Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 83 - Phòng đấu giá Quang Diệu



Chương 83 - Phòng đấu giá Quang Diệu




- Làm sao bây giờ?
Sắc mặt Trác lão gia tử âm trầm, trong mắt hiện ra tia giãy dụa, hiển nhiên trong lòng đang quyết định gì đó.
Kỳ thực, Lãnh Thanh Tuyết đến thành phố Giang Nam, chính là Trác lão gia tử bỏ ra số tiền lớn cho Lãnh gia, vì tra rõ ràng chân tướng vì sao hắn bị âm hồn quấy rỗi.
Lúc đầu Trác lão gia tử muốn tự thân đăng môn bái phỏng Diệp Hiên, một là có thể kéo gần quan hệ, hai là thỉnh cầu Diệp Hiên giúp hắn tìm ra thủ phạm thật phía sau màn, nhưng Diệp Hiên hành tung phiêu hốt, thường xuyên không ở trong nhà, hắn cũng không có cơ hội đi bái kiến, cái này mới có chuyện Lãnh Thanh Tuyết đi tới Giang Nam.
Nhưng bây giờ, Lãnh Thanh Tuyết uổng mạng tại Giang Nam, Trác gia bọn họ làm người mời, không thể trốn tránh trách nhiệm, khi Lãnh gia biết được chuyện này, tất nhiên sẽ bắt Trác gia bọn họ khai đao, loại hậu quả này tuyệt không phải Trác gia có thể gánh vác.
Hiện tại Trác lão gia tử chỉ có hai lựa chọn.
Thứ nhất, nhanh chóng nói cho Lãnh gia việc này, đẩy tất cả trách nhiệm cho Diệp Hiên, như vậy có thể bảo toàn Trác gia.
Hai, triệt để đắc tội Lãnh gia, hoàn toàn đứng ở bên Diệp Hiên, bù đắp Trác Quân Đình phạm vào khuyết điểm, như thế cũng có thể hòa hoãn quan hệ giữa Trác gia và Diệp Hiên.
Đây là một lực chọn liên quan đến sống còn của gia tộc, làm sao có thể không là,m cho Trác lão gia tử cảm thấy khó khăn?
- Ba, chúng ta tuyệt không thể đắc tội Lãnh gia, theo con thấy hay là nhanh chóng nói chuyện này cho Lãnh gia đi.
Trác Văn Bân đề nghị.
- Không được, vị Diệp tiên sinh này có ân cứu mạng phụ thân, nếu như làm thế, chẳng phải quá mức vô ơn?
Trác Văn Sơn bác bỏ.
- Đại ca, chúng ta đắc không tội nổi Lãnh gia, lẽ nào anh muốn nhìn Trác gia chúng ta huỷ diệt sao?
Trác Văn Bân lạnh lùng phản bác.
- Đủ rồi, lão nhân ta còn chưa có chết, các ngươi ồn ào cái gì?
Trác lão gia tử tức giận nhìn hai đứa con của mình, sau đó trầm giọng nói:
- Chiều nay ta sẽ tự mình đến nhà bái phỏng Diệp tiên sinh, còn nên như thế nào quyết đoán, chờ ta trở lại lại nói.

Hiện tại tâm tình Diệp Hiên rất không tốt, vô cùng không tốt, mà khi tâm tình Diệp Hiên không tốt, chỉ có sát lục mới khiến cho tâm tình bạo ngược của hắn bình phục.
Chỉ là loại tâm tình này tạm thời bị hắn đè xuống, đám người Lãnh Thanh Tuyết tuy bị hắn giết chết, nhưng chuyện còn chưa có xong, tựa như Diệp Hiên nói như, Diệp Hiên không chỉ có muốn giết cô ta, mà ngay cả gia tộc sau lưng cô ta cũng sẽ tru tuyệt cả nhà.
Chỉ là chuyện Diệp mẫu bị thương này cũng gõ cho Diệp Hiên một hồi chuông báo động, rốt cục hắn cũng ý thức được, không có chính mình ở bên cạnh người nhà, an toàn của họ sẽ không được bảo đảm.
Hơn nữa, huyết hồn dị thú ngủ đông tại phàm trần, mặc dù bây giờ cũng không có bất kỳ động tĩnh nào, nhưng sớm muộn cũng phải bạo phát ra, dành cho người nhà một ít thủ đoạn tự vệ, đây mới là chuyện hắn phải làm.
Phòng ngừa chu đáo, muốn sống yên ổn phải nghĩ đến gian nguy.
Diệp Hiên tâm tư một lúc lâu, rốt cục cũng nghĩ ra một biện pháp không phải biện pháp.
Luyện khí, bày trận!
Diệp Hiên thân là một tu tiên giả, bản lĩnh luyện khí và bày trận tuyệt đối có thể nói là chỉ cần giơ tay nhắc chân, chỉ là không bột đố gột nên hồ, mặc dù Diệp Hiên có bản lĩnh luyện khí bày trận, nhưng những tài liệu luyện khí bày trận này vô cùng khó tìm, đây cũng là một vấn đề quấy nhiễu Diệp Hiên.
- Ừm?
Bỗng nhiên, não hải của Diệp Hiên hiện lên một đạo linh quang, tài liệu sử dụng cho luyện khí bày trận, tự nhiên là thiên tài địa bảo, có thể ở thời đại Mạt Pháp khô kiệt linh khí này, thiên tài địa bảo càng khó tìm, nhưng cũng không phải không có vật thay thế.
Ngọc khí, ngọc khí thượng hạng, chỉ có ngọc khí tồn thế trăm năm trở lên, mới có thể làm làm tài liệu luyện khí bày trận, tuy công hiệu không bằng những tài liệu chính, nhưng cũng là biện pháp duy nhất hiện tại.
Diệp Hiên thu hồi tâm tư, trong lòng đã có quyết định, thuận tay gọi một chiếc taxi, trực tiếp đi đến phòng đấu giá lớn nhất thành phố Giang Nam.
...
Phòng đấu giá Quang Diệu.
Phòng đấu giá nổi tiếng tại Giang Nam, đồ đã bán đi từ nơi này, tất cả đều là chính phẩm, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ giả nào, cũng chính là dựa vào tín dự tốt đẹp vài chục năm, phòng đấu giá Quang Diệu càng làm càng lớn, ở thành phố Giang Nam này càng là gia độc lớn nhất.
Liên quan đến mấy thứ đồ cổ như ngọc khí này, một mạch có câu: Ba năm không khai trương, khai trương ăn ba năm.
Từ nơi này cũng có thể nhìn ra, cái thị trường đồ cổ ngọc khí này có bao nhiêu lãi kếch sù.
Mà phòng đấu giá Quang Diệu, một năm chỉ bán đấu giá hai lần, bình thường phòng đấu giá cũng không mở ra cho người ngoài, chỉ là hôm nay lại tới một vị khách không hề tầm thường.
Trong phòng đấu giá.
Diệp Hiên lười biếng ngồi dựa vào ghế xô-pha, một tấm thẻ đen chí tôn được hắn trưng bày ở trên bàn trà, một người đàn ông trung niên mặc âu phục, lúc này đang khó khăn nhìn Diệp Hiên.
- Diệp tiên sinh, nếu như ngài thật muốn mua một ít ngọc khí, vẫn là chờ năm sau phòng đấu giá mở trở lại đi, đây cũng là quy củ của phòng đấu giá Quang Diệu chúng tôi, cũng xin ngài hiểu cho.
Thân là người phụ trách phòng đấu giá Quang Diệu, Cổ Tường Vân làm sao có thể không nhận ra tấm thẻ đen chí tôn trên bàn, có thể cầm có loại chi phiếu này trong người, giá trị con người tối thiểu cũng có một trăm triệu, chỉ là phòng đấu giá có quy củ của phòng đấu giá, cũng không thể bị Diệp Hiên phá vỡ.
- Đầu tiên, tôi không có thời gian trở lại một chuyến, hơn nữa quy củ theo lời của ông, trong mắt của tôi cũng chỉ là một người chế định.
Thái độ Diệp Hiên rất cường thế, nhưng hắn vẫn cũng không phải tới bới móc, tiếp tục nói:
- Đương nhiên, tôi cũng sẽ không làm khó khó ông, ngoại trừ dựa theo việc mua giá bình thường, tôi cũng có một vật muốn tới chỗ các ông bán đấu giá, cái này cũng đầy đủ bù đắp tổn thất của các ông rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận