Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2337: Vỏn vẹn chỉ là bắt đầu (2)

Chương 2337: Vỏn vẹn chỉ là bắt đầu (2)
Vạn cổ chí cường!
Có thể trở thành chí cường giả, đều có thể đạt đến đỉnh cao trong thế đạo tâm, huống hồ Vận Mệnh cùng Thôn Thiên tự nhận mạnh hơn Bất Tử Thiên Chủ, tuyệt đối sẽ không cho là hắn yếu.
Mặc dù Diệp Hiên đã trưởng thành đến mức có thể sánh vai với các cường giả, nhưng khoảng cách giữa hắn và các chí cường vẫn còn rất lớn.
Nói một cách thẳng thắn, trong trận đấu hôm nay giữa Diệp Hiên và Bất Tử Thiên Chủ, Bất Tử Thiên Chủ căn bản là không hạ quyết tâm, nếu như Bất Tử Thiên Chủ nguyện ý liều mình đánh cược một lần, cũng chưa chắc không giết được Diệp Hiên.
Dù sao chí cường không phải chỉ là nói suông, tu vi chính xác là vô song trong thế giới hiện tại.
- Diệp đạo hữu, ngươi có thể mở ra thập đại thiên môn, đậy là một việc vô cùng khó, bản chủ hi vọng ngươi có thể tạo phúc cho hỗn độn vũ trụ, chớ có cùng Bất Tử phát sinh tranh chấp, nếu ngươi nguyện ý, bản chủ có thể làm trung gian để giảng hòa giữa hai người.
Hỗn Độn Chủ Nhân nói.
- Không cần.
Diệp Hiên lạnh lùng cự tuyệt, đối với hảo ý của Hỗn Độn Chủ Nhân, hắn căn bản không có ý muốn tiếp nhận, bởi vì Diệp Hiên nhớ kỹ, Hỗn Độn Thần Kính là hắn cấp cho Bất Tử Thiên Chủ.
Nếu không năm đó, Diệp Hiên mượn Kiếp Thiên Biến, Bất Tử Thiên Chủ căn bản không giết được hắn, nếu như không phải Bất Tử Thiên Chủ mượn tới hai đại thần kính, năm đó hắn cũng không có khả năng bị Bất Tử trấn sát.
Chuyện này Diệp Hiên cũng không quên, vẫn luôn ghi tạc sâu trong thâm tâm hắn.
Nhìn thấy Diệp Hiên giữ thái độ lạnh lùng, mặt Hỗn Độn Chủ Nhân hơi biến sắc, cuối cùng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, sau đó hóa thành một đạo chùm sáng hỗn độn đi xa.
- Diệp Hiên, ngươi quả nhiên lợi hại.
Vạn Linh Chủ Nhân nhìn thật sâu vào mắt Diệp Hiên, sau đó hóa thành một chùm sáng đi xa, hắn thân là người của đệ thập nguyên hội, giờ phút này cũng cảm thấy áp lực thực lớn.
Đệ thập nguyên hội!
Vạn Linh Chủ Nhân chính là chúa tể giả chân chính, danh xưng hiện tại của hắn là vô địch, cũng là người của đệ thập nguyên hội.
Sự xuất hiện của Diệp Hiên tạo ra áp lực lớn đối với Vạn Linh Chủ Nhân. Mặc dù Diệp Hiên không phải là một chí cường, nhưng trong trận đấu hôm nay với Bất Tử Thiên Chủ, sự xuất hiện của Diệp Hiên khiến Vạn Linh Chủ Nhân cảm thấy sự kiêng kị mạnh mẽ.
Bởi vì một núi không thể chứa hai hổ, Diệp Hiên xuất hiện uy hiếp được vị trí Chủ Nhân của Vạn Linh Chủ Nhân trong đệ thập nguyên hội, điều này cũng khiến cho nội tâm hắn bắt đầu suy nghĩ chuyện sẽ xảy ra trong tương lai.
Chỉ là Vạn Linh Chủ Nhân cũng không phải rất lo lắng.
Vạn Linh Chủ Nhân là Chủ Nhân nguyên hội thứ mười, nắm giữ toàn bộ ý chí hỗn độn vũ trụ trong nguyên hội thứ mười.
Cho nên, hắn là vô địch và không ai có thể đánh bại trong nguyên hội thứ mười.
- Diệp đạo hữu, tôi đã chờ đợi ngày này từ lâu.
Thời Không Chủ Nhân dạo bước đến, trên mặt lộ ra một vòng mỉm cười.
- Tiên sinh.
Cực Tình Chủ Nhân nhoẻn miệng cười, vẻn vẹn chỉ nói ra hai chữ, ánh mắt lại có một vẻ vui mừng.
- Đa tạ hai vị che chở nhiều năm như vậy, Diệp Hiên ở đây tạ qua.
Diệp Hiên chắp tay thi lễ đối với hai đại chí cường, những năm gần đây nếu là không có Thời Không cùng Cực Tình trợ giúp, có lẽ hắn không thể đạt được như hiện tại.
- Tiên sinh không cần như thế.
Cực Tình Chủ Nhân vội vàng tránh đi.
- Diệp đạo hữu, ngươi rốt cục đuổi kịp bước chân các chí cường, có thể không sợ bất kỳ kẻ nào.
Thời Không Chủ Nhân vui mừng gật đầu.
Diệp Hiên ôn chuyện cùng hai đại chí cường một chút, hai đại chí cường cáo từ rời khỏi.
Tuy nhiên trước khi Thời Không chi chủ đi, Diệp Hiên há miệng, vốn định nhắc Thời Không chi chủ về chuyện Phá Hư Thiên Đỉnh, nhưng lời nói đến bên miệng vẫn nuốt trở về.
Diệp Hiên vốn muốn lấy Phá Hư Thiên Đỉnh trong tay Thời Không chi chủ, nhưng hắn suy nghĩ một chút vẫn nhịn xuống, bởi vì điều này sẽ làm cho Thời Không chi chủ vô cùng khó xử.
Tuy rằng hai người giao tình không cạn, nhưng Phá Hư Thiên Đỉnh chính là chí bảo, Diệp Hiên há mồm đòi sẽ làm khó Thời Không chi chủ, cũng sẽ sinh ra ngăn cách với đối phương.
Thời gian chưa đến.
Diệp Hiên chỉ có thể thở dài trong lòng, hắn chỉ có thể tìm một thời cơ thích hợp đi đề cập việc này, hiện tại còn chưa đúng lúc đòi Phá Hư Thiên Đỉnh.
Chư vị chí cường đều tản đi, tâm tư Diệp Hiên dần dần bình phục, trong mắt xẹt qua một tia thâm sâu.
Trận chiến hôm nay với Bất Tử thiên chủ không chỉ ân oán giữa hai người, ở trình độ rất lớn, cũng là sự uy hiếp của Diệp Hiên dành cho các chí cường khác.
Nói một từ thẳng thắn nhất.
Diệp Hiên mặc dù không phải chí cường, nhưng chí cường cũng đừng hòng trấn áp hắn, hắn hoàn toàn có nội tình chiến với chí cường.
Trải qua trận chiến này, Diệp Hiên rốt cuộc cũng có thể đặt chân ở Hỗn Độn Đại Thế Giới, cũng không cần nhìn sắc mặt chí cường nữa.
Tuy nhiên làm cho Diệp Hiên có chút tiếc nuối là, nếu hôm nay hắn có thể trấn giết Bất Tử thiên chủ, sẽ là một loại tình huống khác.
Đáng tiếc, mở ra thập đại Thiên Môn có thể đánh một trận cùng chí cường, đây đã là cực hạn, nếu muốn giết Vạn Cổ chí cường, dựa theo Diệp Hiên tính toán, kém nhất cũng phải mở ra tòa Thiên Môn thứ mười một.
- Thiên Môn thứ mười một sao?
Diệp Hiên lẩm bẩm, một tia thâm thúy hiện lên trong đáy mắt hắn, trong lòng lại mơ hồ có rung động thật lớn.
Diệp Hiên có một loại cảm giác, nếu như Thiên Môn thứ mười một có thể sánh vai chí cường, thậm chí có thể giết chết chí cường.
Vậy, Thiên Môn thứ mười hai có thể chống lại cấm kỵ hay không?
Khi ý nghĩ này xẹt qua trong đầu Diệp Hiên, trong nháy mắt hắn đã phủ quyết ý nghĩ cực kỳ hoang đường này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận