Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 440 - Hạo Thiên quyết



Chương 440 - Hạo Thiên quyết




Ông!
Hư không chập chờn, rung động khuếch tán, mi tâm Diệp Hiên đang sáng lên, Tru Thiên kích trào ra, cho đến khi hóa thành đại kích ba trượng bị Diệp Hiên cầm ở trong tay, lệ khí sát phạt không cách nào tưởng tượng tràn ngập ở trong toàn bộ Đấu Ngưu cung.
- Ngọc Đế, ngươi thật sự cho rằng ngươi có thể giết ta?
Tru Thiên kích chỉ Ngọc Đế phía xa, hai người giằng co trong Đấu Ngưu cung.
Lúc này.
Ngọc Đế híp mắt lại, một tia sát cơ tàn nhẫn lóe lên trong đáy mắt, mà Diệp Hiên lại liên tục cười lạnh, chỉ là đã sớm đề thăng tinh khí thần tới cực đỉnh, hiển nhiên, khi đối mặt với Đại La Kim Tiên như Ngọc Đế, hắn không dám có nửa điểm sơ suất.
Hô!
Bỗng nhiên, Đại La Tiên Quang theo tiêu tán khỏi người Ngọc Đế, sát cơ âm hàn lạnh như băng lặng yên mất đi, Ngọc Đế cuối cùng có chút cố kỵ, không có ra tay với Diệp Hiên.
Ông!
Ngọc Đế thuận tay đánh ra một đạo Tiên Quyết, hư không khai mở một cánh cửa lớn, Ngọc Đế bỗng nhiên xoay người, không nhìn Diệp Hiên nữa, uy nghiêm nói.
- Đông Cực Đế Quân... Ngươi chỉ có ba canh giờ quan sát bảo khố Thiên Đình, trẫm phải nhắc nhở ngươi, trong bảo khố Thiên Đình này có Cấm Pháp bảo tồn của trẫm, ngươi tốt nhất không nên đánh chủ ý đến bảo vật ở bên trong.
- Cơ hội tốt như vậy lại không giết ta, chỉ sợ ngươi cũng không có cơ hội nữa.
Diệp Hiên lạnh lùng cười một tiếng, thu hồi Tru Thiên kích, trực tiếp bước vào trong bảo khố, mà lời hắn nói cũng để cho Ngọc Đế nắm chặt hai tay, đôi mắt đều trở nên đỏ đậm.
- Bệ hạ, nếu người đã này không biết phân biệt, không thể thần phục ngài, vì sao ngài không giết hắn, há chẳng phải là dưỡng hổ thành hoạn?
Theo Diệp Hiên bước vào Thiên Đình bảo khố, Vương Mẫu từ trong xó xỉnh âm u đi ra, hiển nhiên nàng đều đã nghe được chết cuộc nói chuyện giữa hai người.
Đáng tiếc, Ngọc Đế cũng không trả lời nghi vấn của Vương Mẫu, cả người đều rơi vào trong trầm tư.
Vừa rồi hắn thật muốn giết Diệp Hiên, đáng tiếc ở một khắc cuối cùng, hắn vẫn không dám ra tay.
Ngọc Đế rõ ràng biết, dù hắn không tiếc bất cứ giá nào ra tay, chưa chắc có thể giết Diệp Hiên, hơn nữa thân phận Diệp Hiên quá mẫn cảm, coi như mình hận không thể giết chết hắn, nhưng người giết hắn cũng nhất định không thể là mình.
- Lại chờ, lại chờ, hắn cách cái chết cũng không còn xa.
Ngọc Đế lẩm bẩm.
Bảo khố Thiên Đình được phân làm bốn loại lớn.
Công pháp, linh bảo, đan dược, kỳ trân.
Bốn cánh cổng lớn tỏa ra tiên quang rực rỡ, phía sau mỗi một cánh cửa đều cất giấu bảo vật khiến người ta thèm nhỏ dãi.
Diệp Hiên vừa mới đi vào bảo khố Thiên Đình, chỉ là tiên quang nở rộ trên bốn cánh cửa đã để hai mắt hắn tỏa sáng.
Đối với Diệp Hiên mà nói, ngoại trừ thánh dược thiên địa có thể tăng tiến tu vi, công pháp linh bảo đối với hắn cũng không quá có tác dụng.
Bất Tử Tiên Kinh bao gồm cả hàng vạn hàng nghìn bí pháp, Tru Thiên kích có uy năng khó lường, đây cũng là con bài chưa lật lớn nhất của Diệp Hiên.
Tuy hắn không cần công pháp linh bảo, nhưng cũng không có nghĩa hắn không cần thu phục Yêu Vương, hơn nữa hắn muốn cướp đoạt Đế vị, tự nhiên cần vơ vét rất nhiều bảo vật, như thế mới có thể để hắn thu nạp càng nhiều người hơn.
Người duy nhất có thể mở ra bảo khố Thiên Đình chính là Ngọc Đế, lúc này, tuy hắn lấy danh nghĩa thăm viếng để bước vào, nhưng cũng không thể tay không mà về.
Công Pháp các được chia làm chín tầng.
Từ một đến chín bày ra mỗi các loại công pháp bí thuật, chỉ là mỗi một tầng đều có cấm chế thủ hộ, nếu không có pháp quyết khai mở, muốn lấy những công pháp này ra còn khó hơn cả lên trời.
Khi Diệp Hiên đi vào Công Pháp các, một ngọc giản rực rỡ muôn màu lập tức đập vào mi mắt.
Ba tầng công pháp ở phía trước đều là một ít pháp quyết cấp thấp, cấm chế cũng là yếu nhất, Diệp Hiên tự nhiên cũng nhìn không thuận mắt.
Diệp Hiên dọc theo cầu thang đi lên, cho đến khi hắn đi tới tầng thứ tám, lúc này mới dừng lại.
Tiên quang rực rỡ, ánh sáng vờn quanh, tầng thứ tám Công Pháp các này chỉ có tám cái ngọc giản, cái này cũng chứng minh có tám loại công pháp cường đại được lưu giữ ở đây.
Ông!
Diệp Hiên vỗ ra một chưởng, tiên quang bao vây lấy ngọc giản hừng hực, bỗng nhiên bắn bàn tay Diệp Hiên ra trở về, Ngọc Đế cũng không có lừa gạt Diệp Hiên, trong bảo khố Thiên Đình có bảo tồn Cấm Pháp, nếu như mạnh mẽ lấn tới, sẽ chỉ làm Cấm Pháp phản phệ ngược lại.
- Có chút ý tứ.
Diệp Hiên mỉm cười, hai tay bắt pháp quyết, lặng yên thi triển ra nguyên thần hư không, cũng để cho thân thể của hắn hóa thành hư vô, vẫy tay một cái, tám cái ngọc giản tất cả đều bị hắn hút tới tay.
Nguyên thần hư không là bí pháp trong Cấm Kỵ thiên, xen vào hư huyễn cùng hiện thực, từ lúc Diệp Hiên tấn thăng La Thiên Huyền Tiên, nguyên thần hư không càng thần quỷ khó lường, muốn phá hỏng những cấm chế này, tự nhiên dễ dàng.
- Kim Cương Luyện Tiên Quyết?
- Ba đầu sáu tay?
- Thanh Liên Kiếm Ca?
...
Lúc Diệp Hiên đang quan sát tám ngọc giản trong tay, hắn đọc ra từng cái tên của công pháp.
- Quả nhiên, công pháp tầng thứ tám là tiên pháp thượng thừa, không biết tầng thứ chín sẽ bảo tồn loại công pháp gì?
Diệp Hiên thu hồi tám miếng ngọc giản, sau đó lại nhìn về phía tầng thứ chín, trong mắt xẹt qua một tia kỳ dị.
Diệp Hiên bay lên trên đỉnh, đi thẳng đến tầng thứ chín, cấm chế đối với hắn căn bản vô dụng, cho đến khi hắn bước vào tầng thứ chín, ba miếng ngọc giản cũng xuất hiện ở trong mắt hắn.
Ba miếng ngọc giản, tiên quang lượn lờ, chỉ liếc mắt một cái, Diệp Hiên dám khẳng định, công pháp ghi lại trong ba chiếc thẻ ngọc này nhất định không đơn giản.



Bạn cần đăng nhập để bình luận