có lòng phòng bị người, tuy ngươi và Nguyệt Thần từng là bạn cũ, nhưng ngươi phải biết, trận chiến lần này là cùng với Diệp Hiên, liên quan tới việc chúng ta có thể trở lại Địa Tiên Giới hay không, vẫn nên cẩn thận một chút mới được.
Thanh Giao vương trầm giọng nói.
- Ta cảm thấy sẽ không có vấn đề gì, dù sao Nguyệt Thần cũng chính là tiên gia chính thống, càng là người bên cạnh Quảng Hàn tiên tử, bản quân không nghĩ cô ta có lý do gì để hại chúng ta.
Tử Vân Tinh Quân đưa ý kiến phản đối.
- Bốn vị bằng hữu, từ lúc từ biệt đến giờ vẫn khỏe chứ?
Chợt, tiếng Nguyệt Thần cười khẽ truyền đến, hai bóng người đang đi ra từ Nguyệt Thần Điện, nhưng khi bốn người nhìn thấy Diệp Hiên, sắc mặt trong nháy mắt âm hàn xuống, đôi mắt nhìn về phía Nguyệt Thần càng xẹt qua sự kinh sợ.
- Ngọc Nương, đây là đang xảy ra chuyện gì?
Đại Nhật Tinh Quân run giọng hỏi, đôi môi khẽ run lên.
- Ngu ngốc, cái này còn cần phải hỏi nữa, hai người bọn họ căn bản là cùng một phe.
Thiên Yêu vương tức giận lên tiếng, quanh thân dâng đầy huyết vụ thao thiên, cực kỳ kiêng kỵ nhìn khắp bốn phía, rất sợ rơi vào trong Khốn Trận nào đó.
- Đi mau!
Thanh Giao vương âm lãnh lên tiếng, trên trán lại còn đổ đầy mồ hôi, bây giờ hắn vô cùng hiểu rõ, cái tên Diệp Hiên này chính là Độ Kiếp trung kỳ, hơn nữa còn tu luyện Bất Tử Tiên Kinh, cho dù bốn người bọn họ liên thủ, tối đa cũng chỉ có thể đánh ngang tay cùng Diệp Hiên, hơn nữa Nguyệt Thần lại dẫn bọn họ tới nơi đây, làm sao có thể không có bố trí gì được?
Chỉ sợ bây giờ tòa Nguyệt Thần thành này nhất định cất dấu sát trận không cách nào tưởng tượng được.
Ầm.
Lưu quang rực rỡ xông lên bầu trời, bốn người căn bản không có bất kỳ một lời nói nhảm nào, trực tiếp hóa thành bốn đạo lưu quang bắn nhanh mà đi, căn bản cũng không có tâm tư liều mạng cùng Diệp Hiên một trận tử chiến.
Bởi vì bọn họ biết, nếu Diệp Hiên đã dám xuất hiện ở trước mặt bọn họ, hiển nhiên hắn đã liên thủ cùng Nguyệt Thần, nhất định có cách giết chết bọn họ, chỉ có nên rời khỏi nơi đây trước, ngày sau mới có thể tìm Nguyệt Thần thanh toán chuyện hôm nay.
- Đã đến, thì đều ở lại đi.
Ùng ùng.
Phong thiên khốn địa, huyết quang che trời, Diệp Hiên vô tình cất giọng, chỉ thấy trong tám phương thiên địa chợt dâng lên huyết quang đáng sợ, trong nháy mắt đã vây khốn Nguyệt Thần thành ở trong, khiến cho bốn người không còn đường nào để trốn.
Rầm rầm rầm.
Huyết quang giao thoa vạn dặm, phù văn sát lục cuộn trào, từng đại trận đỏ ngòm luân chuyển chìm nổi ở trong hư không, từng thanh kiếm bộc phát ánh sáng vạn trượng xuyên thủng trời cao tung hoành ở hư không, càng làm cho nơi này không ngừng đổ nát rồi hợp lại, cảnh tượng khủng bố cực kỳ kinh người.
Hư không sụp xuống, mặt đất lún xuống nghìn trượng, mười tám tòa đại trận đỏ ngòm ông ôn luân chuyển ở trên trời cao, cũng để cho bốn vị tàn hồn tiên thần hoảng sợ nhìn nhau, sắc mặt tái nhợt đến tận cùng.
- Huyết hải đại trận, là huyết hải đại trận?
Thiên Yêu vương run giọng gầm nhẹ, trong mắt đầy vẻ kinh sợ.
Một vạn năm trước, Nguyên Ma chính là phát động trận này, giết chết những tiên thần bọn họ, còn trấn áp dưới huyết hải, đối với sự khủng bố của huyết hải đại trận, có thể nói bốn người đã khắc sâu ấn tượng.
- Ngọc Nương, ngươi điên rồi, ngươi là tiên gia chính thống, lại đi trợ giúp Diệp Hiên đối phó chúng ta, chẳng lẽ ngươi không biết, người này tu luyện Bất Tử Tiên Kinh, hắn chính là truyền nhân của Nguyên Ma, nếu như việc này truyền tới Địa Tiên Giới, dù cho ngươi là nha hoàn của Quảng Hàn tiên tử, chư thiên tiên thần làm sao có thể tha cho ngươi?
Đại Nhật Tinh Quân sợ run rống to hơn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận