Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2539: 'Ngục' chạy trối chết

Chương 2539: 'Ngục' chạy trối chết
Theo như hắn biết, Hoang đã sớm biến mất, bước trên một con đường vạn cổ vũ trụ chưa bao giờ có người đi qua, chuyện này là một người nói cho hắn biết, mà lời người này nói tuyệt đối sẽ không sai.
Vì phòng ngừa 'Hoang' tái hiện thế gian, lúc này mới có một loạt chuyện nhằm vào Diệp Hiên xuất hiện.
Nhưng 'Ngục' thật không ngờ, 'Hoang' lại thật sự xuất hiện.
Tại thời điểm này.
Diệp Hiên vạn cổ cô độc, khí tức hoang vu quấn quanh, còn có một cỗ khí tức thần bí chảy xuôi trên người, cỗ khí tức này kinh người mà đáng sợ, thậm chí đến cả tồn tại kinh thiên tuyệt địa cũng cảm thấy tim đập nhanh.
Nhưng không ai biết, dưới bề ngoài lạnh nhạt không gợn sóng của Diệp Hiên, thật ra nội tâm hắn vô cùng khẩn trương.
Không sai, chính là căng thẳng.
Diệp Hiên cố tình làm huyền ảo, càng làm bộ làm tịch, hắn làm sao lại là Hoang, chỉ đang giả tạo khí tức cùng uy thế của Hoang, chỉ là một con hổ giấy, hoàn toàn chính là một bộ dáng hù dọa người.
Xé da hổ kéo đại kỳ, đây chính là cách làm của Diệp Hiên, hiện tại hắn chỉ là một bộ dáng trông thì ngon nhưng không sài được, nếu 'Ngục' dám ra tay với hắn, hắn lập tức sẽ lộ nguyên hình.
Đây chính là tiền đặt cược của Diệp Hiên, hắn đánh cuộc 'Ngục' sợ hãi Hoang, càng không dám ra tay với hắn, thậm chí bởi vì 'Hoang' xuất hiện, sẽ chạy trối chết.
Tuy rằng Diệp Hiên khẩn trương, càng làm bộ làm tịch, nhưng trong lòng còn có một chút nắm chắc.
Dù sao ở thượng cổ tuyệt địa, Hoang thiên nhất chỉ đánh 'Ngục' bị thương nặng chạy trốn, có chuyện lần này, 'Ngục' sợ hãi đối với 'Hoang' càng nặng.
Cho nên, Diệp Hiên vẫn có lòng tin nhất định, 'Ngục' cũng không dám ra tay với hắn.
Đương nhiên, tất cả đều được thành lập dưới tình huống 'Ngục' tin rằng giờ phút này hắn chính là 'Hoang', nếu không Diệp Hiên cũng sẽ thất bại trong gang tấc.
- Ngươi dám đùa giỡn với ta?
Bỗng nhiên, 'Ngục' gào thét dữ dội, hắc mang kinh thiên đáng sợ đang nở rộ, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên tràn ngập sát khí.
Một màn như thế, nhất thời làm cho trong lòng Diệp Hiên lộp bộp một tiếng.
Chẳng lẽ mình không hù dọa được hắn?
Không đúng.
Diệp Hiên nhanh chóng tỉnh táo lại, trong nháy mắt đã phân tích ra nguyên nhân.
Nếu đối phương thật sự phát hiện hắn đang cố làm ra vẻ huyền ảo, tuyệt đối sẽ không gào thét hung ác với hắn như thế, hiển nhiên là biểu hiện chột dạ của 'Ngục'.
Đông —— đông —— đông.
Vạn cổ hoang vu, đại đạo độc hành, Diệp Hiên đi từng bước về phía 'Ngục', theo mỗi một bước của hắn bước ra, khí tức hoang vu xung quanh càng thêm nồng đậm, càng mang đến áp lực cực kỳ cường đại cho trong lòng 'Ngục'.
Lòng người rất kỳ lạ.
Ngươi càng mạnh mẽ, ngược lại sẽ làm cho người ta cảm thấy kiêng kỵ.
Ngược lại, nếu càng yếu đuối, hoặc do dự luống cuống, vậy sẽ khiến đối phương tiêu trừ cảnh giác, thậm chí được một tấc tiến một thước.
Diệp Hiên đã trải qua nhiều chuyện như vậy, tâm cơ lòng dạ cũng tuyệt đối sâu đến đáng sợ, hắn tự nhiên hiểu được đạo lý này.
Cho nên hắn phải biểu hiện vô cùng cường thế, cường thế làm cho 'Ngục' cảm thấy sợ hãi, sợ hãi đến mức khiến 'Ngục' chạy trối chết, không chiến tự bại.
- Hoang.
Theo Diệp Hiên từng bước tới gần, 'Ngục' rốt cục bắt đầu hoảng hốt, hắn cất tiếng gầm nhẹ, ánh mắt có vẻ sợ hãi.
- Đứng lại, ngươi đứng lại cho ta, ngươi đi thêm một bước nữa, ta sẽ tự tay hủy hoại Thần Nữ Tịch Dao.
Ầm ầm.
Năm ngón tay khủng bố của 'Ngục' đè lên quan tài bằng đồng, cất tiếng uy hiếp Diệp Hiên.
Ù ù.
Hoang vu ngưng trệ, thời không tĩnh lặng.
Diệp Hiên dừng bước, một đôi mắt hoang vu nhìn về phía 'Ngục', âm thanh thản nhiên vang lên.
- Ta chỉ cho ngươi thời gian ba hơi thở suy xét, hoặc lưu lại Tịch Dao ra khỏi nơi đây, hoặc ngươi chết ở chỗ này đi.
Diệp Hiên khoanh tay mà đứng, hai mắt hắn lạnh nhạt mà vô tình, ánh mắt nhìn về phía 'Ngục' tràn ngập coi thường, giống như chỉ nhìn một con kiến hôi, không thể ảnh hưởng đến bất kỳ cảm xúc nào của hắn.
- Ngươi không sợ ta hủy nàng?
Đối mặt với uy hiếp của Diệp Hiên, 'Ngục' tức giận gào thét, năm ngón tay bộc phát ra uy năng khủng bố, giống như sau một khắc sẽ tự tay hủy hoại quan tài bằng đồng cùng nữ tử trong quan tài.
- Không.
Thương lo lắng hét lớn, cả người nhất thời khẩn trương hẳn lên.
Nhưng sau một khắc, bên tai 'Thương' truyền đến âm thanh của Liễu Bạch Y, cũng không biết Liễu Bạch Y cùng hắn nói cái gì, điều này làm cho vẻ mặt 'Thương' ngẩn ra, một lần nữa khôi phục bình tĩnh, chỉ có một chút kinh ngạc xẹt qua đáy mắt.
- Không ai trên thế giới này có thể đe dọa ta, ngươi có thể thử, nhưng ngươi không thể chịu đựng được hậu quả này.
Diệp Hiên thản nhiên lên tiếng.
Hiển nhiên, Diệp Hiên tạo ra một bộ thái độ không quan tâm đến nữ tử trong quan tài, nếu Ngục thật sự tự tay hủy diệt Tịch Dao, vậy kết quả của hắn cũng không cần nói cũng biết.
Đừng nói Hoang tái hiện thế gian, có để hắn hình thần câu diệt mà chết hay không, hai đại kinh thiên tuyệt địa bên cạnh cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn.
Kết cuộc của 'Ngục' chỉ có một con đường chết.
- Ta chỉ cho ngươi ba hơi thở thời gian để suy nghĩ.
Âm thanh Diệp Hiên lại vang lên, hắn không cho 'Ngục' thời gian tự hỏi, đã bắt đầu đếm ngược.
- Ba... Thứ hai... Một!
Ầm ầm.
Cổ xưa hoang vắng, vạn cổ rung chuyển, Diệp Hiên giơ lên một ngón tay, Hoang Thiên Chỉ đáng sợ từ từ ngưng tụ, khí tức hoang vu đáng sợ đó làm cho người ta sinh ra khủng bố lớn nhất vạn cổ.
- Hoang, một ngày nào đó, ta muốn ngươi vạn kiếp bất phục.
Ầm ầm.
Không đợi Diệp Hiên ngưng tụ ra hoang thiên nhất chỉ, 'Ngục' phẫn hận gầm thét, hắn thu hồi hắc tuyến trên ngón tay, hóa thành một đạo hắc mang biến mất, hiển nhiên hắn không có dũng khí đối mặt với 'Hoang', càng không muốn ném tính mạng ở chỗ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận