Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1090 - Dị biến xảy ra (2)



Chương 1090 - Dị biến xảy ra (2)




- Quỳ xuống cho ta.
Diệp Hiên tàn khốc cười, hai tay đột nhiên nắm tóc của hai đại Yêu Đế, nâng hai người từ trên mặt đất lên, theo hai tiếng xương nứt chói tai truyền đến, hai đại Thiên Đế rầm một tiếng, quỳ dưới chân Diệp Hiên.
Ông!
Hư không rung chuyển, kích khí ngút trời, Tru Thiên Kích cắm nghiêng trên mặt đất, trực tiếp rơi vào trong tay Diệp Hiên, theo Diệp Hiên dẫn động đại kích, kích quang lạnh lẽo tràn ngập ra, đại khí sát phạt đệ nhất vạn cổ cũng bị đặt trên vai hai đại Thiên Đế, giống như sau một khắc sẽ giết chết hai người tại chỗ.
Yên tĩnh, im lặng, im lặng như chết.
Khi một màn này hiện ra, bất luận Thượng cổ Yêu Đình cũng tốt, hay tam thập tam trọng Thiên Đình cũng được, thậm chí Chuẩn Thánh và các thế lực lớn khắp nơi giờ phút này đều đã tĩnh mịch không tiếng động.
Bởi vì từ đầu đến cuối không ai có thể nghĩ tới, người thắng trong cuộc chiến giữa hai đại Thiên Đình chính là Diệp Hiên, mà hai đại Thiên Đế của Thượng cổ Yêu Đình cuối cùng quỳ gối dưới chân Diệp Hiên, chờ đợi bọn họ chính là tử vong đang đến.
- Thiên địa vô cực, vạn pháp duy nhất, thiên địa nhân tam giới này chỉ có một Thiên Đế, mà người này chính là Diệp Hiên ta, mà hai người các ngươi chỉ là bước đệm của bổn đế, từ nay về sau, Thiên Đế trên thế gian chỉ có một mình ta mà thôi.
Diệp Hiên cầm kích mà đứng, âm thanh mênh mông uy nghiêm, càng quanh quẩn trong thiên địa nhân tam giới, làm cho người ta nghe thấy để cả thể xác lẫn tinh thần đều run rẩy, oai thiên đế càng làm cho sinh linh tam giới sinh ra cảm giác muốn bái lạy.
- Diệp Hiên, không thể không nói, huynh đệ ta đích xác bại, hơn nữa bại triệt để, danh thiên đế này, hai huynh đệ ta không cần cũng được.
Đông Hoàng Thái Nhất không còn vẻ tức giận, âm thanh của hắn cũng trở nên cực kỳ bình tĩnh, nhưng ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên lại hiện ra vẻ thương hại.
- Đáng tiếc, ngươi không giết được hai huynh đệ ta, kết cục cuối cùng của ngươi cũng chỉ là thân tử đạo tiêu mà thôi.
Đông Hoàng Thái Nhất bỗng nhiên mỉm cười, vẻ mặt càng trở nên cực kỳ nghiêm túc.
- Giết không được hai người các ngươi?
Đôi mắt Diệp Hiên híp lại, Tru Thiên Kích đang chậm rãi nâng lên, một luồng hung sát thần quang nở rộ trên thân kích, lúc này muốn chém giết hai người.
- Đủ rồi.
Đông!
Thiên địa ngưng trệ, không gian đóng băng, một giọng nói bình tĩnh quanh quẩn trong thiên địa, một tia thánh quang rơi xuống Thượng cổ Yêu Đình, càng làm cho Tru Thiên Kích trong tay Diệp Hiên không cách nào hạ xuống.
- Thế nào, ta đã nói ngươi không giết được hai huynh đệ ta.
Đông Hoàng Thái Nhất bình tĩnh lên tiếng, ánh mắt hắn lại nhìn về phía sau Diệp Hiên.
Bây giờ.
Sắc mặt Diệp Hiên âm trầm như nước, thân hình của hắn càng có chút cứng rắn, tuy rằng hắn cũng không có quay đầu lại, nhưng lại biết phía sau hắn là người nào xuất hiện chính.
- Nữ Oa nương nương, ngài muốn làm cái gì?
Diệp Hiên chậm rãi xoay người lại, ánh mắt âm trầm lãnh lệ, một bóng dáng thon dài cũng đập vào mắt hắn, phía sau hắn chính là Thánh Nhân Nữ Oa cao tại thượng kia.
- Diệp Hiên, nếu ngươi đã thắng, vậy cần gì phải đuổi tận giết tuyệt?
Nữ Oa nương nương được thánh quang che thân, tư thái đoan trang tao nhã, làm cho người ta có một loại cảm giác uy nghiêm không thể khinh nhờn, giờ phút này đang bình thản lên tiếng nói với Diệp Hiên, không mang theo nửa điểm gợn sóng.
Dưới Thánh Nhân đều là con kiến hôi, Thánh Nhân cao cao tại thượng, vạn vật chúng sinh ở trong mắt Thánh Nhân không có bất kỳ khác biệt nào.
Chuẩn thánh cũng tốt, Thiên Đế cũng được, hay những chúng sinh phàm nhân kia, ở trong mắt Thánh Nhân cũng không có khác biệt bao nhiêu, bởi vì Thánh Nhân chính là thiên địa chí cao, không ai dám làm trái ý chí của Thánh Nhân.
- Nếu bổn đế nhất định phải đuổi tận giết tuyệt thì sao?
Âm thanh Diệp Hiên dần dần trở nên lạnh lẽo, đối mặt với Nữ Oa, làm cho không khí trong nháy mắt trở nên quỷ dị, một bầu không khí cực kỳ áp lực hiện ra.
- Không thể làm trái ý chí của Thánh Nhân, nếu ngươi dám giết hai người bọn hắn, đó chính là bất kính với bổn thánh, vậy bổn thánh cũng chỉ có thể trấn giết ngươi ở đây.
Nữ Oa giống như đang nói một chuyện rất tùy ý, nhưng khi nàng nói xongg, một luồng thánh uy tràn ngập ra tám phương thiên địa, ngay cả tinh thần thiên ngoại cũng vì thế mà huyễn diệt.
Thánh Nhân nổi giận long trời lở đất, đây cũng không phải nói mà thôi, chính là chân lý bất biến, khi Nữ Oa lộ ra uy nghiêm bất khả xâm phạm của Thánh Nhân, thiên địa tinh không đều đang chợt ngưng trệ.
Yên tĩnh đến đáng sợ, khắp nơi không nói gì, chỉ là ánh mắt mọi người nhìn về phía Diệp Hiên đều hiện ra vẻ thương hại, bởi vì ý chí của Nữ Nhiêu không thể vi phạm, hôm nay hai đại yêu đế tuyệt đối sẽ không chết.
- Năm xưa Phong Thần đại kiếp, Hồng Quân Đạo Tổ hạ xuống pháp chỉ, Thánh Nhân không thể ra tay, chẳng lẽ ngài muốn vi phạm ý chỉ của Hồng Quân Đạo Tổ?
Diệp Hiên đứng vững, sắc mặt hắn âm trầm như nước, thái độ không kiêu ngạo, chỉ là âm thanh trong trẻo cực kỳ lạnh lùng, nếu không phải đứng trước mặt hắn chính là một vị Thánh Nhân chân chính, hắn tuyệt đối sẽ không hạ thấp tư thái đối thoại với người ta, đã sớm lấy đi tính mạng của đối phương.
Đáng tiếc, Diệp Hiên vô cùng hiểu rõ, hắn bây giờ cũng đang rất bình tĩnh, giờ phút này hắn đang đối mặt với một vị Thánh Nhân chân chính, một tồn tại chí cao vô thượng trong thiên địa.
Đừng nói hắn giờ phút này trọng thương trong người, cho dù trạng thái toàn thịnh, cho dù có Hỗn Độn Tuyệt Thiên Trận trong tay, cũng tuyệt đối sẽ không phải đối thủ của Nữ Oa.
Nhẫn, chỉ có nhịn, nếu như mình không nhịn được, để Nữ Oa tìm được một lý do giết hắn, hôm nay hắn nhất định sẽ gặp phải đại kiếp nạn sinh tử.



Bạn cần đăng nhập để bình luận