Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2609: Nghịch Thiên ngũ biến, đi tới thế giới trung thái cổ (2)

Chương 2609: Nghịch Thiên ngũ biến, đi tới thế giới trung thái cổ (2)
Một triệu năm.
Ba người Diệp Hiên đi tới thế giới Trung Thái Cổ, ước chừng dùng trăm vạn năm thời gian, hơn nữa thi triển còn là pháp môn di thiên hoán địa, nhưng vẫn hao phí nhiều thời gian như vậy.
Từ điểm này cũng đủ để nhìn ra, lãnh thổ thế giới Thái Cổ mênh mông như thế nào, cho dù cường giả nghịch thiên cảnh muốn đi khắp thế giới Thái Cổ, chỉ sợ cũng phải hao phí thời gian vô tận.
...
Trời cao đất rộng, mây trời mênh mông, một Thái Dương Tinh tuyên cổ trường tồn treo trên thái hạo tinh vũ, đang tản mát ra liệt dương vô tận, chiếu rọi toàn bộ thế giới Thái Cổ.
- Đại huynh, chúng ta đi tới Thế giới Trung Thái Cổ đã ba năm, như thế nào ngay cả một nghịch thiên cảnh cũng không có nhìn thấy?
Non xanh nước biếc, sông lớn cuồn cuộn.
Dưới một gốc tam thiên cổ tùng ở bên bờ sông, Tịch Dao lười biếng duỗi thắt lưng, dáng người thon dài lồi lõm lộ ra hoàn mỹ, nhất thời làm cho sắc mặt Thái Thương đỏ lên, vội vàng dời ánh mắt đi, giống như một tiểu thiếu niên chưa trải sự đời.
- Thứ không có tiền đồ.
Nhìn hai gò má đỏ bừng của Thái Thương, Diệp Hiên châm chọc cười, sau đó trêu chọc nhìn Tịch Dao nói:
- Tiểu muội, ngươi bây giờ càng ngày càng tùy tiện, nhị ca ngươi cũng chịu không nổi mị lực của ngươi.
- Diệp Táng Thiên, ngươi còn nói,, ta xé miệng ngươi.
Bị Diệp Hiên trêu ghẹo, Thái Thương căm hận lên tiếng, nhưng trên mặt càng đỏ bừng, hiển nhiên vừa rồi Tịch Dao bày ra mị lực, làm cho trái tim nhỏ bé của hắn đều đập thình thịch.
Diệp Hiên căn bản không để ý tới Thái Thương, mà nhìn quanh phiến thiên địa này, lẩm bẩm nói:
- Thế giới Thái Cổ này đều rộng lớn hơn so với tứ vực khác cộng lại, hơn nữa nghịch thiên cảnh cũng không phải cỏ dại ven đường, chúng ta vừa mới đi tới nơi này, làm sao có thể nhìn thấy nhân vật nghịch thiên cảnh.
- Đại huynh, vậy chúng ta đi tới thế giới Trung Thái Cổ, không phải là vì kiến thức một phen nghịch thiên cảnh cường đại hơn sao, hiện tại chúng ta du đãng không mục đích, thật sự quá nhàm chán.
Tịch Dao cười tinh quái.
Nhìn nụ cười trên mặt Tịch Dao, Diệp Hiên cười ha hả, hiện tại hắn đã câu dẫn ra bản chất tiểu ác ma của Tịch Dao, tự nhiên biết trong lòng nàng đang suy nghĩ cái gì.
Tiểu nha đầu này đơn giản là không kiềm chế được, muốn một lần nữa làm lại nghề cũ, đi làm chuyện cướp bóc kia.
Dù sao ở thế giới Đông Thái Cổ nhiều năm như vậy, tổ đội ba người không việc ác gì không làm, gây tai họa khắp thế giới Đông Thái Cổ, chỉ riêng Thần Triều đã tiêu diệt mười mấy cái, cướp đoạt nguyên thạch càng là mấy ức khối, lúc này mới để cho ba người bước vào nghịch thiên ngũ biến.
Giờ phút này đi tới Thế giới Trung Thái Cổ càng thêm phồn vinh, Tịch Dao tự nhiên lại nổi lên tâm tư, dù sao một mực khổ tu, làm sao có thể so với tu luyện nhanh hơn so với việc cướp đoạt Nguyên Thạch, đồ môn diệt nhà?
- Thần triều gần đây nhất ở đâu, chúng ta giết tới cửa, diệt thần triều của hắn, cướp nguyên thạch, nhìn cường giả thế giới Trung Thái Cổ, ai có thể là đối thủ của bổn tà vương.
Thái Thương càn rỡ cười một tiếng, một bộ dáng bễ nghễ thái cổ.
- Nhị ca, ta ủng hộ ngươi.
Tịch Dao hưng phấn vỗ tay, trong mắt nổi lên ngôi sao nhỏ, hiển nhiên nàng rất nhiệt tình trong việc đánh cướp nhà.
Nhìn vẻ mặt hưng phấn của hai người, Diệp Hiên thật sự không nói gì, nếu như không phải biết tương lai hai người sẽ hóa thành kinh thiên tuyệt địa, hắn làm sao cũng không tin Tịch Dao cùng Thương thời trẻ tuổi dĩ nhiên là bộ dáng như vậy.
Tuy nhiên Diệp Hiên thân là lão đại trong ba người, hắn cũng không thể để cho hai người này làm bậy, dù sao mới tới Thế giới Trung Thái Cổ, dưới tình huống không có hiểu rõ mọi chuyện trong đây, vẫn nên khiêm tốn một chút mới tốt nhất.
Hơn nữa, đi tới thế giới trung Thái Cổ, Diệp Hiên muốn gặp một người, một người có quan hệ rất lớn với hắn.
Liễu Bạch Y.
Không.
Ở thời đại này đối phương gọi là 'Thái Sơ', Liễu Bạch Y chỉ là chuyển thế thân của hắn.
Đối với 'Thái Sơ' Diệp Hiên không có bất kỳ tình cảm nào, nhưng Liễu Bạch Y thì khác, hắn không hy vọng Liễu Bạch Y hậu thế hóa thành Cổ Thái Sơ.
Nói trắng ra, Diệp Hiên Hoang chuyển thế, nhưng hắn vẫn chính là hắn, Hoang chân chính đã biến mất.
Tình huống của Liễu Bạch Y giống như hắn, chỉ là hắn bị ký ức của 'Thái Sơ' quấy nhiễu, làm cho hắn không phân biệt được mình rốt cuộc là 'Thái Sơ' hay Liễu Bạch Y.
Diệp Hiên rất muốn nhìn Thái Cổ đệ nhất thần vương, lại càng được xưng là Thái Cổ đệ nhất nhân Thái Sơ, giờ phút này là tu vi gì, có phải đã lộ diện ở thế giới Trung Thái Cổ.
- Ba huynh muội chúng ta mới đến thế giới Trung Thái Cổ, hiện tại còn không nên chọc thị phi, tạm thời tìm một nơi an ổn, sau đó mưu đồ một phen.
Diệp Hiên nói.
- Toàn bộ đều dựa vào đại huynh làm chủ.
Tịch Dao mỉm cười, Thái Thương tuy rằng không nói gì, nhưng cũng đồng ý.
...
Thiên Ma Thần Triều.
Nói đến Thiên Ma Thần Triều, ở toàn bộ thế giới Trung Thái Cổ đều là khét tiếng, trong thần triều đều là một ít cực ma cực hung.
Dùng một câu đơn giản để khái quát, đó chính là Thiên Ma Thần triều không có một tu sĩ chính đạo, toàn bộ đều là tà ma ngoại đạo.
Thiên Ma Thần Chủ là một cường giả đáng sợ nghịch thiên tứ biến, cũng có tư cách đi lại ở thế giới Trung Thái Cổ, càng là một hạng người tâm ngoan thủ lạt, cực kỳ tàn bạo.
Ngoại trừ Thiên Ma Thần Chủ, còn có tứ đại Pháp Vương, tứ đại Pháp Vương này đều là tu vi nghịch thiên nhị biến tam biến.
Có chừng năm đại nghịch thiên cảnh tọa trấn Thiên Ma Thần Triều, dưới trướng vô số ma tử ma tôn lên tới ức vạn, ở toàn bộ thế giới Trung Thái Cổ, cũng là một cỗ thế lực không thể khinh thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận