Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 745 - Chán ghét



Chương 745 - Chán ghét




- A Di Đà Phật!
Bỗng nhiên, một tiếng phật hiệu truyền đến, chỉ thấy một vầng phật quang nở rộ trên đường núi, âm thanh hướng Diệp Hiên mà đến, Diệp Hiên nhìn về phía nguồn gốc âm thanh, hắn nhìn thấy một người quen.
Đa Bảo Như Lai.
Chủ nhân Tây Phương Linh Sơn, Đại La đỉnh phong, Diệp Hiên thế nào cũng không ngờ, Đa Bảo Như Lai cũng sẽ tham gia trận luận đạo tiểu hội, bây giờ đang hạ xuống Vạn Thọ sơn.
- Diệp Thiên Đế giá lâm, trách không được nháo ra động tĩnh lớn như vậy.
Đa Bảo Như Lai mỉm cười, nhưng ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên lại có địch ý cực lớn, hiển nhiên hắn cũng không quên Diệp Hiên trước đó sỉ nhục.
- Ta nghĩ là ai, lại là Đa Bảo lão nhi, ngươi không ở Linh Sơn tọa thiền mà đi tới Vạn Thọ sơn làm cái gì, ngươi không sợ có yêu ma công kích Linh Sơn, để cho đạo thống Tây Phương Phật ngươi tan thành mây khói?
Diệp Hiên tản bộ đi về phía trước, đến khi đi tới bên cạnh Đa Bảo Như Lai, hơi có chút khinh thường nhìn người này.
- Hừ!
Đa Bảo Như Lai hừ lạnh nói:.
- Yêu ma phương nào có lá gan lớn như vậy, dám tấn công Linh Sơn, nếu nói có người có ý muốn diệt Linh Sơn đạo thống của ta, chỉ sợ cũng chỉ có Diệp Thiên Đế ngươi?
Hai người đối chọi gay gắt, mùi thuốc nổ sinh sôi nảy nở, làm cho mọi người ghé mắt nhìn qua, tất cả đều có biểu tình xem kịch hay.
Một vị là chủ nhân Tây Phương Linh Sơn, một vị chính là chủ nhân tam thập tam trọng thiên. Hai người này đều có thể nói là nhân vật chí cao vô thượng trong Tam Giới, ngày nay gặp nhau trong Vạn Thọ sơn, nếu ai hơi lùi bước cũng sẽ làm cho các bên đại năng âm thầm cười nhạo.
Xoạt!
Chợt, một trận âm thanh ồn ào huyên náo truyền đến, chỉ thấy một vị nữ tử mặc áo trắng đang dọc theo sơn đạo đi tới Ngũ Trang quan, nhưng cũng theo nữ nhân này xuất hiện, cả tòa Vạn Thọ sơn nhất thời an tĩnh lại, giống như nữ nhân này trở thành thứ duy nhất trong thiên địa.
- Cửu Thiên Huyền Nữ? Tại sao nàng ấy lại ở đây?
Tử Vi Đế Quân kinh hô ra tiếng.
- A Di Đà Phật.
Sắc mặt Đa Bảo Như Lai khẽ biến, không thèm liếc mắt nhìn Diệp Hiên nữa, hắn đầu tiên làm ra ấn tay phật gia với Cửu Thiên Huyền Nữ, sau đó vội vàng dời mắt đi nhanh về phía Ngũ Trang Quan.
Hô hấp khắp nơi trở nên dồn dập, ánh mắt mỗi người đều có chút si mê, một màn như vậy cũng làm cho Diệp Hiên hơi ngẩn ra, trực tiếp nhìn về phía Cửu Thiên Huyền Nữ.
Nếu nói Quảng Hàn tiên tử chính là tam giới đệ nhất mỹ nữ, Cửu Thiên Huyền Nữ cũng đủ nổi danh cùng Quảng Hàng tiên tử, chỉ là Cửu Thiên Huyền Nữ không có vẻ mặt khuynh thế như Quảng Hàng tiên tử, nhưng khí chất bản thân nàng lại là duy nhất trong Tam Giới.
Tiên quang che thân, thánh quang quấn quanh, một thân cung sa màu trắng đơn giản, da thịt như ngà voi điêu khắc trong suốt như ngọc, ba ngàn sợi tóc đen buộc thành tóc mây, một đôi châu tựa như tinh thần, làm cho người ta có một loại cảm giác chỉ có thể nhìn từ xa không thể khinh nhờn.
Cửu Thiên Huyền Nữ, nước mắt trong suốt xuất trần, vẻ đẹp của nàng cũng không làm cho người ta kinh diễm, nhưng làm cho người ta liếc mắt một cái, giống như tâm linh đều bị hòa tan, chỉ bởi vì khí tức thánh khiết trên người nữ nhân này quá mức làm cho người ta say mê, càng làm cho người ta có một loại kích động muốn ôm vào trong ngực, hảo hảo thương tiếc một phen.
Thanh lãnh thánh khiết, ung dung hoa quý, còn có một loại tiểu gia bích ngọc, cũng có một loại thánh khiết chi mỹ, khi những khí chất này toàn bộ bày ra trên người Cửu Thiên Huyền Nữ, lại không để cho người ta cảm thấy quái dị, mà hiện ra một loại khí chất cực kỳ hấp dẫn người khác.
Ngay lúc này.
Nhãn lực Diệp Hiên tập trung vào trên người Cửu Thiên Huyền Nữ, trái tim vạn cổ không gợn sóng thế mà không nhịn được đập thình thịch, một loại cảm giác gọi là động tâm hiện lên trong đầu Diệp Hiên.
Diệp Hiên tự nhận hắn là một người lục dục vô tình, nếu nói hắn từng rất có hứng thú đối với nữ nhân nào đó, vậy Quảng Hàng tiên tử là người đứng đầu, hắn cũng tin ngoại trừ Quảng Hàng tiên tử ra, trong tam giới này không có bất kỳ nữ tử nào có thể hấp dẫn hắn.
Nhưng hôm nay Diệp Hiên sai rồi, hơn nữa là sai lầm lớn, khi Cửu Thiên Huyền Nữ chiếu vào mắt hắn, một loại cảm xúc gọi là dục vọng thiêu đốt ở đáy mắt hắn.
Chỉ liếc mắt một cái, Diệp Hiên dám mười phần xác định, hắn muốn có được người phụ nữ này, chuyện này không liên quan đến tình yêu, chỉ là một loại nam nhân khát khao nữ nhân.
- Vô sỉ!
Chợt, khi Cửu Thiên Huyền Nữ đi ngang qua bên cạnh Diệp Hiên, lông mày liễu của nàng khẽ nhíu lại, đáy mắt xẹt qua tia chán ghét, âm thanh không lớn, nhưng lại rơi vào trong tai Diệp Hiên.
Không trách Cửu Thiên Huyền Nữ cảm thấy chán ghét Diệp Hiên, đều bởi vì ánh mắt Diệp Hiên căn bản không có chút che giấu, cứ nhìn chằm chằm nàng, Cửu Thiên Huyền Nữ đã gặp qua quá nhiều loại ánh mắt này, đây là một loại ánh mắt dục vọng của nam nhân muốn chiếm lĩnh nữ nhân.
Cửu Thiên Huyền Nữ cũng không xa lạ với loại ánh mắt này, cơ hồ thần tiên yêu ma nhìn thấy nàng đều có ánh mắt như vậy, nhưng những người đó đều cực lực trốn tránh loại cảm xúc này, đây có trần trụi mà không hề cố kỵ như Diệp Hiên.
Đương nhiên, dù Cửu Thiên Huyền Nữ chưa từng thấy qua Diệp Hiên, nhưng cũng biết Diệp Hiên chính là tân nhiệm Thiên Đế, nhưng trong mắt Cửu Thiên Huyền Nữ, bất luận là Ngọc Đế cũng tốt, hay là Diệp Thiên Đế hiện tại cũng được, nàng căn bản không để Diệp Hiên vào mắt, bởi vì nàng là đồ đệ của Thánh nhân.
Không sai, chính là đồ đệ của Thánh nhân, hơn nữa cũng không phải là đồ đệ Thánh nhân bình thường.



Bạn cần đăng nhập để bình luận