Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 931 - Tinh không một trận chiến



Chương 931 - Tinh không một trận chiến




- Ngươi không có cơ hội hóa thành lệ quỷ, bởi vì ngươi sẽ hồn phi phách tán mà chết.
Đại Nghệ lạnh lùng cười, ngón tay hắn phát sáng, giống như sau một khắc sẽ giết chết Thân Công Báo tại chỗ.
- Giết nhiều bộ chúng Thiên Đình ta như vậy, không thể không nói lá gan của ngươi rất lớn.
Bỗng nhiên, tại thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, một giọng nói bình tĩnh truyền đến từ bên ngoài Đấu Ngưu cung, kèm theo đó là một hồi tiếng bước chân rất nhỏ, điều này làm cho Đại Nghệ ngẩn ra, hào quang trong ngón tay tiêu tán, giương mắt nhìn về phía người tới.
Đạp - Đạp - Đạp.
Diệp Hiên chậm rãi tiến vào Đấu Ngưu cung, theo từng bước chân của hắn vang lên trong Đấu Ngưu cung, tuy quanh thân không có bất kỳ uy thế nào lộ ra, nhưng khi hắn xuất hiện trong Đấu Ngưu cung, giống như hóa thành ngôi sao sáng chói nhất trong thiên địa.
- Thiên Đế!
- Diệp Hiên?
Thân Công Báo kích động lên tiếng, Cửu Thiên Huyền Nữ cắn chặt răng, trong mắt càng có hơi nước hiện ra, mà quần tiên khác lại hô to tên Thiên Đế, nhất thời làm cho bầu không khí đè nén trầm trọng của cả Đấu Ngưu Cung bị đánh vỡ.
Trên bảo tọa Thiên Đế, Đại Nghệ mỉm cười, nhìn kỹ Diệp Hiên từ trên xuống dưới, sau đó chậm rãi gật đầu nói:.
- Bổn vu cho rằng ngươi không dám xuất hiện, đang tính toán diệt Thiên Đình của ngươi, xem ra ngươi còn có chút can đảm, vì bộ chúng Thiên Đình mà xuất hiện trước mặt bổn vu.
Thờ ơ lạnh nhạt, không nhiễm khói bụi, Diệp Hiên bình tĩnh nhìn Đại Nghệ ngồi trên đế vị của mình, khóe miệng hắn hiện ra mỉm cười.
- Không thể không nói lá gan của ngươi rất lớn, một mình một người dám đi tới Thiên Đình, nhưng ngươi có nghĩ tới, ngươi có thể sẽ chết ở trong Thiên Đình?
Giọng Diệp Hiên nhẹ nhàng ấm áp như ý gió xuân phất phới thổi qua, để người ta nhìn không ra hắn có nửa điểm sát khí.
- Ha ha!
Đại Nghệ cất tiếng cười điên cuồng, giống như nghe được chuyện rất buồn cười, ba hơi qua đi, nụ cười trên mặt hắn biến mất, vẻ mặt bỗng nhiên lạnh lẽo, nhìn thẳng Diệp Hiên nói:.
- Chẳng lẽ ngươi cảm thấy ngươi có thể giết bổn vu?
- Ngươi xứng sao?
Ầm ầm!
Vu quang che trời bắn ra tám phương, Đấu Ngưu cung ong ong lay động, Đại Nghệ đứng dậy từ trên đế tọa, một đôi đồng tử xoay vòng không dứt, giống như thiên địa đều bị ma diệt trong đôi mắt của hắn.
- Nào, để bổn đế xem ngươi có bao nhiêu bản lĩnh.
Diệp Hiên thủy chung mỉm cười, chỉ là nụ cười của hắn cực kỳ quỷ dị, ngoắc ngoắc ngón tay cho Đại Nghệ.
- Chết!
Chưởng chỉ nghiêng trời, trấn diệt sơn hà, vẻ mặt Đại Nghệ lạnh lùng âm lệ, đánh một chưởng tới Diệp Hiên, trong nháy mắt chấn nát Đấu Ngưu cung, một bàn tay che trời mang theo lực lượng to lớn vô biên rơi xuống Diệp Hiên.
Ông!
Vạn pháp bất xâm, vạn kiếp bất diệt, Diệp Hiên không còn ý cười, cánh tay hắn đang lay động, chưởng hóa thành quyền, vô biên hắc ám che đậy ba mươi ba trọng Thiên Đình, lúc đánh ra một quyền, Hỗn Độn thần quang ầm ầm nghênh đón Đại Nghệ.
Phanh!
Thiên địa nổ nát, hư không sụp đổ, khi một kích của hai người chạm vào nhau, cả Đấu Ngưu cung hóa thành tro bụi, chưa xong, Diệp Hiên cùng Đại Nghệ hai người xông thẳng vào trong bầu trời, quyền chưởng đối nhau để ba mươi ba trong Thiên Đình cuồng bạo lay động, từng vết nứt không gian hiện đầy khắp thiên địa.
Ầm ầm!
Bóng dáng đan xen, tiếng nổ vang kình thiên, tiên vân vô tận hóa thành hơi nước, hai người hoàn toàn tách ra.
- Diệp Hiên cẩn thận!
Cửu Thiên Huyền Nữ ở phương xa lo lắng lên tiếng, Đại Nghệ chính là Chuẩn Thánh của Vu tộc, mà Diệp Hiên tuy rằng trở về sau ba vạn năm, nhưng nếu hắn không vào Chuẩn Thánh cũng không phải đối thủ của Đại Nghệ, trong lòng Cửu Thiên Huyền Nữ cực kỳ sầu lo.
- Lực lượng trảm một thi?
Trong bầu trời.
Diệp Hiên chắp hai tay sau lưng, ánh mắt nhìn về phía Đại Nghệ hiện ra vẻ thâm sâu.
Lúc này.
Đôi mắt Đại Nghệ híp lại, trên mặt không ngừng cười lạnh, chỉ là ai cũng không phát hiện đáy mắt hắn xẹt qua một tia nghiêm trọng, bởi vì vừa rồi hai người đối chiêu, Đại Nghệ ngạc nhiên phát hiện khí tức đối phương cực kỳ cổ quái, tu vi giống như không ở dưới hắn.
- Xem ra bổn vu đã xem thường ngươi, chỉ dựa vào một thân tu vi này của ngươi, ngươi đích xác có tư cách làm đối thủ của bổn vu.
Đại Nghệ chậm rãi gật đầu nói.
- A!
Diệp Hiên nở nụ cười, chỉ là nụ cười của hắn cực kỳ quỷ dị, ánh mắt nhìn về phía Đại Nghệ lại giống như nhìn người chết.
- Ngươi nói sai rồi, trong mắt bổn đế, ngươi còn không xứng trở thành đối thủ của bổn đế.
Diệp Hiên nói ra tiếng, Đại Nghệ nghe vào trong tai, sắc mặt trong nháy mắt băng hàn.
- Ngươi rất kiêu ngạo, đáng tiếc ngươi phải trả giá cho sự kiêu ngạo của mình.
Ầm ầm!
Vu quang thông thiên, chiến thiên tuyệt địa, huyết khí mênh mông phóng lên trời, thân thể Đại Nghệ phát sáng, đây là một loại thần quang của Vu tộc, càng là một loại ánh sáng vạn pháp bất xâm, chứng minh hắn sẽ toàn lực ra tay, trực tiếp xóa sạch Diệp Hiên trong thiên địa.
- Chiến!
Rống nát sơn hà, thiên địa cuồng phong, Đại Nghệ bước ra, bầu trời dưới chân cuồng bạo rung động, để thời không phương thiên địa này hơi vặn vẹo, khi hắn lần thứ hai xuất hiện, một đôi nhục chưởng mang theo uy thế hủy thiên diệt địa đập xuống Diệp Hiên.
Răng rắc!
Diệp Hiên cũng không đối mặt với đòn tấn công kia, hóa thành một tia sáng bắn ra ngoài, Đại Nghệ thấy thế liên tục cười lạnh, trong miệng phát ra tiếng gầm nhẹ chấn thiên liệt địa.
- Muốn trốn, ngươi có thể trốn đi đâu?
Chiến ý của Đại Nghệ xông lên trời, vu quang cuồn cuộn nhộn nhạo tám phương thiên địa, cuồng bạo đuổi giết Diệp Hiên, hai người trong nháy mắt cũng biến mất trong ba mươi ba trọng Thiên Đình.
- Nhanh lên... Nhanh lên... Mau lấy ra Giám Thiên Kính.



Bạn cần đăng nhập để bình luận