Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 789 - Đồ vô sỉ



Chương 789 - Đồ vô sỉ




Kiếm mang thông thiên khuấy động tinh hải, Hạo Dương Kiếm Tiên cũng không nhiều lời, thôi động Thông Thiên Kiếm Quyết, hội tụ thành hàng vạn hàng nghìn Kiếm Tiên đại thuật, trong tay cô đọng Tinh Hải kiếm quang, một kiếm chém xuống Diệp Hiên, kiếm quang hủy trời diệt đất bao phủ cả hỗn độn.
Răng rắc!
Sắt thép va chạm, kiếm quang nổ vang, không ai có thể nhìn rõ ở giữa đạo tràng xảy ra chuyện gì, chỉ thấy kiếm quang biến mất để mọi người hiểu rõ kết quả trận chiến này như thế nào, cũng để cho đại thần thông giả khắp nơi lộ ra biểu cảm hoảng sợ, tựa như rơi vào ác mộng, chậm chạp không cách nào tỉnh lại.
Ở giữa hỗn độn đạo tràng.
Tiên kiếm của Hạo Dương Kiếm Tiên gãy làm hai khúc, một lỗ lớn đầy máu hiện trên lồng ngực của hắn, rất nhiều máu tươi tràn ra từ miệng hắn, khí tức quanh thân tiêu tán cực nhanh.
Một cánh tay phải chậm rãi móc ra từ lồng ngực Hạo Dương Kiếm Tiên, cánh tay Diệp Hiên nhuộm máu đỏ đẹp lạ thường, khi Diệp Hiên thu tay lại, trong tay hắn là một trái tim vẫn còn đang đập.
Phốc!
Ánh mắt đại thần thông giả khắp nơi đều kinh hoàng, Diệp Hiên cười một tiếng dữ tợn, bóp vỡ vụn trái tim trong tay, miệng Hạo Dương Kiếm Tiên phát ra một tiếng kêu đau đớn.
Mọi chuyện chưa dừng ở đó, khi mọi người nghĩ Diệp Hiên muốn dừng tay, tay phải hắn bỗng nhiên giơ ra, bóp cổ Hạo Dương Kiếm Tiên, như bóp một con gà nhất bỗng giữa không trung.
- Ngươi... Ngươi muốn làm gì?
Sắc mặt Hạo Dương Kiếm Tiên trắng bệch như giấy, đôi mắt đầy sợ hãi, máu tươi không ngừng tràn ra từ trong miệng, lại run giọng yếu ớt đặt câu hỏi.
Đáng tiếc, Diệp Hiên không trả lời, một nụ cười dữ tợn hiện lên trên khuôn mặt của hắn.
Răng rắc!
Một tiếng giòn vang, tiếng xương gãy vang lên, Hạo Dương Kiếm Tiên kêu lên thảm thiết, Diệp Hiên sống sờ sờ bẻ gãy cổ người này, nguyên thần của hắn định chạy trốn cũng bị Diệp Hiên bóp nát ở trong tay.
Ầm!
Diệp Hiên ném thi thể Hạo Dương Kiếm Tiên như ném rác xuống đất, đá ra một cước khiến thi thể hoàn toàn mất đi sức sống hóa thành huyết vụ bay đầy trời, thủ đoạn bạo ngược tàn nhẫn làm người xem vô cùng sợ hãi.
Lạnh lùng vô tình, tàn nhẫn bạo ngược, thâm độc tàn nhẫn, là những gì Diệp Hiên lộ ra lúc này, điều này làm cho đại thần thông giả khắp nơi tĩnh mịch không tiếng động, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên lộ ra vẻ vô cùng sợ hãi.
Kỳ thực Diệp Hiên không cần ra tay tàn nhẫn, giết chết Hạo Dương Kiếm Tiên cũng không cần phải... Máu tanh như thế.
Diệp Hiên luôn luôn thờ phụng một đạo lý, làm việc phải làm tuyệt, giết gà dọa khỉ, nếu như hắn lộ ra nhân từ, sẽ càng ngày càng có nhiều người cho rằng hắn dễ bắt nạt, tất sẽ lần lượt lên đấu với hắn một trận, nếu chuyện như thế xảy ra sẽ vô cùng phiền phức.
Quả nhiên, Diệp Hiên biểu hiện ra tư thế tàn nhẫn bạo ngược, liền làm cho đại thần thông giả khắp nơi trong lòng sợ hãi, không người nào lên sân đấu, vì sợ không địch lại Diệp Hiên mà còn chết thảm trong tay hắn, cả Hạo Dương Kiếm Tiên ở tầng Đại La thất trọng thiên còn bị đánh hồn phi phách tán mà chết, bất kỳ ai tới đánh với Diệp Hiên, quả nhiên là đi tìm cái chết.
Tĩnh, yên lặng, không tiếng động, kìm nén .
Đại thần thông giả khắp nơi trầm mặc không tiếng động, bầu không khí nghiêm trọng kéo dài, bọn họ nhìn nhau, đáy mắt tất cả đều có vẻ do dự, trạng thái này kéo dài qua bảy ngày.
Diệp Hiên đoán sai một việc, hắn tưởng rằng xuất thủ lôi đình tàn bạo giết người, sẽ khiến đại thần thông giả khắp nơi giẫm chân tại chỗ, thuận lợi nắm chắc cơ hội cuối cùng vào danh ngạch.
Thế nhưng Diệp Hiên không nghĩ tới là, thời gian mười sáu năm đã hết, vòng thứ nhất chỉ còn lại vị trí cuối vào danh ngạch, điều này khiến cho một vài người không cam lòng, trong lòng dâng lên ý mạo hiểm.
Đầu văn đã nói, đại thần thông giả khắp nơi tham gia Nữ Oa cung thịnh hội, không người nào là hạng vô danh, tu vi cùng thần thông ở giữa tam giới đều có thể xưng là nhân tài kiệt xuất, bọn họ như thế nào cam tâm mất đi cơ hội cuối cùng vào danh ngạch?
Huống hồ Diệp Hiên liên tục đấu với hai vị Đại La, tuy là ung dung giết chết đối thủ, nhưng đại thần thông giả khắp nơi đều thấy được, Diệp Hiên cũng tổn hao cực đại tu vi, điều này cũng làm cho một vài người lòng dạ khó lường trên mặt dân lên sát cơ nhìn chằm chằm Diệp Hiên.
- Diệp Thiên Đế quả nhiên chiến lực vô song, lão hủ muốn thỉnh giáo một phen.
Một gã đạo nhân áo đỏ chân đạp tinh không mà đến, Xích Dương thiên hỏa cháy rực xung quanh hắn, là nhân vật tầng Đại La thất trọng thiên, chỉ là hắn giữ khoảng cách vạn dặm với Diệp Hiên, linh bảo vờn quanh người hắn, hiển nhiên đã quan sát thân thủ vô cùng kinh khủng của Diệp Hiên , nếu cận chiến với Diệp Hiên, tất nhiên sẽ gặp đại kiếp sinh tử.
Lúc này!
Diệp Hiên nhướng mày, chợt hiểu ra, mình đã tính sai, hắn sớm đã không tính tới, thủ lôi chiến chỉ còn một danh ngạch cuối cùng, đại thần thông giả khắp nơi sao dễ dàng bỏ qua như vậy?
Chỉ là Diệp Hiên không biết hai chữ hối hận viết như thế nào, tiếp tục một người không sợ chết lên sân đấu, hắn nhất định phải giết bằng được.
Ùng ùng!
Linh bảo lơ lửng, tinh không nổ vang, một trận đại chiến lần nữa khai mở, đạo nhân áo đỏ rất thần thông, sớm đã đề phòng Diệp Hiên, các loại tiên pháp đại thuật thi triển, che phủ toàn thân không lọt dù một giọt nước, khiến Diệp Hiên cực kỳ bối rối.
Từng giết người tại đường ranh giới thứ ba ở Đại La cũng không phải tầm thường, có chiến lực cực kỳ khủng bố, Diệp Hiên có thể giết chết Hạo Dương Kiếm Tiên, là vì đối phương chính diện đánh với hắn, mà đạo nhân áo đỏ vừa chạm vào lại tức thì thu, không chính diện đối chiến với hắn, ngược lại không ngừng thi triển tiên pháp đại thuật muốn tiêu hao tu vi của hắn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận