Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1146 - Ba vấn đề (2)



Chương 1146 - Ba vấn đề (2)




Diệp Hiên nhẹ gật đầu, khóe miệng lộ ra một nét tự giễu, xem ra mình vẫn là quá mức tự tin, ở đâu đó vẫn lộ ra sơ hở.
- Ngươi đã biết ta không phải người Phật môn, vậy ngươi cũng hẳn biết, là ta sẽ không rời đi.
Diệp Hiên bước chậm tiến lên, muốn tiến vào Tà Nguyệt Tam Tinh Động.
- To gan.
Nhìn Diệp Hiên muốn mạnh mẽ xông vào Tà Nguyệt Tam Tinh Động, đạo đồng lên tiếng trách cứ, tay cầm phất trần muốn đánh tới Diệp Hiên, không chờ hắn hành động, trong Tà Nguyệt Tam Tinh Động đã truyền đến tiếng của Bồ Đề tổ sư.
- Đồng nhi lui ra, để hắn vào đi.
- Tổ sư, ngài... ?
Sắc mặt Đạo đồng hơi biến, nhưng vẫn tránh đường, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên trở nên bất thiện.
Diệp Hiên không nhìn đạo đồng, trực tiếp đi vào Tà Nguyệt Tam Tinh Động, cửa động màu trắng chậm rãi khép kín, Diệp Hiên cũng biến mất khỏi ngoại giới.
Tà Nguyệt Tam Tinh Động.
Vách đá cổ xưa ở bốn hướng, khắc hoa, chim, cá, sâu, từng gốc tùng bách cắm rễ trong thổ nhưỡng, linh khí cực kỳ nồng nặc dập dờn trong không gian nơi này, ẩn ẩn cótiếng tụng kinh thần bí truyền đến.
Diệp Hiên tiến lên, cho đến khi hắn vào cuối con đường, một tòa đài sen chìm nổi trong hư không, một lão giả mặc áo trắng ngồi xếp bằng phía trên đài sen, mặc dù quanh thân không hiển lộ khí tức, nhưng lại cho người ta cảm giác yên tĩnh tường hòa.
- Tham kiến Bồ Đề tổ sư.
Diệp Hiên chắp tay thi lễ, bởi vì hôm nay hắn đến đây không chỉ có cầu Bồ Đề tổ sư, mà còn vì Tu Bồ Đề tổ sư chính là sư phụ Tôn Ngộ Không, dù gì đi nữa, hắn cần cho đối phương đầy đủ sự tôn trọng.
- Tu vi tiểu hữu hùng hậu, có thể nói là đỉnh cao nhất tam giới, nếu Thánh nhân không ra mặt, thế giới này sẽ xem ngươi là đứng đầu.
Bồ Đề tổ sư hạc phát đồng nhan, râu bạc trắng ba thước dập dờn trong gió nhẹ, trên mặt hiện ra một nụ cười hiền hòa, khẽ lên tiếng nói với Diệp Hiên.
Đối mặt Bồ Đề tổ sư tán dương, Diệp Hiên cũng không lộ vẻ đắc ý, vì hắn có thể cảm giác được tu vi vị Tu Bồ Đề tổ sư trước mắt cũng không kém hắn, mặc dù không phải Thánh nhân, nhưng đối phương từ đầu đến cuối khiến hắn phải cảnh giác.
Diệp Hiên hoàn toàn tin tưởng trực giác mình, khi một người có thể khiến hắn cảm thấy sự uy hiếp, rõ ràng người này tuyệt đối không đơn giản, trước đó là Nguyên Linh, đến hiện tại là Bồ Đề tổ sư trước mắt.
- Bồ Đề lão tổ quá khen.
Diệp Hiên khẽ mỉm cười nói.
- Nếu ta đoán không có sai, ngươi chính là huynh đệ của đồ nhi Ngộ Không của ta?
Tu Bồ Đề tổ sư nhẹ nhàng cười nói.
Nghe Tu Bồ Đề nói, sắc mặt Diệp Hiên khẽ giật, sau ba hơi thở thì bật cười lớn, phật quang quanh thân chầm chậm tiêu tán, bộ dáng vốn có hiện ra.
- Bồ Đề tổ sư thật bản lĩnh, không nghĩ là có thể khám phá ra chân thân của ta.
Diệp Hiên trở về bộ dáng ban đầu, chắp tay thi lễ với Bồ Đề tổ sư.
- Tiểu hữu thần thông cao minh, ta cũng không cách nào nhìn ra chân thân của ngươi, chỉ là lão hủ tinh thông một chút chí lý trời đất, cũng biết người trong tam giới có thể có được tu vi này thì rất hiếm lạ, mà danh tiếng của Diệp Thiên Đế truyền khắp tam giới, ngoại trừ ngươi đến thăm lão hủ, những người khác như thế nào lại đi vào Linh Đài Phương Thốn Sơn này.
Bồ Đề lão tổ thở dài, nhìn Diệp Hiên nói tiếp.
- Chỉ là lão hủ không nghĩ tới, tiểu hữu vậy mà lại chạy ra từ Tây Phương Nhị Thánh, xem ra đây chính là thiên mệnh của ngươi.
- Ta từng nghe đại ca Ngộ Không nói, tổ sư ngài thông kim bác cổ, không chỉ có đại thần thông còn có đại trí tuệ, hôm nay đến đây cũng là muốn thỉnh giáo ngài mấy chuyện.
Diệp Hiên híp hai mắt lại, trịnh trọng thi lễ với Bồ Đề tổ sư.
- Tiểu hữu, mời nói.
Lông mi Bồ Đề tổ sư khẽ nhíu, trong mắt xẹt qua một vẻ làm khó, thế nhưng khi hắn nhìn thấy thần sắc Diệp Hiên trịnh trọng, cũng biết cho dù cự tuyệt, tất nhiên đối phương cũng sẽ không rời đi.
- Chuyện thứ nhất, Nguyên Linh là người phương nào?
- Chuyện thứ hai, có phải Bất Tử Tiên Kinh là công pháp do hắn sáng lập?
- Chuyện thứ ba, ta đi chính là con đường lấy lực chứng đạo, đã vượt qua Thiên Đạo đệ nhất kiếp, tám kiếp đằng sau là gì?
Diệp Hiên cũng không ấp úng, nói thẳng ra nghi hoặc lớn nhất trong lòng, cũng là chuyện hắn muốn biết nhất, bởi vì từ miệng Tôn Ngộ Không hắn biết được, ba vấn đề này có lẽ chỉ có Bồ Đề tổ sư mới có thể giải đáp, đây là mục đích thực sự khi hắn đến chỗ này.
Tĩnh, yên tĩnh, cực hạn yên tĩnh.
Khi Diệp Hiên nói ra ba vấn đề, Bồ Đề tổ sư trở nên trầm mặc không nói gì, thật lâu không biết nên trả lời vấn đề Diệp Hiên ra sao, mà hai mắt Diệp Hiên nhìn thẳng Bồ Đề tổ sư, tin tưởng đối phương sẽ cho hắn đáp án hắn muốn biết.
- Lão hủ trả lời vấn đề thứ hai của ngươi trước, Bất Tử Tiên Kinh cũng không phải là pháp môn của tam giới, pháp này bắt nguồn từ bên trong hỗn độn, cũng không phải do Nguyên Linh sáng tạo.
Bồ Đề tổ sư cuối cùng mở miệng, trả lời vấn đề thứ hai của Diệp Hiên, sau đó hai mắt nặng nề nhìn Diệp Hiên nói:
- Về phần pháp môn lấy lực chứng đạo, ta nói cho ngươi biết một bí mật ngay cả Thánh nhân cũng không biết.
- Mời mời tổ sư chỉ giáo.
Diệp Hiên lần nữa thi lễ, sắc mặt trở nên cực kỳ trịnh trọng, vì điều này liên quan đến con đường tu luyện trong tương lai của hắn.
- Tam giới thiên địa, chưa hề có người đi con đường lấy lực chứng đạo, dù là đồ nhi Ngộ Không của ta cũng phế bỏ con đường này, chắc hẳn ngươi đã biết chuyện này.



Bạn cần đăng nhập để bình luận