Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2056: Luân hồi!

Chương 2056: Luân hồi!
- Không đúng! Đây không phải là cổng Luân Hồi, nhưng lại... Nhưng lại ẩn chứa một tia luân hồi khó hiểu!
Sau một khắc, Diệp Hiên tỉnh táo lại, hắn tĩnh tâm cảm ngộ tòa thiên môn thứ nhất của chính mình, rốt cuộc phát hiện đây không phải là cổng Luân Hồi, đó chỉ là khí cơ rủ xuống, ẩn chứa một tia luân hồi khó hiểu mà thôi.
Ông!
Bỗng nhiên, chuyện khiến Diệp Hiên trở tay không kịp khác lại xuất hiện!
Mi tâm Diệp Hiên đang phát sáng, Tru Thiên Kích không được Diệp Hiên triệu hoán vậy mà lại xuất hiện tại ngoại giới, nhưng như thế cũng chưa xong, chuyện xảy ra kế tiếp liền khiến Diệp Hiên kinh ngạc ngay tại chỗ.
Hư không nổi gợn sóng, gợn sóng khuếch tán, Thanh Đồng Cổ Kinh lặng yên nổi lên, cổ phác kinh thư của hắn đang không ngừng lật qua lật lại, ẩn ẩn có thể nhìn thấy năm tôn tiểu đỉnh đang phát sáng trong kinh thư, tách ra khí cơ thần bí chưa bao giờ có.
Cùng một thời gian, tinh không vũ trụ nơi này đều trở nên mờ đi, chư thiên hư không càng là ẩn ẩn truyền đến tiếng tụng kinh, tiếng cổ lão hùng hậu mà thần bí tràn ngập bên tai Diệp Hiên, tòa thiên môn thứ nhất trên đỉnh đầu hắn càng là đang khủng bố luân chuyển.
- Cái này... Đây là có chuyện gì?
Diệp Hiên rung động nghe kinh văn bên tai, nhìn Tru Thiên Kích cùng Thanh Đồng Cổ Kinh trước mắt, cả người hắn đều lâm vào một loại trạng thái kinh ngạc.
Tru Thiên Kích cùng Thanh Đồng Cổ Kinh một mực đi theo hắn suốt thời gian trưởng thành, từ khi hắn vẫn còn là một thiếu niên, cùng hắn đi qua vô tận tuế nguyệt, hắn có thể trưởng thành đến tình trạng như hôm nay, cũng không thoát khỏi quan hệ cùng hai thứ này.
Chỉ là hôm nay phá vỡ nhận biết của Diệp Hiên, Tru Thiên Kích cùng Thanh Đồng Cổ Kinh vậy mà không bị hắn khống chế lại xuất hiện ở bên ngoài, hơn nữa vào giờ khắc này đang nở rộ ra khí cơ cổ lão cực kỳ thần bí, loại khí cơ cổ lão mà thần bí này vậy mà lại nối liền cùng khí cơ của tòa thiên môn thứ nhất mà hắn vừa mới mở ra kia, hơn nữa lại hiện ra một tia luân hồi khó hiểu.
Thời gian như đang ngừng lại, không gian tựa như đang đông kết, một khắc này tư duy Diệp Hiên đều đang đình trệ, hắn chỉ là kinh ngạc nhìn một màn trước mặt, chỉ là tiếng tụng kinh bên tai càng thêm hùng vĩ.
Toại cổ chi sơ, hỗn độn u mê, kinh văn này quá mức cổ lão tối nghĩa, như đến từ niên đại cực kỳ xa xôi, tựa như đang kể với Diệp Hiên về một cố sự thần bí.
Trong một khắc này, tâm thần Diệp Hiên hoảng hốt, trong tiếng tụng kinh cổ lão thần bí này, trước mắt hắn hiện ra một vài hình ảnh mà hắn mơ hồ chưa thấy qua bao giờ.
Trong những hình ảnh này là những sinh linh khủng bố đang gầm thét với hỗn độn, càng có người cầm thương đánh ra hỗn độn đang nổ tung, càng có người tay cầm bàn cờ đang bố cục thiên địa, từng quân cờ đen trắng như là tuyên cổ đại tinh đang sụp đổ trong hỗn độn.
Cũng có cơ thể của những sinh linh thần bí cao tới trăm triệu vạn dặm, điên cuồng vũ động trong hỗn độn vũ trụ, có uy năng khủng bố trấn diệt tám hướng, tiếng vạn cổ hung lệ khủng bố đang truyền đến.
Chỉ là theo một luồng tia sáng vạch qua vũ trụ hỗn độn, tất cả những sinh linh này đều kêu rên bại lui, tất cả đều biến mất trong mắt Diệp Hiên, trong giây lát liền khiến Diệp Hiên thanh tỉnh.
- Mới vừa xảy ra chuyện gì?
Diệp Hiên kinh nghi thì thầm, chỉ vì hình ảnh hắn nhìn thấy mang đến cho hắn rung động thật lớn, chỉ vì những sinh linh khủng bố kia khiến nội tâm của hắn bị chấn động, càng là chân chính cảm nhận được cái gì mới gọi là cường đại thật sự.
Diệp Hiên dám vạn phần khẳng định, hình ảnh mà hắn mới vừa nhìn thấy, nhất định sẽ xảy ra ở tương lai xa xôi, hắn cũng có thể khẳng định những sinh linh này đều siêu việt hơn vạn cổ chí cường, hẳn phải là gọi là cảnh giới cấm kỵ.
Không chờ Diệp Hiên suy nghĩ tỉ mỉ, sau một khắc lập tức phát sinh sự tình kéo hắn về hiện thực.
Ông!
Như hỗn độn vũ trụ đang vù vù lao nhanh, giống như cửu thiên ngân xuyên đang nổi sóng treo ngược, thiên môn lơ lửng trên đỉnh đầu Diệp Hiên đang luân chuyển khủng bố, một đạo khí cơ luân hồi rủ xuống, mục tiêu chính là Diệp Hiên.
Nhưng cái này cũng chưa phải là chuyện khiến Diệp Hiên cảm thấy rung động, chuyện thật sự khiến hắn cảm thấy rung động là, Tru Thiên Kích cùng Thanh Đồng Tiên Kinh vậy mà giao nhau cùng một chỗ cực kỳ quái dị, trong giây lát hóa thành một mảnh ký hiệu cổ quái kích xạ tới hắn.
Oanh!
Sau một khắc, Diệp Hiên cũng cảm giác được mình bị vạn cổ thanh thiên va chạm, trong nháy mắt tư duy đều đang từ từ tiêu tán, trong một khắc này vũ trụ hỗn độn tựa như không có hắn tồn tại.
Chỉ là ở bên ngoài, Diệp Hiên lại sừng sững không động, trán của hắn đột nhiên xuất hiện một mảnh ký hiệu thần bí, mảnh ký hiệu này giống như một loại văn tự nào đó, trực tiếp khắc ấn trên trán Diệp Hiên, mà sau đó lại lặng yên ẩn lui không thấy đâu nữa.
Ầm ầm!
Thiên môn oanh minh, khí cơ rủ xuống, như là cửu thiên trường thiên treo ngược xuống, điên cuồng tràn vào bên trong cơ thể Diệp Hiên, một luồng khí thế khủng bố mà thần bí đang bộc phát ra quanh người Diệp Hiên, càng khiến cho Diệp Hiên lâm vào một loại giác ngộ thần bí khó lường.
Chư thiên tụng kinh, thân như vũ trụ!
Tiếng tụng kinh thần bí mà cổ lão càng phát ra hùng vĩ, cả người Diệp Hiên đều đang trở nên hư huyễn, cho đến khi hắn đều biến mất không thấy đâu, giống như trong hỗn độn vũ trụ từ trước tới bây giờ chưa từng có hắn tồn tại.
Một luồng khí cơ thần bí đang trôi nổi trong tinh không nơi này, tòa thiên môn thứ nhất Diệp Hiên mở ra vẫn đang tồn tại trong tinh không như cũ, chỉ có Diệp Hiên biến mất không thấy đâunữa, loại cảnh tượng này vô cùng quỷ dị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận