Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2670: Tam thế viên mãn!

Chương 2670: Tam thế viên mãn!
Nửa bước.
Đây chỉ là nhìn trộm đến vĩnh hằng chi cảnh, tu vi 'Uyên' bị vây ở giữa kinh thiên tuyệt địa và vĩnh hằng chi cảnh, nói trắng ra cũng vẫn là kinh thiên tuyệt địa.
Nhưng lúc này 'Uyên' cường đại đến đáng sợ, nếu Diệp Hiên không đoán sai, một kích xuyên tâm vừa rồi không có hiệu quả, chính là bởi vì 'Uyên' đã tu thành nửa bước vĩnh hằng.
Từ điểm này cũng có thể nhìn ra, cho dù Uyên còn chưa chân chính siêu thoát, nhưng cũng đã đi trước mọi người.
- Hoang, ngươi nói không sai, ta cách vĩnh hằng chi cảnh còn kém xa, nhưng mặc cho răng nanh ngươi lợi hại, mặc cho ngươi độc kế muôn vàn, nhưng ở trước mặt nửa bước vĩnh hằng cảnh là, ngươi chung quy chỉ có thể trở thành một con chó.
Ầm ầm.
Năm ngón tay Uyên giơ lên, tựa như nâng cả vạn cổ vũ trụ lên. Lực lượng vượt qua vạn cổ vũ trụ, đang ngưng tụ uy năng lớn lao không cách nào tưởng tượng được.
- Trấn áp.
Ông.
Một chuyện khủng khiếp xảy ra.
Một tòa hắc ám thiên uyên vạn trượng hiện ra, ầm ầm trấn về phía đám người Diệp Hiên. Uy năng của nửa bước vĩnh hằng khổng lồ nhất thời khiến đám người Diệp Hiên cảm thấy cực kỳ nặng nề.
- Mở.
Bốn người Diệp Hiên hung dữ quát lớn, hai tay ầm ầm hướng lên trên, khó khăn lắm mới nâng lên vạn trượng thiên uyên này. Nhưng bốn người Diệp Hiên run rẩy cả người, chỉ vì vạn trượng thiên uyên mà bọn họ nâng đỡ, nặng nề giống như vũ trụ vạn cổ, muốn đè bẹp bọn họ.
Lộp bộp.
Sống lưng bốn người Diệp Hiên đang uốn cong, hai đầu gối đều không cách nào thẳng tắp, tu vi nửa bước vĩnh hằng quả thực quá mức không giải quyết được, đây là một loại lực lượng ở trong cùng Vĩnh Hằng chi cảnh cùng kinh thiên tuyệt địa, cho bọn họ áp lực cực kỳ khủng bố.
Mạnh mẽ.
Quá mạnh.
Ngay cả Diệp Hiên cũng không ngờ Uyên lại mạnh mẽ đến mức đáng sợ như vậy.
Chỉ là tu vi nửa bước vĩnh hằng, đã bắt đầu nghiền ép tứ đại kinh thiên tuyệt địa bọn họ, đối với bốn người Diệp Hiên mà nói, quả thực là một hồi đại kiếp nạn chưa từng có.
Chưa bao giờ có.
Từ thời đại tam niên đại đến nay, chưa bao giờ có một người nào có thể một người trấn áp tứ đại kinh thiên tuyệt địa. Uy thế mà Uyên bày ra hôm nay, thật sự làm cho người ta kinh tâm.
- Ngô vương vô địch.
- Uyên vương vô song.
'Đồ' và 'Ngục' hưng phấn điên cuồng rống to, bọn họ tận mắt nhìn thấy Uyên cường đại, trong mắt càng hiện ra vẻ thành kính kính sợ.
- Quỳ xuống.
Như trời như đất, vạn cổ nổ vang.
Uyên ngạo nghễ trên không, hắn nhìn xuống thiên địa vạn cổ, một đôi con ngươi miệt thị mà lạnh nhạt, thanh âm ầm ầm chấn động ở bên tai bốn người Diệp Hiên.
Khanh khách khách...
Tiếng xương cốt rung động không dứt bên tai, hai đầu gối bốn người Diệp Hiên đều đang uốn cong, dĩ nhiên bị Uyên trấn áp muốn quỳ xuống.
- Thái Cổ Thần Vương Quyết.
- Thái Tà Thương Thiên Pháp.
- Vạn Cổ Kinh Thiên Quyết.
- Hoang Thiên Luân Hồi.
Bốn người Diệp Hiên đều là kinh thiên tuyệt địa, bọn họ đương nhiên có kiêu ngạo của bản thân, cho dù không địch lại Uyên, nhưng cũng tuyệt đối không thể quỳ xuống.
Giờ khắc này, bốn người cực kỳ thăng hoa, bộc phát ra uy năng kinh thiên tuyệt địa, mỗi người thi triển một kích mạnh nhất, ầm ầm đánh nát Thiên Uyên đang trấn áp trên người bọn họ.
Ông.
Hư vô chi địa đang tan vỡ vặn vẹo, bốn người Diệp Hiên bay đi, chỉ vì 'Uyên' nửa bước vĩnh hằng quá mức đáng sợ.
Đây không chỉ là áp chế tu vi, càng là áp chế về pháp và đạo, cao hơn bọn họ nửa cảnh giới, cũng đủ để hình thành nghiền ép đối với bọn họ.
- Dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, các ngươi sống đủ chưa?
Đông —— đông —— đông.
'Uyên' chậm rãi đi trên bầu trời vạn cổ, mỗi bước ra một bước đều chấn động vạn cổ thiên địa, từng đạo gợn sóng đáng sợ khuếch tán ra dưới chân hắn, toàn bộ hư vô chi địa đều đang nghiền nát.
- Liều mạng với hắn.
Tại thời điểm nguy cấp, 'Thái Thương' hung cuồng rống giận, sắc mặt Liễu Bạch Y càng lạnh lùng, chuẩn bị buông tay đánh một trận.
- Nửa bước vĩnh hằng, thiên địa chênh lệch, các ngươi không nên đi chịu chết vô ích.
Đột ngột, không đợi 'Thái Thương' cùng Liễu Bạch Y liều mạng, Diệp Hiên bước ra một bước, ngăn cản đường đi của hai người, vẻ mặt bình tĩnh không gợn sóng, chỉ có một đôi con ngươi đang kịch liệt lóe lên.
- Ngươi...
Liễu Bạch Y cùng 'Thái Thương' ngẩn ra, hoàn toàn nghĩ không ra vì sao Diệp Hiên lại muốn ngăn cản bọn họ, chẳng lẽ hắn không biết giờ phút này chỉ có một đường liều mạng?
- Yên tâm, có ta ở đây, hắn còn không lật nổi sóng gió gì.
Hai tay Diệp Hiên vỗ vỗ vai hai người, cho hai người một ánh mắt yên tâm, lúc này mới xoay người nhìn về phía Uyên.
- Hoang, ngươi còn không nhận thua sao?
Uyên thản nhiên lên tiếng, hắn đã cao cao tại thượng, hoàn toàn coi Diệp Hiên là con kiến hôi, bởi vì chênh lệch giữa nửa bước vĩnh hằng và kinh thiên tuyệt địa, chỉ có chính hắn mới biết được.
Ba —— ba ba —— ba.
Diệp Hiên vỗ tay tán thưởng nói:
- Ta thật đúng là không có nhìn lầm ngươi, ngươi có thể tu đến cảnh giới như vậy, đích xác không nằm trong dự liệu của ta.
- Ừ?
Nhìn vẻ mặt cực kỳ bình thản của Diệp Hiên, tâm thần Uyên giật giật, trong mắt xẹt qua vẻ nặng nề.
Đối với Diệp Hiên, hắn vẫn có chút hiểu biết, dù sao cũng chịu nhiều thiệt thòi trên người Diệp Hiên. Lúc này vẻ mặt Diệp Hiên thoạt nhìn bình tĩnh tự nhiên, điều này cũng khiến Uyên có chút nhìn không thấu Diệp Hiên, trong lòng đột nhiên có một tia bất an.
- Làm bộ làm tịch, ngươi nghĩ ngươi có thể hù dọa ta?
Uyên lạnh lùng lên tiếng, chỉ là không ra tay với Diệp Hiên, chỉ vì bất an trong lòng hắn mà càng thêm mãnh liệt.
- Ngươi có phải rất kỳ quái, vì sao 'Kiếp' lại phản bội ngươi hay không?
Diệp Hiên mỉm cười, tựa như đang tán gẫu chuyện gia đình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận