Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2702: Tuyên cổ đại kiếp, vạn vật đồng bi!

Chương 2702: Tuyên cổ đại kiếp, vạn vật đồng bi!
Đột nhiên.
Hỗn Độn ngũ vực dâng lên hàng tỷ điểm sáng, sau đó hội tụ thành một dòng sông dài hào quang rực rỡ, nghịch quyển vạn cổ trường không, đang như dòng nước chảy hướng đến Diệp Hiên cùng Uyên.
- Nhìn kìa, tín ngưỡng lực của chúng sinh.
Ngón tay Uyên chỉ về phía dòng sông tín ngưỡng, trên mặt hiện ra nụ cười sáng lạn.
Khi diệt thế sắp tới, trong lòng vạn vật chúng sinh đều từ bắt đầu cầu nguyện, bọn họ đều cống hiến ra nguyện lực bản thân, hóa thành lực lượng tín ngưỡng thuần túy nhất, gia trì trên người Diệp Hiên và Uyên.
Ầm ầm.
Tín ngưỡng trường hà, ngưng tụ nguyện lực của chúng sinh, giờ phút này như sóng to gió lớn ngập trời bao phủ hai người Diệp Hiên, tín ngưỡng lực khủng bố không ngừng rót vào đầu hai người, gia tăng tu vi cho hai người.
Diệp Hiên và Uyên giãn ra hai tay, tận tình tiếp nhận lực lượng cống hiến của chúng sinh, hơi thở bản thân cũng từ từ tăng lên.
Vũ trụ hỗn độn, vạn vật chúng sinh, khi cỗ lực lượng này ngưng tụ một chỗ, thật sự có uy năng cái thế kinh thiên động địa.
Tuy nhiên, đối với Diệp Hiên và Uyên mà nói, lực lượng của chúng sinh tuy cực kỳ khổng lồ, nhưng đối với tu vi của hai người tăng lên, thật ra cũng chỉ là một hạt cát trong sa mạc mà thôi, cũng không thể thật sự làm cho hai người tăng cường bao nhiêu.
Vừa vào vĩnh hằng, vạn cổ khó diệt.
Hai người ngay cả lực lượng vũ trụ hỗn độn cũng không để vào mắt, chúng sinh lực này tự nhiên cũng không có khả năng cho bọn họ bao nhiêu trợ lực.
Nhưng có một câu nói rất hay, muỗi dù nhỏ đến đâu cũng là thịt, vào thời khắc cuối cùng này, hai người vẫn vui vẻ tiếp nhận chúng sinh lực.
- Ai!
Khi dòng sông do lực lượng tín ngưỡng của chúng sinh ngưng tụ bị hai người cắn nuốt, Uyên nói thở dài nói:
- Ngay cả lực lượng chúng sinh cũng vẫn không đủ để cho tu vi ngươi và ta có nửa điểm tăng trưởng, xem ra Vĩnh Hằng Cảnh này có lẽ thật sự chính là điểm cuối của tu sĩ.
Diệp Hiên không nói gì, trong mắt cũng hiện ra vẻ mất mát, trong thời gian hai người bế quan, mỗi người trao đổi pháp cùng đạo, thậm chí tu tập pháp môn của đối phương, nhưng vẫn như cũ nhìn không thấy còn có cảnh giới cao hơn Vĩnh Hằng chi cảnh hay không.
Giờ phút này, lực lượng chúng sinh khó xuất hiện nhất cũng xuất hiện, nhưng vẫn không cách nào nhìn trộm cảnh giới cao hơn vĩnh hằng.
Có lẽ, Vĩnh Hằng chi cảnh thật sự chính là cực hạn của tu sĩ, bọn họ đường cũng đã đi tới cuối cùng.
...
Năm tháng như thoi đưa, thời gian qua nhanh, cổ xưa vội vàng một vạn năm.
Một vạn năm cũng không dài, nhưng trong mắt Diệp Hiên, lại có một chút cảm giác dày vò, bởi vì một vạn năm cuối cùng này, chính là lúc vũ trụ hỗn độn đi tới điểm cuối cùng.
- Tới rồi.
Trên hư không, Diệp Hiên chắp tay mà đứng, hắn ngước nhìn vạn cổ tinh không, trong miệng truyền đến lời nói trầm trọng.
Ầm ầm.
Sau một khắc, vạn cổ trường thiên đang rung chuyển, chư thiên tinh thần đang nổ tung, nhật nguyệt tinh thần kia không còn có ánh sáng hiện ra, ngược lại rơi xuống từ trong Hỗn Độn tinh không, làm cho cả vũ trụ hỗn độn hóa thành hắc ám vô biên.
Núi đang sụp đổ, mặt đất đang trầm luân, sông hồ biển lớn đang nhấc lên sóng to gió lớn, mặt đất rộng lớn vô tận phun ra nham thạch nóng chảy ngút trời.
Khi nước biển cùng nham thạch nóng chảy hội tụ cùng một chỗ, hơi nước đáng sợ đầy trời đầy đất, linh khí trong thiên địa cũng sớm tiêu tán, không biết bao nhiêu sinh linh đang đau khổ khóc lóc.
Luân Hồi đại kiếp nạn giáng lâm.
Xoẹt xoẹt xoẹt.
Ức vạn lưu tinh rơi xuống từ trên trời, thiên địa hư không đều đang khủng bố sụp đổ, từng vết nứt to lớn đen ngòm hiện ra, đáng sợ nuốt chửng thiên địa vạn vật.
- Trận khởi.
Bốn đại kinh thiên tuyệt địa, mỗi người bộc phát quang mang rực rỡ, bốn phương hướng đông nam tây bắc nối liền với nhau, dâng lên trận quang kinh thiên, ngăn cản đại kiếp nạn diệt thế mới tới.
Oanh oanh oanh.
Hàng tỷ ngôi sao ở phía chân trời bạo nát, tứ đại kinh thiên tuyệt địa thủ hộ thế giới này, bố trí đại trận khủng bố cỡ nào?
Mặc dù tứ đại kinh thiên tuyệt địa cực kỳ đáng sợ, nhưng đây là kiếp nạn luân hồi diệt thế, hơn nữa chỉ là mới bắt đầu.
Bầu trời sụp đổ.
Toàn bộ hỗn độn đại thế giới đều bại lộ ở ra ngoài, từ nay về sau không còn thiên địa khác biệt, chỉ có tinh không vô tận khô bại ảm đạm, che lắp hỗn độn ngũ vực sắp vỡ vụn.
Nhìn lên bầu trời đầy sao mênh mông, chỉ có một mảnh hắc ám, rốt cuộc không nhìn thấy bất kỳ hào quang nào, chỉ có mây đen vô biên hiện ra, còn có lôi đình màu đỏ đáng sợ lóe lên.
Hỗn độn đại thế giới trở thành một mảnh tịnh thổ cuối cùng của hỗn độn vũ trụ, còn có số lượng lớn sinh linh sống sót.
Nhưng ở ngoài Hỗn Độn Ngũ Vực, toàn bộ Hỗn Độn Tinh Không đều hóa thành tĩnh mịch, không còn có bất kỳ sinh linh nào có thể sống sót.
Răng rắc.
Ức vạn đạo lôi đình đỏ đậm đang giáng xuống, khủng bố bổ tới hỗn độn ngũ vực, còn có vết nứt hắc động đáng sợ chợt hiện ra, muốn triệt để đánh tan một khối tịnh thổ cuối cùng này hóa thành hư không.
Đáng tiếc.
Đám người Diệp Hiên đồng tâm hiệp lực, bày ra ba đại trận pháp ngăn cản những kiếp nạn đáng sợ này, thế nhưng loại kiếp nạn này quá mức đáng sợ, luôn có một ít dư uy rải rác ở trong hỗn độn đại thế giới, tạo thành phá hư cực kỳ đáng sợ.
Sinh linh đang kêu rên, vong hồn đang khóc rống.
Tiếng bi ai khắp nơi hỗn độn ngũ vực, mặt đất ngũ vực đang mơ hồ sụp đổ, phun ra nham thạch nóng chảy giao cùng đại dương vô biên, không biết bao nhiêu sinh linh chết thảm trong loại đại kiếp nạn khủng bố này.
Khi Luân Hồi diệt thế đại kiếp nạn hàng lâm, linh khí trong thiên địa đã không còn. Ngoại trừ tu sĩ trên Bất Hủ Cảnh, những người còn lại không có gì khác con kiến hôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận