Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1687: Nhìn thấu nhưng không nói ra

Chương 1687: Nhìn thấu nhưng không nói ra
Nàng đột nhiên nghĩ rõ ràng một chuyện, ban đầu thời điểm ở Nam Đẩu đại vực, chỉ sợ Yêu Nguyệt Dạ cũng đã sớm chết rồi, mà Yêu Nguyệt Dạ giả mạo này, chính mình còn nhận hắn làm nghĩa đệ!
- Ta đã nói qua, ta là một người nói lời giữ lời, ta từng đồng ý với Lý Tri Vi lấy mạng ngươi, hiện tại chính là thời điểm thực hiện lời hứa.
Đông —— đông —— đông!
Diệp Hiên dạo bước giữa trời, đang từng bước đi tới phía Địa Ma La, Hỗn Độn Thập Nhị Nguyên Hội ù ù luân chuyển ở sau lưng hắn, khí tức táng thiên diệt địa kia đang cuộn trào ra.
- Ha ha ha!
Giờ phút này, Địa Ma La buồn bã cười to, bọt máu trong miệng không ngừng tràn ra, thế giới Thôn Linh của hắn bị hủy, giờ phút này đã trở thành một phế nhân, cho dù Diệp Hiên không giết hắn, hắn cũng không sống được bao lâu.
Ầm ầm!
Diệp Hiên đạp thiên mà đến, năm ngón tay chụp lại phía trên thiên linh Địa Ma La, chỉ cần hắn hơi dùng lực, Địa Ma La sẽ liền bị hắn bóp nát trong tay.
- Người thắng làm vua, kẻ thua làm giặc, hôm nay ta thua ở trong tay của ngươi, là Địa Ma La ta tài nghệ không bằng người, chỉ là trước khi chết, ta muốn biết vì sao ngươi lại biết Thôn Thiên Ma Công của giáo ta, có phải là ngươi biết thần tử ẩn tàng của giáo ta hay không?
Tại điểm cuối của sinh mệnh, trong phút chốc, Địa Ma La cũng không có hèn mọn cầu xin tha thứ, hắn chỉ muốn trước khi chết đạt được một đáp án.
- Hỗn độn vô cực, vũ trụ huyền ảo, cái gọi là thuật pháp thôn phệ cũng không phải là chỉ có Thôn Thiên Ma Công, pháp môn ta tu luyện tên là Kiếp Tiên Thuật, hôm nay liền dùng thuật này tiễn ngươi lên đường.
Diệp Hiên vô tình mở miệng.
Oanh!
Thế giới Hỗn Độn Thập Nhị Nguyên Hội ầm vang giải tán đi, Kiếp Tiên Thuật lại lần nữa phát động, để Diệp Hiên hóa thành một đoàn hắc vụ khủng bố, mà Địa Ma La thì bi thương cười thảm trong Kiếp Tiên Thuật, huyết nhục của hắn đang tan rã, nguyên thần cũng tan đi, một thân đạo hạnh tất cả đều bị Diệp Hiên thôn phệ xuống.
- Chí cường tranh đấu, thi sơn bạch cốt, Địa Ma La ta cuối cùng cũng chỉ là hòn đá đặt dưới chân người khác, nhưng ngươi không nên đắc ý, cho dù ngươi có tư cách hạt giống chí cường, nhưng tương lai cuối cùng cũng sẽ trở thành khô cốt dưới chân người khác.
Tại một khắc cuối cùng khi Địa Ma La hồn phi phách tán, hắn phát ra lời nguyền rủa oán độc đến cực điểm, sau đó hóa thành một luồng tro bụi tiêu tán giữa thiên địa.
Chí cường tranh đấu, thi cốt trải đường, chỉ có một người có thể giẫm lên từng đống thi cốt leo lên vị trí chí cường vạn cổ kia, chỉ là con đường này long đong phủ đầy bụi gai, đi sai một bước liền sẽ hôi phi yên diệt mà chết.
Nhìn qua Địa Ma La hồn phi phách tán giữa thiên địa, sắc mặt của Diệp Hiên vô cùng bình thản, chỉ là nội tâm cũng có một chút cảm thán.
Địa Ma La có thể nói là rất mạnh, có thể xưng là kỳ tài một đời, đáng tiếc hắn hết lần này tới lần khác đụng phải chính mình, cuối cùng cũng rơi vào kết quả hài cốt không còn.
Diệp Hiên cũng không có thương hại người này, hắn chỉ là có chút cảm khái, trên con đường vạn đạo tranh phong này, không biết sẽ có bao nhiêu dạng người như Địa Ma La này vùi sâu vào lòng đất, mà hắn chỉ có thể một đường quét ngang đại địch các phương, cho đến khi đăng lâm đỉnh cao nhất cửu thiên kia.
- Đệ cửu linh tử Vạn Linh thiên điện thắng!
Theo phán định tuyên bố Diệp Hiên thắng cuộc, Diệp Hiên dạo bước đi xuống lôi đài, cho đến khi hắn trở về trận doanh Vạn Linh thiên điện, ánh mắt đám người Chấp Thiên viện chủ tất cả đều tập trung ở trên người hắn.
Đám người Chấp Thiên viện chủ rất ăn ý không có vạch trần thân phận Diệp Hiên, mà Diệp Hiên cũng rất có ăn ý không có giải thích cái gì.
Bởi vì hai phe đều biết, giờ phút này nói toạc ra đối với hai bên cũng không có chỗ tốt, giữa nhau yên lặng mới là một phương thức giải quyết tốt.
Vạn Linh thiên điện muốn mặt, Diệp Hiên muốn nhất chiến cùng Liễu Bạch Y, hai bên theo như nhu cầu, tất cả đều không nói gì.
Diệp Hiên khoanh chân ngồi trong hư không, hơi thổ nạp điều tức, dù sao sau khi nhất chiến cùng Địa Ma La, tu vi của hắn hao cũng đã tổn cực kỳ lớn, giờ phút này khôi phục tu vi mới là chuyện quan trọng nhất.
Vừa rồi thi triển ra thế giới Hỗn Độn Thập Nhị Nguyên Hội, Diệp Hiên nhìn như vô cùng dễ dàng, nhưng thật ra đã hao tổn tu vi cực kỳ lớn, mặc dù Hỗn Độn Thập Nhị Nguyên Hội cực kỳ khủng bố, nhưng Địa Ma La cao hơn hắn chừng một đại cảnh giới, gian khổ ở trong đó chỉ có Diệp Hiên mới biết được.
Còn tốt cuối cùng Diệp Hiên cũng thôn phệ được một thân đạo hạnh của Địa Ma La, bổ khuyết tu vi bản thân hao tổn quá lớn, đây cũng là vạn hạnh trong bất hạnh, sẽ để cho hắn ở trong trận chiến đấu sau đó ở vào trạng thái đỉnh phong.
- Trận thứ hai, Bổ Thiên giáo - Liễu Bạch Y đối chiến Cực Tình thiên điện - Cơ Trường Lưu.
Tại thời điểm Diệp Hiên đang điều dưỡng, Liễu Bạch Y cùng Cơ Trường Lưu cũng leo lên lôi đài, càng mang theo ánh mắt của mọi người thả vào trên người hai người bọn họ, bởi vì đây chính là một trận nhất chiến không kém hơn Diệp Hiên cùng Địa Ma La.
Diệp Hiên hơi mở mắt, nhìn lại Liễu Bạch Y, một vệt thần sắc thâm thúy xẹt qua từ hắn đáy mắt.
Lệ khí hồn lượn quanh, ma khí đại tăng, Diệp Hiên phát hiện trạng thái nhập ma của Liễu Bạch Y càng ngày càng nghiêm trọng, trước đó những lệ khí này còn có thể bị Liễu Bạch Y khống chế tại quanh thân mình, nhưng hiện tại đã che đậy cả tòa lôi đài.
- Cũng không biết Bạch Y huynh tu luyện tới loại hoàn cảnh nào!
Diệp Hiên nhíu mày nói nhỏ, bởi vì hắn nhìn không thấu tu vi Liễu Bạch Y, liền như người khác không thấy rõ sâu cạn của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận