Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1559: Ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi

Chương 1559: Ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi
- Đều đi chết đi.
Cái Thiên Nguyên thăng hoa cực điểm, từng luồng niết bàn thần quang đánh ra, không biết bao nhiêu đệ tử trưởng lão chết thảm trong tay hắn, mà Bá Thiên Tôn Giả cùng Yêu Nguyệt Dạ cũng là liên tục rút lui.
Nhưng Yêu Nguyệt Dạ hoàn toàn có thể cảm giác được, khí tức Cái Thiên Nguyên đang dần suy yếu, chỉ cần bọn hắn có thể kiên trì thêm nữa, Cái Thiên Nguyên tất nhiên sẽ hữu tử vô sinh.
Một bên khác.
Diệp Hiên căn bản cũng không có trốn khỏi Vạn Linh thiên điện, giờ phút này hắn đã xuất hiện bên trong Vạn Linh Bảo Khố, Càn Khôn Đại trong tay giống như một cái hắc động, đang điên cuồng thu lấy các loại bảo vật trong Vạn Linh Bảo Khố.
- Các ngươi chậm rãi đánh, tốt nhất đánh cái lưỡng bại câu thương, ha ha ha.
Diệp Hiên hưng phấn cười lớn, tốc độ thu lấy bảo vật cũng càng lúc càng nhanh, ngắn ngủi mấy chục giây thời gian Vạn Linh Bảo Khố đều bị hắn cướp sạch trống không.
- Diệp Hiên, lá gan của ngươi quá lớn.
Bỗng nhiên, một giọng nói trầm trọng sau lưng Diệp Hiên truyền đến, điều này cũng khiến cho Diệp Hiên biến sắc, bỗng nhiên chuyển thân nhìn về phía người mới tới, không phải là Bổ Thiên các chủ thì còn là người phương nào?
Sắc mặt Diệp Hiên hung ác nham hiểm nói:
- Ta khuyên ngươi tốt nhất chớ xen vào việc của người khác, hiện tại ngươi rời đi còn kịp, nếu như chờ Cái Thiên Nguyên giết tới, chỉ sợ ngươi cũng sẽ chết trong tay của hắn.
- Diệp Hiên, ta khuyên ngươi một câu, hôm nay ngươi lợi dụng Yêu Nguyệt Dạ đối phó Cái Thiên Nguyên, càng là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của cướp đoạt toàn bộ Vạn Linh Bảo Khố, đợi ngày sau Yêu Nguyệt Dạ hồi tỉnh lại, Vạn Linh thiên điện tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Bổ Thiên các chủ trầm trọng nói.
- Đại đạo tranh phong, không tiến tắc thối, cường giả hằng cường, kẻ yếu như cẩu, muốn sinh tồn tiếp ở đại thế giới hỗn độn, đương nhiên phải không từ thủ đoạn, có thể lợi dụng thì hết thảy.
Diệp Hiên âm lãnh lên tiếng nói.
- Diệp Hiên, bản các chủ thừa nhận hoàn toàn chính xác xem thường ngươi, tâm cơ thủ đoạn ngươi hoàn toàn chính xác tàn nhẫn âm độc, nhưng ngươi làm như vậy cũng là tự tìm đường chết, lão giáo chủ phân phó ta bảo đảm tính mệnh của ngươi, ta chỉ là không muốn ngươi chết trong tay Vạn Linh thiên điện.
Bổ Thiên các chủ chau mày nói.
- Chết?
Diệp Hiên thì thầm nói nhỏ, sau đó lạnh lùng nhìn về phía Bổ Thiên các chủ đạo:
- Ngươi nhớ kỹ, không ai có thể phán được sinh tử của Diệp Hiên ta, hết thảy ta làm đều là biến cường, trên con đường này ta một mực dũng cảm tiến tới.
- Chấp mê bất ngộ!
Bổ Thiên các chủ giọng căm hận rống to.
- Bổ Thiên các chủ, ta không muốn nói nhảm cùng ngươi, Cửu Vân Tiên Chi này ngươi đưa cho Bá Thiên Tôn Giả, Diệp Hiên ta cũng không muốn nợ ân tình của bất luận kẻ nào.
Diệp Hiên trực tiếp đem Cửu Vân Tiên Chi vứt cho Bổ Thiên các chủ, sau đó không nói hai lời liền bước đi ra ngoại giới.
Diệp Hiên mới vừa đi ra hai bước, bỗng nhiên chuyển người nhìn về phía Bổ Thiên các chủ đạo:
- Ngươi nhanh chóng rời đi đi, Cái Thiên Nguyên đã phát cuồng, nếu như liên luỵ đến ngươi, chỉ sợ đến lúc đó ngươi muốn rời đi cũng không có cơ hội. Trở về nói cho lão giáo chủ các ngươi biết, nói Diệp Hiên ta không cần hắn che chở, đường ta ta tự đi, chỉ cần hắn che chở tốt cho Liễu Bạch Y liền đầy đủ.
Diệp Hiên nói xong lời này liền nhanh chân mà đi.
- Diệp Hiên, cùng ta rời đi thôi, Cái Thiên Nguyên không phải Vạn Linh phân điện có thể đối phó.
Bỗng nhiên Bổ Thiên các chủ gầm nhẹ nói.
- Ngươi sai, từ đầu đến cuối ta đều không nghĩ Vạn Linh phân điện có thể giết được Cái Thiên Nguyên, bọn hắn chỉ là quân cờ ta lợi dụng mà thôi, chân chính muốn giết Cái Thiên Nguyên chỉ có chính ta.
Diệp Hiên dần dần từng bước đi ra, chỉ là giọng nói của hắn không ngừng quanh quẩn bên tai Bổ Thiên các chủ.
- Cái tên này... Hắn... Hắn... !
Nhìn bóng lưng Diệp Hiên đi xa, khuôn mặt Bổ Thiên các chủ ngốc trệ, hắn không thể nói nên lời loại cảm giác trong lòng là gì, nhưng là đối với phong cách hành sự của Diệp Hiên, hắn lại có một loại kính nể xuất phát từ nội tâm.
Nói Diệp Hiên vô tri vô vị, nhưng tâm tư đối phương vô cùng tinh tế, cũng dám đem Vạn Linh phân điện làm quân cờ mà bài bố.
Nói hắn gan to bằng trời, nhưng mọi chuyện đều là vì muốn bản thân lớn mạnh.
- Đáng tiếc a đáng tiếc, kẻ này chỉ là phàm thân một giới, nếu là hắn là một loại chiến thể nào đó, chỉ sợ tiền đồ sẽ không thể hạn lượng, tuyệt đối có tư cách đi tranh đoạt cái ghế vạn cổ chí cường nguyên hội tiếp theo, đáng tiếc hắn làm việc điên cuồng như vậy, căn bản là tự tìm đường chết a.
Tự nhiên Bổ Thiên các chủ thở dài, sau đó nhanh chân đi xa trở về Bổ Thiên các.
Chuyện hiện tại đã vượt khỏi tầm nắm của hắn, hắn cũng không thể tham dự, hắn sẽ đem chuyện hôm nay cáo tri cho lão giáo chủ, đến lúc đó lão giáo chủ quyết đoán như thế nào, cũng chỉ có thể nhìn ý tứ lão giáo chủ.
...
Phanh phanh phanh!
Thiên địa nổ tung, cảnh hoang tàn khắp nơi.
Toàn bộ Vạn Linh phân điện đều hóa thành phế tích, từng cỗ thi thể nằm khắp nơi có thể thấy được, rất nhiều máu tươi nhuộm đỏ mặt đất, toàn bộ Vạn Linh phân điện đều thương vong thảm trọng.
Phốc!
Bá Thiên Tôn Giả cùng Yêu Nguyệt Dạ liên tục rút lui, máu tươi không cầm được mà phun ra, khí tức tự thân trở nên suy yếu tới cực điểm.
Tạo Hóa tam cảnh, mỗi một trọng cảnh giới đều là ngày đêm khác biệt, dù là hai người liên thủ còn tăng thêm số tu sĩ Vạn Linh phân điện, căn bản cũng khó cản Cái Thiên Nguyên oanh sát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận