Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2720: Khuất phục

Chương 2720: Khuất phục
Ba.
Một roi này cực kỳ tàn nhẫn, nhất thời quất 'Uyên' da tróc thịt bong, trong miệng càng phát ra đến một tiếng gào thét đầy bi phẫn.
Thật không may.
Đây chỉ là khởi đầu cơn ác mộng của Uyên, hắn rơi vào tay Diệp Hiên, kết cục tuyệt đối sẽ cực kỳ thê thảm.
- Đi thôi.
Diệp Hiên kéo khốn thần tỏa bước ra, trực tiếp lên trời bay lên, 'Uyên' bị xích cổ như chó chết bị hắn kéo lên, hai người trong nháy mắt đã biến mất ở trong chân trời.
- Nhân quả này kết lớn rồi.
Thái Sơ nhíu mày, sau đó di thiên hoán địa đuổi theo Diệp Hiên.
...
Tu La Hoán Bì Thuật.
Môn thuật pháp này chính là một môn thần thông Diệp Hiên nhàn rỗi không có việc gì sáng tạo ra.
Môn thần thông này cũng không có thần kỳ cỡ nào, nhưng lại rất ác độc, chính là một loại pháp môn ác độc đáng sợ.
Tu La Hoán Bì Thuật là gì?
Tu La Hoán Bì Thuật sẽ lột bỏ da lông của sinh linh, nhốt linh hồn huyết nhục của người bị thi thuật ở trong bộ da lông kia, hóa thành một sinh linh hoàn toàn mới.
Thuật này nghe qua có chút đơn giản, nhưng làm cực kỳ ác độc. Lúc này Diệp Hiên đã thi triển loại bí thuật ác độc này lên người Uyên.
Một con chó đen lớn chết thảm dưới chân Diệp Hiên, một bộ lông chó hoàn chỉnh bị lột ra, bộ lông đen thuần khiết, còn lóe ra ánh sáng mềm mại như trân châu đen.
- Ngươi... Ngươi muốn làm gì?
Uyên đang hoảng sợ lùi lại, nhưng Diệp Hiên lại từng bước từng bước đi về phía hắn, cho dù hắn thi triển Cửu Kiếp Thiên Uyên Pháp, cũng không thể phản kháng Diệp Hiên.
- A!
Một tia máu tươi phun ra từ trong đầu của Uyên, làn da cả người hắn đều rơi xuống, Diệp Hiên đang thi triển loại pháp cực kỳ môn ác độc này.
- Vừa rồi ta không nói muốn ngươi làm chó của ta à, làm chó nhất định phải có giác ngộ của làm chó.
Diệp Hiên mỉm cười, bộ lông màu đen trong tay bao bọc toàn thân Uyên, một hồi quang mang lóe lên, một con chó đen thuần chủng hiện ra trong mắt Diệp Hiên.
- Ngươi... Ngươi... Ngươi biến hắn ta thành một con chó?
Thái Sơ kinh hãi lên tiếng, nhìn Uyên có tư thế kinh thiên tuyệt địa biến thành một con chó đen lớn, quả thực khiến hắn không thể tiếp nhận.
Đừng nói Thái Sơ không cách nào tiếp nhận, cho dù chính Uyên cũng đang tức giận rống to.
Thê lương bi phẫn, hận cao hơn trời.
Từng tiếng rống giận dữ xé lòng liệt phế, càng tràn ngập nhục nhã.
Đáng tiếc, Diệp Hiên mắt điếc tai ngơ. Hắn dắt dây xích chó kéo 'Uyên' đến trước mặt mình, nhìn ánh mắt nhục nhã oán độc của Uyên.
- Ngươi nhìn, ngươi cũng không muốn biến thành một chó chứ nhỉ, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời, giao Cửu Kiếp Thiên Uyên Pháp ra, bây giờ ta có thể biến ngươi trở về bộ dáng ban đầu.
Diệp Hiên dịu dàng an ủi, trên mặt mang theo thiện ý, nhưng chỉ nhận được sự phẫn hận gầm nhẹ của Uyên. Cho dù đến bước này, hắn cũng không khuất phục.
Thà chết còn hơn khuất phục.
Cho dù làm một con chó, Uyên cũng không khuất phục, hắn gắt gao cắn chặt răng không nói một lời, tuyệt đối sẽ không cúi đầu trước Diệp Hiên.
- Có cốt khí.
Ba.
Sắc mặt Diệp Hiên lạnh lùng, hắn đã mất kiên nhẫn. Roi trong tay hung ác đánh tới Uyên, nhất thời đánh Uyên rách da máu tươi đầm đìa.
- Hoang, đây không phải là đạo của cường giả.
Thái Sơ chắn trước mặt Diệp Hiên, hắn thật sự có chút nhìn không vừa mắt.
- Cường giả là gì?
Diệp Hiên nhướng mày, lạnh lùng nói:
- Dưới bề ngoài hào nhoáng của cường giả, đều dùng mọi thủ đoạn để cho mình cường đại, đây chính là đạo của cường giả.
- Cút đi.
Ầm ầm.
Diệp Hiên đánh ra một kích, trực tiếp khiến 'Thái Sơ' lùi lại ba bước, roi trong tay hắn vô tình rơi xuống, độc ác quất vào người 'Uyên'.
Roi này cũng không phải phàm vật, chính là tam âm đả thần tiên âm hiểm nhất, mỗi một roi quất xuống, không chỉ tác dụng lên da thịt trên người, mà còn tác dụng lên thần hồn của Uyên, có thể nói làm cho hắn không thể khống chế sinh tử.
Nhưng Uyên đích xác rất có cốt khí, cho dù biến thành một con chó, giờ phút này bị Diệp Hiên vô tình độc ác đánh, hắn cũng không hé răng một tiếng, chỉ là thân thể không ngừng co rút trên mặt đất, hiển nhiên, nỗi thống khổ mà hắn phải chịu ra sao thì chỉ có hắn biết.
Thái Sơ biết không ngăn cản được Diệp Hiên, cũng chỉ có thể lựa chọn bàng quan bất đắc dĩ.
Ông.
Roi trong tay Diệp Hiên tiêu tán không thấy. Hắn cau mày nhìn về phía Uyên. Tên này gần như có thể nói là mềm cứng không ăn. Cho dù thi triển cực hình như vậy với hắn, cũng đừng nghĩ đến Cửu Kiếp Thiên Uyên pháp.
Nhưng không sao.
Thủ đoạn của Diệp Hiên còn có rất nhiều, dù sao hắn cũng sống trong năm tháng cực kỳ dài, cũng không phải Uyên thời trẻ có thể so sánh.
Muốn Uyên khuất phục, Diệp Hiên không phải không có cách nào, nhưng thủ đoạn tiếp theo hắn dùng quá mức ác độc, ngay cả bản thân hắn cũng không muốn làm như vậy.
Giết người tru tâm.
Uyên không sợ chết, càng không sợ cái gọi là cực hình, thủ đoạn duy nhất có thể đột phá cửa ải trong lòng hắn cũng chỉ có thể là đả kích tinh thần.
Con người đều có nhược điểm, nhược điểm của Uyên chính là niềm kiêu hãnh của hắn.
Diệp Hiên vẫn luôn biết nhược điểm này, cho nên hắn chỉ có thể tìm được điểm đột phá từ phương diện này, mới có thể khiến Uyên thật sự khuất phục.
- Uyên, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, hy vọng ngươi có thể trân trọng.
Diệp Hiên cúi người xuống, đôi mắt âm trầm nhìn về phía Uyên.
Đáng tiếc, Uyên im lặng không nói, căn bản không thể khuất phục Diệp Hiên. Điều này cũng khiến Diệp Hiên lạnh lùng cười, vậy thì hắn cũng sẽ không khách khí.
- Ta rất ngưỡng mộ người có cốt khí như ngươi, không biết chuyện tiếp theo, ngươi có thể có cốt khí như vậy hay không, ngươi nhưng đừng làm ta thất vọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận