Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2527: Tái nhập nhân gian

Chương 2527: Tái nhập nhân gian
Bên kia, Diệp Hiên tự nhiên không biết hắn xuất hiện, khiến cho cả Hồng Hoang Thiên Đình chấn động, cho dù hắn biết cũng sẽ không có bất kỳ ba động nào.
Dù sao phiến hồng hoang thế giới này đã là cảnh còn người mất, chỉ còn ít ỏi vài cố nhân, gặp hay không cũng không quan trọng, chân chính quan trọng là việc trước mắt phải làm.
Hiện giờ đã là gian đoạn cuối của nguyên hội thứ mười một, không tới hai ức năm sẽ tiến vào nguyên hội thứ mười hai, đây cũng là hỗn độn vũ trụ cuối cùng.
Khi Hỗn Độn Vũ Trụ đi tới cuối cùng, sẽ phải trải qua một hồi phá diệt Đại Luân Hồi, Diệp Hiên nhất định phải bước vào cảnh giới Kinh Thiên Tuyệt Địa trước khi chuyện đó đến.
Hồng Hoang Thế Giới, cực bắc
Một viên cầu màu đen lơ lửng trước người Diệp Hiên, ánh mắt Diệp Hiên thâm sâu u ám, bởi vì viên cầu này chính là nhân gian giới mà hắn ngưng luyện.
Năm tháng vô tận trôi qua, nhân gian giới biến thành bộ dáng gì, Diệp Hiên cũng không biết, bởi vì hắn đã thật rất lâu rồi không có trở về mảnh đất quê sinh ra hắn.
Nếu như không phải suy đoán ra nhân gian có cường giả kinh thiên tuyệt địa, có lẽ Diệp Hiên chưa chắc sẽ trở lại nhân gian lần nữa.
Bởi vì ở trong mảnh đất quê hương sinh dưỡng hắn kia, đã không còn bất kỳ người hay vật gì mà hắn lưu luyến.
Mở nó ra
Ý niệm Diệp Hiên vừa động, viên cầu màu đen dập dờn trong hư không, sau đó hóa thành một cánh cửa hiện ra trước người Diệp Hiên, một cỗ khí tức đã lâu không gặp đập vào mặt hắn.
Cỗ khí tức này làm cho Diệp Hiên cảm thấy rất quen thuộc, chính là khí tức hồng trần độc đáo của nhân gian giới, cũng làm cho đôi mắt Diệp Hiên lộ ra chút hoảng hốt, ký ức thật lâu đang mãnh liệt đánh tới.
Hô!
Diệp Hiên từ từ phun ra một ngụm trọc khí, tâm tư dần dần yên tĩnh lại, chuyến đi nhân gian giới này cũng xem như trở về quê hương, thoáng làm cho Diệp Hiên có chút cảm khái, tuy nhiên mục đích cuối cùng của hắn chỉ là tìm kiếm vị kinh thiên tuyệt địa giả kia.
Cuối cùng.
Diệp Hiên không do dự nữa, hắn sải bước tiến vào cánh cửa, cả người cũng biến mất ở bên ngoài.
...
Nhân gian giới
Nói là một giới, không bằng nói chỉ là một tinh cầu màu xanh nước biển, diện tích không thể so sánh với Hỗn Độn Vũ Trụ, cho dù so sánh với Hồng Hoang Thế Giới, cũng chỉ là giọt nước trong biển lớn.
Ù ù.
Diệp Hiên vừa xuất hiện ở đây, mùi khói bụi tràn đầy bầu trời đang cuốn tới hắn, điều này nhất thời làm cho Diệp Hiên nhíu mày.
Tuy rằng rời khỏi từ nhân gian giới, đánh nát phong ấn giữa nhân gian giới và hồng hoang thế giới, làm cho nhân gian giới một lần nữa xuất hiện linh khí.
Thế nhưng linh khí ở nhân gian giới quá mức mỏng manh, nơi này thật sự là một không gian cấp thấp, có thể tu luyện tới cấp độ tiên nhân đã là cực hạn rồi.
Ầm ầm.
Đang lúc Diệp Hiên muốn nhìn kỹ nhân gian giới hiện giờ, tiếng ầm ầm ầm truyền đến từ trên bầu trời xa xa, chỉ thấy một chiếc máy bay từ trong tầng mây bay tới, vừa lúc lướt qua bên cạnh Diệp Hiên.
- Máy bay?
Nhìn thứ vừa xa lạ vừa quen thuộc trước mặt, trong mắt Diệp Hiên hiện lên một tia ngạc nhiên, dù sao, rời khỏi nhân gian đã quá lâu, hắn có chút không nhớ nổi loại phương tiện giao thông mà khoa học kỹ thuật phát triển này.
Chỉ là Diệp Hiên có chút tò mò, theo lý mà nói nhân gian giới đã trải qua năm tháng vô tận, bất kể khoa học kỹ thuật hay tu tiên, đều phải trải qua biến hóa nghiêng trời lệch đất, như thế nào không có quá nhiều khác biệt so với lúc hắn rời khỏi.
Ý niệm Diệp Hiên vừa động, cả nhân gian giới đều hiện ra trong đầu hắn, Diệp Hiên thấy được rất nhiều cảnh vật quen thuộc.
Trong đô thị phồn hoa, các tòa nhà cao tầng san sát, xe cộ trên đường phố đang tuýt còi, càng có rất nhiều nam nữ ăn mặc thời thượng đang đi dạo phố.
Trên biển có tàu thủy khổng lồ đang chạy, trên bầu trời có máy bay đang bay, cả nhân gian giới lộ cảm giác khoa học kỹ thuật mười phần, làm cho Diệp Hiên có một loại cảm giác trở về quá khứ.
Chuyện thú vị nhất chính là, ngoại trừ đô thị có cảm giác khoa học kỹ thuật mười phần, Diệp Hiên còn nhìn thấy rất nhiều tu tiên giả tồn tại, còn có tồn tại cấp bậc tiên nhân, đang giảng đạo truyền pháp ở trong một ít ngọn núi linh khí tràn đầy.
Khoa học kỹ thuật cùng tu tiên song song, đây là điều Diệp Hiên thật không ngờ tới, tuy nhiên ngẫm lại cũng đúng, nhân gian giới có linh khí tồn tại, tự nhiên sẽ sinh ra tồn tại cấp bậc tu tiên giả cùng tiên nhân, chuyện này cũng hợp tình hợp lý.
Xoẹt.
Ý niệm Diệp Hiên vừa động, trong nháy mắt đã xuất hiện ở một khu đô thị phồn hoa, chỉ thấy hắn lắc mình biến đổi, cổ trang trên người nhất thời biến mất, đã thay một bộ trang phục bình thường, thậm chí tóc bạc rủ xuống sau đầu, đều biến thành đen nhánh, bày ra bộ dáng của một thanh niên sống lâu năm trong đô thị.
Khoan hãy nói, Diệp Hiên giờ phút này thật sự có vài phần bộ dáng ban đầu của hắn ở nhân gian giới, chỉ là năm tháng vô tận trôi qua, khí chất trên người hắn sớm đã thay đổi, cho dù đã phản phác quy chân, nhưng vẫn hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều phàm nhân.
- Tiểu ca ca, xin hỏi con đường đi vào trong lòng anh thì nên đi như thế nào?
Lúc này đang là mùa hè, ba tiểu nữ sinh ăn mặc nhẹ nhàng khoan khoái cười đùa đi tới bên cạnh Diệp Hiên, trong đó có một nữ sinh với trang phục kiểu loli cười bắt chuyện với Diệp Hiên.
- Cái này...?
Diệp Hiên kinh ngạc không nói nên lời, không biết nên trả lời như thế nào, hiển nhiên, Diệp Hiên đã quên mất cách nói chuyện trao đổi với phàm nhân.
- Tiểu ca ca, anh đẹp trai như vậy, thêm bạn được không?
Một tiểu nữ sinh trẻ trung xinh đẹp khác cười vui tươi nói với Diệp Hiên, còn lắc lắc điện thoại di động trên tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận