Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 78 - Lãnh Thanh Tuyết



Chương 78 - Lãnh Thanh Tuyết




Chỉ sợ khi hắn đẩy ra cánh cửa kia, tất nhiên sẽ có chuyện cực kỳ đáng sợ xảy ra, khi không có hiểu được mục đích thực sự của Nguyên Linh là cái gì, Diệp Hiên cũng tuyệt đối sẽ không bước vào cạm bẫy của đối phương.
Tu tiên, tu chính là mệnh, nghịch chính là thiên, một bước đi nhầm, đầy bàn đều thua, mà kết quả thua cuộc, dĩ nhiên chính là thần hồn câu diệt, thân tử tiêu biến.
Diệp Hiên sẽ không tự đại cho rằng chính là nhân vật chính, trên người có khí chất vương bá gì, hết thảy tai nạn không dinh đến người, vạn vật chúng sinh càng cúi đầu xưng bề tôi, nếu như hắn thật cho là như thế, cũng không thể có thể có tu vi như hôm nay.
Diệp Hiên rơi vào trong trầm tư, không ngừng suy nghĩ kế hoạch cho con đường tương lai.
Đầu tiên, huyết hồn dị thú xuất hiện ở phàm trần, tất nhiên sẽ tạo thành náo động, nhưng chuyện con người sống hay chết không có liên quan gì tới hắn, hắn chỉ cần cam đoan người nhà an toàn, cái này đã đủ.
Điểm thứ hai, Diệp Hiên nhớ rõ trong đó có mấy huyết hồn cực kỳ cường đại, Diệp Hiên phải tìm được bọn họ, chỉ có từ trong miệng bọn họ, mới có thể biết đến cùng chiến trường thượng cổ năm xưa đã xảy ra chuyện gì.
Một loạt bước đi thành hình ở trong đầu Diệp Hiên, một nụ cười tàn khốc theo khóe miệng Diệp Hiên câu ra, khi hắn nhìn lại phương hướng Đoạn Tràng sơn, sát ý lạnh lẽo tàn bạo kia lại lặng yên xẹt qua trong mắt hắn.
- Anh, ngày mai là lễ mừng năm mới, hôm nay có phải anh nên dẫn em gái tốt của mình đi mua chút đồ tết hay không?
Lúc không biết gì, Diệp Linh Nhi đi tới trước người Diệp Hiên, không ngừng phe phẩy cánh tay Diệp Hiên làm nũng nói.
Tâm tư Diệp Hiên quay lại, bật cười lớn, nói:
- Chúng ta đi, hôm nay anh cũng sẽ có quà cho em.
- Anh, anh tốt nhất.
Diệp Linh Nhi sáng mắt lên, trực tiếp lôi kéo tay Diệp Hiên đi ra khỏi cửa.
Từ lúc Diệp Hiên từ chiến trường huyết hải trở về nhà, thời gian đi qua đã một tháng, mà khoảng cách lễ mừng năm mới cũng còn chỉ có ba ngày, Diệp Hiên tạm thời áp chuyện huyết hồn dị thú xuống, phải cùng người nhà qua một năm, đây mới là chuyện hắn cần làm hiện tại.
...
Cửa hàng 4S.
Mỗi bên đều có những chiếc xe con xa hoa đỗ ở đây, khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Linh Nhi đầy kích thích, không ngừng nhìn đông xem tây, cả người vui sướng tựa như tinh linh vậy.
- Diệp tiên sinh, chiếc Maserati không chỉ có hệ số an toàn cực cao, mà đường nét thân xe lại ưu mỹ, trang trí trong xe càng là tốt nhất, cũng phù hợp với thân phận Diệp tiểu thư nhất, ngài có thể suy nghĩ một chút.
Một nữ tiếp thị mỉm cười giới thiệu.
Mua xe!
Hai anh em Diệp Hiên xuất hiện ở trong 4S, chính là vì mua xe.
Tuy Diệp Linh Nhi mới chỉ mười sáu tuổi, hơn nữa cũng sẽ không điều khiển xe, nhưng chuyện này cũng không trở ngại việc Diệp Hiên tặng chiếc Maserati này làm quà mừng năm mới cho đứa em gái nhỏ này.
- Ừ, lấy chiếc này đi.
Diệp Hiên gật đầu nói.
- Anh, anh muốn mua thật? Nhưng em cũng không có bằng lái?
Diệp Linh Nhi biểu hiện hơi buồn, nhưng trong mắt đều là cảm giác hạnh phúc.
- Không sao, có thể từ từ học, có xe rồi thì không cần đi bộ, sau này em đến trường cũng sẽ tiện hơn rất nhiều.
Diệp Hiên vừa nói chuyện, lại trực tiếp lấy ra một tấm thẻ vàng đưa cho nhân viên bán hàng, điều này cũng làm cho nụ cười trên khuôn mặt cô càng thêm nở hoa, không ngừng nói cảm ơn Diệp Hiên, cầm tấm thẻ vàng Diệp Hiên đưa cho đi làm thủ tục giao dịch.
Một màn anh em mua xe này tự nhiên khiến cho rất nhiều khách hàng chú ý, càng là dồn dập cảm thán, không biết là thiếu gia tiểu thư nhà nào ra ngoài đi chơi, chiếc xe chi phí hơn triệu nói mua liền mua.
Nữ bán hàng đi mau trở lại cũng mau, trong tay cầm một bảng hợp đồng mua bán xe, càng là tôn kính đưa thẻ vàng trả lại cho Diệp Hiên, nói:
- Giấy phép cùng tất cả thủ tục đều đã chuẩn bị cho tốt, Diệp tiên sinh ngài chỉ cần ký tên, nhân viên trong tiệm sẽ đưa xe đến nhà ngài.
Thái độ phục vụ của nữ bán hàng làm cho Diệp Hiên rất hài lòng, trực tiếp gật đầu một chút, lúc sắp sửa ký tên lên hợp đồng, bất chợt, một giọng nữ trong trẻo lạnh lùng bức người chợt vang lên.
- Khoan đã, tôi muốn chiếc xe này.
Chỉ thấy một đôi thanh niên nam nữ thời cơ đến đến bên cạnh Diệp Hiên, trên thân càng hiển lộ ra khí thế cấp trên.
Người con gái da thịt trắng hơn tuyết, đôi mi như họa, một đầu tóc mây màu đen, mang đến cho người ta một loại cảm giác trong trẻo lạnh lùng cao quý, chỉ là ăn mặc khác hẳn với người bình thường, quần áo trên người chính là tơ lụa, có chút tương tự với trường sam phụ nữ ngày xưa.
- Thật có lỗi, vị tiên sinh này đã trả tiền, ngài có thể nhìn xem chiếc xe khác.
Đôi mắt nữ nhân viên sắc bén, nhìn ra cô gái trước mắt không hề tầm thường, vội vàng cúi người xin lỗi cô.
Lãnh Thanh Tuyết hơi nhíu đôi mi thanh tú, cô thân là cổ võ giả, càng là tông sư cảnh, hôm nay cùng sư đệ mới tới Giang Nam, tự nhiên muốn tìm kiếm một chiếc xe, mà chiếc Maserati trước mắt này vừa may đang hợp ý cô, lại không nghĩ rằng đã có người mua.
- Tôi trả giá gấp đôi, nhường chiếc xe này cho tôi.
Lãnh Thanh Tuyết trực tiếp nhìn về phía Diệp Hiên, thuận tay móc ra một tấm thẻ vàng, mang đến một loại cảm giác hơn người.
Nhìn cô gái trước mắt, Diệp Hiên nhắm hai mắt lại, không ngờ ở một cái cửa hàng 4S nho nhỏ, lại có thể gặp được một cổ võ tông sư.
- Không bán.
Mặc dù đối phương là cổ võ tông sư, nhưng ở trong mắt Diệp Hiên, kỳ thực so với con kiến hôi cũng không có gì khác biệt, quà hắn mua cho em gái mình, làm sao có thể tặng cho đối phương?



Bạn cần đăng nhập để bình luận