Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1909: Rùng mình

Chương 1909: Rùng mình
- Ngươi tìm chết!
Lý Thương Thiên giận tím mặt, mặc dù hắn liệu đến Diệp Hiên rất mạnh, nhưng cũng không nghĩ tới Diệp Hiên lại mạnh như vậy, vậy mà có thể ngăn cản được một kích đại thuật Bất Hủ của hắn, điều này cũng khiến cho hắn dần dần xem Diệp Hiên như một đối thủ cùng cấp bậc.
- Giết!
Trảm thiên chi nhận, Bất Hủ thần uy, vầng sáng màu trắng noãn quanh thân Lý Thương Thiên đang tán loạn, từng đạo phù văn thần bí trước người hắn đang không ngừng sáng lên, cả người đều bộc phát ra khí thế còn khủng bố hơn trước đó.
Cái gì gọi là Bất Hủ?
Tồn tại cùng trời đất, cộng tôn cùng vũ trụ, chỉ cần hỗn độn vũ trụ bất diệt, Bất Hủ liền có thể trường tồn tuyên cổ.
Đạp vào Bất Hủ cảnh, đã bắt đầu lãnh hội được ẩn ý trong hỗn độn pháp tắc, càng bắt đầu chạm đến cái gọi là hỗn độn quy tắc, mỗi một đạo đại thuật càng là hợp nhất với hỗn độn vũ trụ, uy năng cũng là cực kỳ đáng sợ.
Xoẹt!
Cùng là Tinh Hà Hóa Đao, một đao kia của Lý Thương Thiên phá rối càn khôn thiên địa, cho dù là thần tinh trong hỗn độn tinh không đều bị trôn vùi thành tro, khi uy thế đao mang ngang qua thiên địa, trăm triệu vạn dặm hàn sơn đều đang rung động không dứt, một đao kia đánh xuống tựa như có thể diệt thế tất cả.
- Kiếp Tiên Biến!
Hai mắt Diệp Hiên dần dần hóa thành huyết sắc, tiếng gầm thét dữ tợn truyền đến từ trong miệng mái tóc đen của hắn đều đang cuồng bạo bay lên, Kiếp Tiên Biến được hắn đề thăng tới cực hạn, khí tức cùng chiến lực kinh khủng càng là đang liên tục tăng lên.
Bởi vì Diệp Hiên cảm thấy áp lực, càng cảm thấy mùi vị của tử vong, mặc dù loại mùi vị tử vong này rất nhạt, nhưng hoàn toàn chính xác là thật sự tồn tại.
- Mặc kệ ngươi là ai, cũng mặc kệ ngươi có thân phận gì, dù ngươi là hạt giống chí cường ở Trung Ương đại vực, nhưng tu vi ngươi bất quá chỉ là Vấn Đạo, trước mặt Bất Hủ giống như sâu kiến, giết ngươi chỉ cần một đao.
Lý Thương Thiên tại dữ tợn cười lớn, thiên địa đao phong khủng bố vù vù, trăm triệu vạn thiên vân đều hoàn toàn tan vỡ, hư không vô tận đều bắt đầu dần dần băng liệt, chứng minh một đao kia của Lý Thương Thiên ẩn chứa tu vi kinh khủng cỡ nào.
Lúc này.
Dù là Diệp Hiên thi triển Kiếp Tiên Biến, đem chiến lực tự thân tăng phúc đến một cảnh giới cực kỳ đáng sợ, nhưng hắn có thể cảm giác được, trước một đao kia mình tuyệt đối không chống đỡ được, bởi vì tu vi cùng cảnh giới của đối phương cao hơn hắn quá nhiều.
Chỉ là khuôn mắt Diệp Hiên cũng không lộ ra bất kỳ vẻ e ngại gì, bởi vì hắn muốn giữa thời khắc sinh tử có thể ma luyện, chỉ có đến rất gần sự sống và cái chết, hắn mới có thể khiến cho tinh thần mình thăng hoa, chân chính đạp vào trong Ngộ Đạo cảnh.
- Đến!
Diệp Hiên đón gió mà đứng, một thân áo bào màu đen cuồng bạo phồng lên, hắn muốn chính diện đón lấy một đao kia, càng là muốn dưới một đao này nghênh đón cơ hội đạp vào Ngộ Đạo cảnh.
- Tiễn ngươi lên đường!
- Trảm!
Thiên địa oanh minh, đao mang kinh thế, một đao kia là đao của Bất Hủ cảnh, càng là một đao ẩn chứa hỗn độn chí lý, dưỡi dưới đao của Bất Hủ đều sẽ trở thành vong hồn, không có bất kỳ người nào có thể sống sót.
Xoẹt!
Đao mang kinh thế đang chém xuống Diệp Hiên, đao phong khủng bố áp sập sơn hà, vỏn vẹn khí tức liền đem đại địa áp cho sụp đổ, đao khí diệt sát hết thảy mọi thứ trong thiên địa, càng khiến cho hư không tám hướng thiên địa bắt đầu nổ bể.
- Táng thiên diệt địa, vạn pháp bất xâm!
Diệp Hiên cũng không né tránh, ngược lại hai mắt hắn đỏ tươi như máu, sắc mặt cuồng loạn, hai tay đánh ra pháp quyết thần bí, quang mang tối tăm mờ mịt triệt để bao phủ lấy hắn.
Cái này là táng thiên pháp, cũng là bất thế pháp, ẩn chứa pháp và đạo của Diệp Hiên, càng ngưng tụ đạo quả cả đời của hắn, hắn rất muốn nhìn một chút, pháp môn mà hắn sáng lập ra có thể ngăn cản một kích của Bất Hủ hay không.
Oanh!
Bất Hủ đao mang cuối cùng là chém xuống người Diệp Hiên, cả người hắn đều bị đao mang bao phủ, cả người giống như là bị một đao kia trảm cho phi hôi yên diệt.
- Tiên sinh?
Một màn như thế, cho dù Hoàng bàn tử lòng tin tràn đầy với Diệp Hiên cũng lên tiếng bi thiết, sắc mặt cũng đã trắng bạch tới cực điểm.
Coong!
Bỗng nhiên, sắc mặt Cố Bắc Thần như vạn năm hàn xuyên, một thanh trường đao màu đen xuất hiện trong tay, ánh mắt vốn là bình tĩnh chỉ trong giây lát liền trở nên huyết hồng, một luồng ma khí khủng bố đang cuồn cuộn trong đáy mắt hắn.
- Bất Hủ chính là Bất Hủ, Vấn Đạo tam cảnh há có thể đối đầu?
Thái Dương tông chủ tự nhiên thở dài.
- Người này dù là có lai lịch ghê gớm, nhưng hắn quá cuồng vọng vẫn là phải chết trong tay Lý Thương Thiên, đây chính là mệnh số của hắn a.
Phi Thánh tông chủ thở dài nói.
- Lý Thương Thiên dù sơ nhập Bất Hủ, nhưng dù sao hắn đã là tồn tại cấp giáo chủ, người này muốn nghịch phạt hắn, như tìm chết cũng không có gì khác nhau.
Cửu Khúc tông chủ bất đắc dĩ lắc đầu.
Lúc này, vài đại tông chủ đều phán Diệp Hiên tử hình, bởi vì cho dù là mấy người bọn họ hợp lực ngăn cản một kích này của Lý Thương Thiên, cũng không dám nói là có thể an nhiên sống sót, mà cho dù chiến lực Diệp Hiên rất mạnh, cũng tuyệt đối không thể còn sống.
- Mau nhìn!
Bỗng nhiên, Thi Khôi tông chủ run rẩy rống to, đột nhiên chỉ về hướng Diệp Hiên, điều này cũng khiến cho sắc mặt tất cả mọi người khẽ giật, lập tức nhìn lại chỗ Diệp Hiên.
Tranh tranh tranh!
Đao mang tranh minh, âm thanh khủng bố chói tai đang không ngừng truyền đến, một màn cực kỳ hoảng sợ cũng hiện ra trong mắt tất cả mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận