Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2434: Có thiếu công bằng!

Chương 2434: Có thiếu công bằng!
- Không sai.
Diệp Hiên gật đầu thừa nhận, bởi vì Lý Thái Sơ nói đều là sự thật.
- Nhưng ngươi đối với hai người chúng ta như thế nào?
Lý Thái Sơ giận dữ hét lớn:
- Ta cùng Quân Vô Song đều đi ra pháp và đạo chính mình, càng là có tiềm lực trở thành vạn cổ chí cường, nhưng ngươi chỉ quan tâm Diệp Phong Thiên đệ tử ngươi, càng là tự mình mang hắn đi tu luyện, bồi dưỡng hắn trở thành chí cường nguyên hội thứ mười một. Ngươi có từng nghĩ tới ta cùng Quân Vô Song?
Tốt, liền tính Diệp Phong Thiên là đệ tử thân truyền của ngươi, ngươi thiên vị cho hắn, Lý Thái Sơ ta cũng không nói thêm cái gì, thế nhưng Oản Hồng Lăng thì tính toán là gì? Nàng chỉ là tiểu tu sĩ, chỉ là thê tử Diệp Phong Thiên, ngươi liền truyền cho nàng một bộ Vạn Trượng Hồng Trần Pháp, càng là cho nàng cơ hội tiếp nhận vị trí Nhân Đạo, nàng lại có công lao gì, có được cơ duyên chí cường này? Ta không phục!
Lý Thái Sơ gầm thét, càng là đột nhiên chỉ về Quân Vô Song nói:
- Quân Vô Song, ta hỏi ngươi, ngươi phục sao?
- Ta... ?
Sắc mặt Quân Vô Song trắng bệch, nàng vốn định phản bác Lý Thái Sơ, nhưng lời đến khóe miệng cũng không biết nên phản bác như thế nào, bởi vì trong nội tâm nàng đích xác không phục, chỉ là không biểu hiện rõ ràng như Lý Thái Sơ.
- Chủ nhân, ngươi nhìn đi?
Lý Thái Sơ đắng chát cười to nói.
Trong một khắc này, Diệp Hiên trầm mặc không nói, hắn chỉ là lẳng lặng nhìn Lý Thái Sơ, không ai biết trong tâm hắn suy nghĩ cái gì.
- Chủ nhân, ta cùng Quân Vô Song vì ngươi chinh chiến nhiều năm, hơn nữa hai người bọn ta đều có thiên tư chí cường, càng là đi ra pháp và đạo của bản thân, hai vị trí chí cường vốn nên là của chúng ta, dựa vào cái gì mà Diệp Phong Thiên hắn cùng Oản Hồng Lăng liền có thể trở thành chí cường, mà ta cùng Quân Vô Song lại là trở thành bình thường?
Lý Thái Sơ oán giận nói.
- Lý Thái Sơ, ngươi không nên giảo biện, ta thừa nhận nội tâm đích xác có chút bất mãn, nhưng mà chủ nhân tự có dụng ý, đây không phải lý do ngươi phản bội.
Giọng Quân Vô Song lạnh lùng nói.
- Ngươi là nhận mệnh, nhưng Lý Thái Sơ ta không nhận mệnh.
Lý Thái Sơ lên tiếng gầm thét.
- Chủ nhân, ngươi còn nhớ rõ trước kia ta cùng Vô Song giúp ngươi vây sát Bất Tử Thiên Chủ?
Lý Thái Sơ tỉnh táo lại, một mặt đắng chát nhìn về phía Diệp Hiên.
- Tiếp tục nói.
Diệp Hiên bình tĩnh nói.
Bởi vì hắn biết rõ, kế tiếp Lý Thái Sơ sẽ nói ra nguyên nhân mà hắn tiếp nhận vị trí chí cường Bất Tử Thiên Chủ.
- Trước kia, bảy đại cao thủ vây sát Bất Tử, đem hắn đánh hình thần câu diệt mà chết, chủ nhân từng lệnh ta cùng Vô Song đi diệt Bất Tử thiên điện, cũng chính là lần diệt môn này, khiến ta có được Bất Tử Tiên Kinh, còn có Hỗn Độn Thiên Tâm mà Bất Tử Thiên Chủ lưu lại.
Lúc trước ngài rất kỳ quái, vì cái gì Bất Tử Thiên Chủ chết rồi, Hỗn Độn Thiên Tâm hắn không có xuất hiện, kỳ thực Bất Tử Thiên Chủ sớm đã đem Hỗn Độn Thiên Tâm lưu lại Bất Tử thiên điện, sau cùng lại bị ta lấy được.
Lý Thái Sơ nói đến đây có chút dừng lại, mà sau thì thào thì thầm tiếp tục nói:
- Vốn ta nghĩ nên đem chuyện Hỗn Độn Thiên Tâm cùng Bất Tử Tiên Kinh nói cho ngài, nhưng ta lại giấu diếm chuyện này, bởi vì ta biết rõ đây là cơ hội của ta, một cơ hội có thể trở thành chí cường. Kỳ thực, ta vẫn luôn không phản bội ngài, nếu như lúc trước ngài cho ta cùng Quân Vô Song một cơ hội trở thành chí cường, ta cần gì phải đi đến một bước như hôm nay?
Lý Thái Sơ liên tục cười khổ.
- Ngươi là đang nói ta bất công.
Diệp Hiên trầm giọng nói.
- Chẳng lẽ không đúng sao?
Lý Thái Sơ run giọng nói.
Diệp Hiên chậm rãi gật đầu nói:
- Ngươi nói không sai, ngươi cùng Vô Song vì ta chinh chiến nhiều năm, luận công lao so với bất kỳ kẻ nào đều lớn hơn, hơn nữa ngươi cùng Vô Song đều đi ra pháp và đạo của bản thân, Lục Diệt Sát Sinh của ngươi cùng Tử Cực Thiên Lực của Vô Song, cũng đều có thể trở thành lực lượng chí cường. Chuyện này đích xác ta có thiếu công bằng.
Diệp Hiên thừa nhận, đối với chuyện này thật sự hắn có thiếu công bằng, nói cho cùng trước kia hắn một lòng tu luyện, thế nào lại có khả năng quan tâm những việc vặt này?
- Chỉ là, nếu như người người đều giống như ngươi, muốn phản bội giết ta, thì người lại sao mà nhiều? Nếu như nói ta thiếu công bằng, những người muốn phản bội ta nhất, hẳn là Hoàng bàn tử cùng Cố Bắc Thần, bởi vì hai người bọn hắn từ thời kỳ thiếu niên liền đi theo bên cạnh ta, không biết vì ta lập xuống bao nhiêu công lao hãn mã.
Nếu như nói ta có thiếu công bằng, chính là ta thiếu công bằng với hai người bọn hắn nhất, hai đại vị trí chí cường cũng hẳn là cho bọn hắn, mà cũng không phải là ngươi cùng Quân Vô Song, đây cũng không phải là lý do ngươi phản bội ta.
Diệp Hiên lạnh lùng nói.
Lý Thái Sơ á khẩu không trả lời được, cả người giật mình ngay tại chỗ!
Đúng vậy a, luận khởi công phiền, liền Hoàng bàn tử cùng Cố Bắc Thần cũng không có được vị trí chí cường, hắn cùng Quân Vô Song làm sao có thể so sánh cùng hai người kia?
- Nhưng Hoàng bàn tử cùng Cố Bắc Thần chẳng bao giờ nghĩ đến phản bội, một mực trung thành đi theo ở bên cạnh ta, càng sẽ không vì ta bất công mà có bất kỳ lời oán giận.
Diệp Hiên nói đến đây có chút dừng lại, hai mắt thâm thúy nhìn về phía Lý Thái Sơ nói:
- Hơn nữa ngươi không nên quên, năm đó ở Bách Tử chiến tràng, là ta tha cho ngươi một mệnh, mệnh của ngươi sớm đã là của Diệp Hiên ta, ngươi cũng không có tư cách cầu điều gì từ ta, bởi vì ngươi là tớ ta là chủ, dù cho ta có thiếu công bằng, nhưng ta cho ngươi đi chết, ngươi nhất định phải chết, đây chính là đạo lý chủ tớ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận