Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 190 - Đại kiếp tâm ma



Chương 190 - Đại kiếp tâm ma




- Ngươi là ai?
Diệp Hiên sừng sững giữa hư không, âm thanh quỷ dị không hiểu.
- To gan, ta là Lôi Bộ Chính Thần, lần này tiếp dẫn ngươi bước vào Địa Tiên Giới, còn không mau mau đi vào?
Ở giữa Tiên Môn truyền đến lôi âm ù ù, ở giữa bầu trời còn có ngàn vạn lôi quang xuất hiện.
- Lôi Bộ Chính Thần?
Diệp Hiên âm u lên tiếng, hắn nhìn thế giới xung quanh, dường như muốn nhìn xuyên hư vô, nhìn thấy bản chất của sự vật.
Thế giới này rất chân thực, chân thực đến nỗi hiện tại Diệp Hiên đang có một loại cảm giác muốn Vũ Hóa Phi Thăng, giống như chỉ cần đi vào cái tòa Tiên Môn này, là hắn có thể lập địa thành tiên.
Thành tiên!
Thứ mà Diệp Hiên ngày nhớ đêm mong đó, đây lại càng là dục vọng sâu trong nội tâm của hắn.
Nhưng Diệp Hiên rất hiểu rõ, hắn vẫn chưa đi đến được một bước kia, cảnh tượng đang hiện ra ở trước mặt hắn bây giờ căn bản là thứ không thể xuất hiện.
Hơn nữa, Diệp Hiên rất tỉnh táo, hắn vô cùng tĩnh táo, bởi vì ở thế giới của hắn, chính là thiên địa Mạt Pháp, càng là nơi bị Địa Tiên Giới gọi là thiên địa lao tù, đại môn Tiên Giới làm sao lại khai mở ở cái thế giới này?
- Cảnh tượng thật chân thật, đây chính là tâm ma đại kiếp sao?
Diệp Hiên biết, lúc không biết gì, hắn đã rơi vào trong tâm ma đại kiếp, hiện tại tất cả những gì hắn nhìn thấy, chẳng qua cũng đều là tâm ma đại kiếp huyễn hóa ra mà thôi.
Trong mắt Diệp Hiên bất chợt có một tia điên cuồng, còn có một chút thân thiện, cũng không có nửa điểm sợ hãi.
Tâm ma đại kiếp vô thanh vô tức, nhìn như không có chút uy lực nào, nhưng Diệp Hiên biết, chính là kiếp nạn mưa thuận gió hoà này mới là thứ kinh khủng nhất.
Thiên địa sơ khai, vạn vật nảy sinh, phàm là sinh linh đều có thất tình lục dục, mà ở ngoài đất trời, Đại La Kim Tiên không ở trong ngũ hành cũng không ngoại lệ gì.
Vạn vật sinh linh, chỉ cần có dục vọng thì sẽ sinh ra tâm ma, mà bây giờ Diệp Hiên chính là đang trải qua tâm ma đại kiếp, chính là dục vọng sinh ra từ sâu trong nội tâm hắn.
Ùng ùng!
Thiên địa nổ vang, Lục đạo luân hồi!
Huyết quang quanh thân Diệp Hiên biến mất, ánh sáng Lục đạo luân hồi lại lượn quanh người, đối mặt với tâm ma đại kiếp của chính mình, khuôn mặt Diệp Hiên lại thể hiện sự tuyệt độc, âm thanh rung động hoàn vũ nói:
- Cái gọi là tâm ma, chính là dục vọng ta tự mình sinh ra, để ta Diệp Hiên nhìn xem, tâm ma đại kiếp này có thể làm khó dễ được ta không?
Diệp Hiên vung mạnh hai cánh tay, đấm ra một quyền, lục pháp tắc hóa thành quyền mang, oanh sát tới Tiên Môn vạn trượng, làm cho hư không vô tận cuồng bạo sụp xuống, cảnh tượng khủng bố cực kỳ kinh người.
Lục đạo luân hồi, chôn diệt vạn vật, lấy này tới độ tâm ma đại kiếp, đây đối với Diệp Hiên mà nói là điều cực kỳ thích hợp.
Ầm!
Tiên Môn nổ nát vụn.
Không đợi Diệp Hiên có phản ứng, vùng không gian này bỗng nhiên biến ảo, chờ Diệp Hiên xem rõ ràng sự vật xung quanh, cả người cũng hoàn toàn dại ra không tiếng động.
Bầu trời mênh mông, hư không vô tận.
Tiên hạc đang bay lượn, tiên nữ đang ca hát, một tòa tiên lầu điện ngọc chìm nổi ở giữa tầng mây tiên cảnh, cái tiên quang nóng rực kia soi sáng cổ kim, còn có Tử Khí ù ù mọc lên từ phía đông, hóa thành Tử Khí Thiên Kiều ba vạn dặm thông đến cửu thiên.
Trên cùng của chín tầng mây!
Một tòa Thiên Cung mênh mông bao la bác đại, giống như từ xưa tới nay đã sừng sững ở đó!
Chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín bậc thang bạch ngọc nối thẳng lên đến Thiên Cung mênh mông, bậc thang bạch ngọc tỏa đầy tiên quang, còn có Tiên Khí mê mang đang bốc hơi!
Trong Thiên Cung mênh mông, trên bảo tọa của Thiên Đế!
Diệp Hiên mặc một bộ chiến bào Thiên Đế, chiến bào Thiên Đế màu vàng sậm tôn quý mà uy nghiêm, tay hắn cầm Thiên Đế Kiếm ngồi đàng hoàng ở đây, ở phía dưới hắn có không biết bao nhiêu tiên thần đang quỳ sát dập đầu, càng truyền đến âm thanh sơn hô hải khiếu.
- Chúng thần thăm viếng Thiên Đế.
Chư thiên rung động, tiên quang ngập trời, khi một màn này xuất hiện ở trong mắt Diệp Hiên, hai tay của hắn đang nắm chặt, khuôn mặt càng là trướng hồng.
Trên chín tần mây, quan sát chúng sinh!
Đây không phải là điều Diệp Hiên muốn có được nhất sao?
Lúc này, Diệp Hiên nhắm chặt hai mắt, càng là hô hấp thật sâu, bên tai truyền tới tiếng thăm viếng, làm cho hắn đều đây sợ run.
- Tiên thần cúi đầu xuống, cửu thiên sừng sững, loại cảm giác này thật tốt đẹp.
Đầy đủ qua hơn mười hơi thở Diệp Hiên mới chậm rãi mở hai mắt ra, nhìn chư thiên tiên thần cúi đầu quỳ lạy phía dưới, một màu sắc mê say lại xẹt qua đáy mắt hắn, càng là in thật sâu đem cảnh tượng này vào trong đầu.
- Nhưng giả dù sao cũng chỉ là giả, cuối cùng cũng có một ngày, Diệp Hiên ta sẽ chân chính quân lâm cửu thiên, quan sát vạn vật chúng sinh, cũng sẽ chân chính làm cho một màn này trọng hiện.
Răng rắc!
Thiên Đế Kiếm gảy làm hai khúc, bị Diệp Hiên thuận tay vứt bỏ trên mặt đất, chiến bào Thiên Đế trên người bị hắn xé nát, hắn vung mạnh cánh tay, mang theo lòng tin vô cùng kiên định oanh sát tới chư thiên tiên thần.
Ùng ùng!
Huyễn cảnh nổ nát vụn, đất trời treo ngược.
Diệp Hiên lần nữa mở hai mắt ra thì đã rơi vào nơi quỷ dị mà cực kỳ khủng bố.
Thiên địa hôn ám, vong hồn kêu khóc.
Một con sông màu máu đang cuồn cuộn chảy xuôi từ đông sang tây, ở trong huyết hải vô tận nơi này bạch cốt, thê thảm chìm nổi ở trong biển máu, không biết bao nhiêu oan hồn lệ phách hiện ra, đang lên tiếng hét thảm đối với Diệp Hiên!
Kiệt kiệt kiệt!
Ngàn vạn oan hồn lệ quỷ quay xung quanh ở xung quanh Diệp Hiên, đôi mắt của bọn họ thâm độc mà bi thương, cái tiếng kêu gào thê lương mà không cam lòng kia, nghe thấy mà rợn cả tóc gáy.
- Diệp Hiên, ngươi còn nhớ ta không?



Bạn cần đăng nhập để bình luận