Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 255 - Mở ra con đường tiến hóa cho nhân loại (2)



Chương 255 - Mở ra con đường tiến hóa cho nhân loại (2)




- Diệp tiên sinh, chúng ta xin cáo từ trước, ngày sau nhất định đến nhà thăm hỏi, cảm tạ Diệp tiên sinh hôm nay truyền pháp.
- A di đà phật, bần tăng cũng xin cáo từ trước.
Đạo giáo cũng tốt, Phật Môn cũng được, các đại cổ võ thế gia cùng với tổ chức dị năng, dồn dập chào từ biệt Diệp Hiên, mỗi người đều đầy mặt hồng quang, nhưng lại không nhìn thấy đáy mắt Diệp Hiên có một tia ý lạnh.
Một nụ cười gằn theo khóe miệng Diệp Hiên câu ra, giọng nói quỷ dị thâm thúy:
- Bộ pháp thôn phệ huyết khí này ta đã in thành sách, toàn bộ được đưa tới khắp nơi trên Hạ quốc, phàm là con người đều có thể tu luyện.
- Cái gì?
Theo những gì Diệp Hiên vừa nói, tức làm cho các đại thế lực kinh hô thành tiếng, đôi mắt nhìn về phía Diệp Hiên lập tức xuất hiện một sự kinh hãi.
- Diệp tiên sinh, ngài điên hay sao, bộ pháp thôn phệ huyết khí này, tại sao có thể truyền cho người thường?
Có một cao nhân lên tiếng kinh hô, hiển nhiên cách làm này của Diệp Hiên quá mức rợn người.
Ý nghĩ giống như vị cao nhân này cũng đều có trong lòng các đại thế lực, ánh mắt mỗi người nhìn Diệp Hiên đều rõ ràng có chút bất thiện.
Phải biết, bất kỳ cổ võ giả dị năng cũng tốt, hay là phật đạo hai mạch cũng được, bọn họ một mạch ở trên phàm nhân, nếu như phàm nhân đạt được bộ phận pháp quyết này, vậy thế lực của bọn họ chẳng phải là sẽ bị ảnh hưởng cực lớn hay sao, đây cũng là kết quả mà bọn họ không muốn nhìn thấy.
- Ah!
Nhìn sắc mặt hơi tức giận của các đại thế lực, Diệp Hiên giống như sớm đã ngờ tới kết quả sẽ là như thế này, điều này cũng làm cho hắn không tiết tháo cười lạnh nói:
- Hôm nay ta triệu tập các ngươi đến đây, truyền pháp chỉ là một, mục đích thực sự kỳ thực rất đơn giản, đó chính là hi vọng những thế lực siêu nhiên các ngươi đây, có thể dâng lên công pháp của mình, toàn bộ in thành sách, truyền đến toàn Hạ quốc, để cho mỗi một người bình thường, đều có thể tiến hành tu luyện.
Yên lặng, vắng vẻ, yên tĩnh như chết.
Sau khi Diệp Hiên nói ra lời này, tất cả mọi người đều lập tức yên lặng không tiếng động, còn có một tâm tình giận dữ lan ra ở đáy lòng bọn họ, đôi mắt cũng bày biện ra sự tức giận chưa bao giờ có.
- A đà phật, Diệp thí chủ, ngài nói đùa rồi, công pháp ta truyền thừa nghìn năm, làm sao có thể truyền cho người thường?
- Diệp tiên sinh, cái này căn bản là không thể, Long Hổ Sơn nhất mạch ta đều là tiền nhân dốc hết tâm huyết sáng tạo ra, nếu là người người đều có thể tu luyện công pháp phái ta, Long Hổ Sơn ta đây há lại không phải là không cần thiết tồn tại?
- Đây là tuyệt đối không thể, Đông Quách thế gia cổ võ ta truyền thừa nghìn năm, võ pháp càng là truyền tử không được truyền nữ, nếu thật sự đem công pháp đạo gia ta in thành sách truyền bá thiên hạ, ta đây há lại không phải là tội nhân của đạo gia.
Những tiếng oán giận thốt ra từ trong miệng các đại thế lực, hiển nhiên cách làm này của Diệp Hiên căn bản làm cho bọn họ không thể nào tiếp thu được, cũng không thể đi tiếp thu.
- Ha ha.
Diệp Hiên cười, hắn thật cười, chỉ là nụ cười của hắn cực kỳ tàn khốc, còn có một tia huyết quang xẹt qua đáy mắt hắn.
- Khi nhân loại đi đến hướng hủy diệt, thế giới bây giờ đã đổ nát, các ngươi vẫn còn vì tư lợi, mà cái này, chính là bi ai lớn nhất của nhân loại.
Giọng Diệp Hiên lạnh lùng phiêu đãng tám phương, trên bầu trời càng là chậm rãi ảm đạm xuống, còn có lôi đình màu đỏ lóe lên trong tầng mây, một khí tức sát phạt cực kỳ đáng sợ nhộn nhạo giữa đất trời.
- Các ngươi đã vì tư dục của chính mình, không để ý sự sống còn nhân loại thế gian, vậy những thế lực các ngươi đây, cũng không có cần thiết phải tồn tại nữa.
- Giết!
Như cửu thiên tinh hà đang rung chuyển, lại tựa như U Minh hoàng tuyền truyền đến, Diệp Hiên xẹt tay qua khoảng không, chỉ thấy trên trời cao, một thanh Huyết Kiếm nghìn trượng được ngưng tụ ra.
Ùng ùng.
Huyết Kiếm nghìn trượng rũ xuống nhân gian, kiếm khí đầy trời như bạo vũ khuynh bồn rơi xuống, trong nháy mắt xỏ xuyên qua thân thể của bọn họ, càng làm cho đỉnh Vu Sơn trở thành tu la đồ tràng.
Máu, máu tươi thê diễm nhuộm dần mặt đất, những tiếng kêu la thảm thiết truyền đến, tất cả mọi người tranh nhau chạy trốn, thế nhưng Huyết Kiếm nghìn trượng lại chém rụng xuống khiến cho bọn họ không thể trốn đi đâu được, chỉ có thể tức giận la mắng Diệp Hiên, mà sau đó lại nổ tung thành cặn bã, chết thảm ở đỉnh Vu Sơn.
Những tiếng kêu thảm thiết càng ngày càng nhỏ, thi thể trải rộng có thể thấy được ở khắp nơi, cho đến khi đỉnh Vu Sơn trở nên tĩnh mịch, máu tươi nhuộm dần mặt đất, cũng để cho nơi này rốt cuộc cũng an tĩnh lại.
Yên lặng như tờ, đất trời không tiếng động.
Diệp Hiên chắp hai tay sau lưng, sừng sững ở đỉnh Vu Sơn, hắn nhìn xác của các đại diện mỗi đại thế lực nằm trên đỉnh núi, sắc mặt vẫn không có một gợn sóng, trong mắt lại xẹt qua một tia tuyệt độc.
- Hoàng bàn tử.
- Có thuộc hạ.
- Truyền mệnh lệnh ta, phân phó tất cả thành viên Vũ An Ti cùng Minh Phủ đi đến tông môn chỗ ở những thế lực này, in toàn bộ bí pháp tu luyện của bọn họ thành sách phát đến toàn Hạ quốc, nếu như có người dám can đảm phản kháng, chém tận giết tuyệt, một kẻ cũng không được giữ.
- Thuộc hạ tuân mệnh.
Mặt Hoàng bàn tử tái nhợt, nhanh chóng lĩnh mệnh đi ngay.
Diệp Hiên không nhìn một đống xác chết dưới chân, hắn đang nhìn ra xa tám phương thiên địa, đôi mắt thâm thúy đáng sợ, lạnh lùng nghiêm nghị rù rì nói:
- Không phá thì không xây được, phá xong rồi lập, nhân loại nếu muốn đi trên con đường tiến hóa, những thế lực siêu nhiên này tuyệt đối không thể giữ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận