Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 154 - Thời đại tốt nhất, thời đại xấu nhất



Chương 154 - Thời đại tốt nhất, thời đại xấu nhất




Thế giới quan triệt để đổ nát, nhân loại rốt cục cũng phát hiện, có thể nhân loại sắp sửa đối mặt với một hồi kiếp nạn chưa bao giờ có.
Theo tiểu học đến đại học, thiết lập chương trình học võ dị năng, còn có Phật Học gia nhập vào trong chương trình học, lý luận theo trụ cột võ dị năng, cho đến phương pháp tu luyện đều đã xuất hiện ở trong học viện, quân bộ các quốc gia càng trắng trợn chiêu binh.
Rốt cục, các quốc gia trên thế giới cũng liên hợp tuyên bố một văn bản, thế giới đã thay đổi, có sinh vật không biết nguồn gốc thôn phệ nhân loại, nhân loại muốn không bị tiêu diệt, thì toàn dân phải đều tập võ, liều mạng tranh đấu cùng những sinh vật quỷ dị này.
Vũ khí khoa học kỹ thuật, tên lửa xuyên lục địa, rốt cục các quốc gia trên thế giới cũng vận dụng mấy thứ này ngăn cản đám huyết hồn dị thú, mọi người rốt cục tỉnh ngộ, đây đã không phải là thế giới trước đó nữa.
Đáng tiếc, mặc dù vũ khí khoa học kỹ thuật vô cùng kinh khủng, nhưng khó khăn lắm mới ngăn cản được một ít huyết hồn dị thú, thương vong vẫn chưa giảm đi, mà ở trong các thôn xóm, vũ khí với quy mô sát thương lớn căn bản là không thể vận dụng.
Không nói vũ khí khoa học kỹ thuật có thể tiêu diệt những dị thú này hay không, nhưng nếu những thứ vũ khí khoa học kỹ thuật này được khởi động sẽ bộc phát ra uy lực kinh khủng, huyết hồn dị thú còn chưa chết, người ở chỗ đó đã bị diệt vong trước rồi.
Hạ quốc!
Một trong các cường quốc trên thế giới đã gặp phải kiếp nạn lớn xưa nay chưa từng có, Vũ An Ti cũng tốt, quân bộ cũng được, con người ở trong kiếp nạn này dồn dập xuất động, gia tộc cổ võ giấu ở các nơi dồn dập xuất thế, Phật Giáo không đạp phàm trần cũng xuất hiện trong mắt thế nhân.
Tắc Hạ học viện, Võ Thiên Phủ, Tiểu Lôi Âm Tự, liên minh diệt yêu...
Những thế lực siêu tự nhiên này có quốc gia sáng lập, cũng có tư nhân tạo dựng, nhưng có một điều không ngoại lệ, bọn họ đều trắng trợn chiêu sinh.
Chỉ là, đối mặt với tập kích của huyết hồn dị thú, những thế lực siêu tự nhiên này thu lại, ngẫu nhiên có chút chiến tích, tuy nhiên cũng chỉ như muối bỏ biển mà thôi.
Thế giới rơi vào trong sát lục đẫm máu, thắng địa du ngoạn, hay là danh sơn thắng cảnh đều đã bị các quốc gia phong bế, bởi vì nơi đó có dị thú tồn tại, nếu như con người đạp chân vào trong đó, kết quả duy nhất chỉ có chết.
Khi con người cứ thua rồi lại thua, huyết hồn dị thú càn rỡ truyền đến một tin tức phấn chấn thế nhân.
Phạm Đề Cương ở phương tây, có một Thánh Kỵ Sĩ xuất hiện, một cây Thánh Thương hoàng kim giết chết vô số huyết hồn dị thú, hắn mang theo ý chỉ thượng đế hành tẩu nhân gian, làm cho người dân phương tây hoan hô gần chết, Phạm Đề Cương càng trở thành thánh địa tối cao ở phương tây.
Cũng trong lúc đó, Đông Phương, Đông Doanh Quốc, có một Lãng Nhân, trong tay cầm Yêu Đao Thôn Chính xuất thế, chém giết vô số huyết hồn dị thú, để Đông Doanh Quốc có được một thời gian thở dốc.
Cao Ly quốc, một thánh nữ đột nhiên xuất hiện, cô hành tẩu tại các nơi Cao Ly, cứu lại mạng người trong nước, thanh danh tức thời được nổi lên, được Cao Ly tôn làm thánh nữ hộ quốc.
Hạ quốc!
Một trăm năm trước, đệ nhị cao thủ thiên hạ, Diệp Lăng Thiên từ trong núi sâu đi ra, một thanh kiếm Lăng Thiên chặt đứt sơn hà, vô số huyết hồn dị thú tan biến, được người dân Hạ quốc tôn làm Kiếm Thần hộ quốc.
Mà cái này còn không có xong, võ giả tiên thiên trăm năm trước dồn dập xuất thế, còn có một người tên Bá Đao, chính là cao thủ thiên hạ thứ năm trăm năm trước, một thanh trường đao huyết hà bá đạo không ai bằng, được thế nhân tôn sùng là Tuyệt Thiên Đao Thần.
Đạo giáo, Tô Trường Sinh, lấy vô thượng pháp cứu người dân Hạ quốc giữa cực khổ.
Phật Giáo, Ma Ha Già Diệp, tự xưng Phật Tử chuyển thế, phổ độ thế nhân các nơi trên Hạ quốc, triển hiện Phật Pháp vô thượng, chém chết số lượng lớn huyết hồn, được thế nhân sùng kính.
...
Qua chiến tích của rực rỡ, những người này được thế nhân tôn sùng, nhưng đó chỉ là một bộ phận trong đó, còn có một chút người truyền kỳ không thấy được những gì đã trải qua xuất hiện ở Hạ quốc, bọn họ tuy vô danh, nhưng lại toát ra ánh sáng lóa mắt, sớm muộn được thế nhân biết rõ.
Trăm hoa đua nở, vạn người tranh phong, vì tồn vong của nhân loại, cuối cùng làm cho thế giới này thay đổi khác với trước đây.
Đây là thời đại tốt nhất, cũng là thời đại xấu nhất, khi con người đối mặt với sống còn, một con đường để con người tiến hóa nhanh hơn đã được khai mở, tương lai nhân loại đến cùng sẽ đi về phương nào, không có bất kỳ người nào biết.
...
Kinh đô, tổ trạch Diệp gia.
Trong thời gian nửa năm này, tâm tình cha con Diệp gia xuống rất thấp, như là sau giờ ngọ mặt trời không lên cao, cũng không chiếu sáng trái tim lạnh như băng của bọn họ.
Bởi vì thế giới biến hóa, Diệp gia đã không còn như trước nữa, sinh ý gia tộc xuống dốc không phanh, cổ võ giả dị năng trốn đi, tìm thế lực lớn nương tựa, Diệp gia đã không phải Diệp gia của ngày trước, ngoại trừ một ít tiền tài ra, Diệp gia lại không còn bất kỳ vật gì có thể làm chỗ dựa.
Không chỉ là Diệp gia, trong lần náo động này của thế giới, bát đại gia tộc kinh đô triệt để trải qua một phen bị thanh tẩy, mấy vị lãnh đạo Hạ quốc ra tay mạnh, trong nửa tháng đó đã chèn ép bát đại gia tộc rơi xuống, triệt để nắm quân chính thương tam giới tập quyền trong tay.
Điều duy nhất làm cho cha con Diệp gia cảm thấy may mắn là, Diệp mẫu bởi vì Diệp Linh Nhi mà còn ở lại Diệp gia, cũng bởi vì cơ thể Diệp Linh Nhi, lần này Diệp gia ở Hạ quốc đã may mắn còn sống sót.
Không thể không nói, bởi vì Diệp Hiên, Diệp gia còn có thể bình yên tồn tại tại kinh đô, điều này cũng làm cho cha con Diệp gia rất vinh hạnh, trong lòng càng dâng lên hy vọng, nếu như Diệp Hiên trở về có khả năng làm cho Diệp gia lần nữa quật khởi ở trong tân thế giới này.
Nhưng đợi chờ trong dày vò, Diệp Hiên vẫn mãi chưa về, cha con Diệp gia đêm không thể chợp mắt, đã dần dần mất đi hi vọng cuối cùng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận