Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1228 - Thánh Nhân tề động



Chương 1228 - Thánh Nhân tề động




Cộc cộc cộc!
Một con trâu xanh chở một vị lão giả đang đi dạo trong bầu trời đầy sao, thanh ngưu nhìn như cồng kềnh, nhưng mỗi một bước đều ẩn chứa quỹ tích của đạo.
Mà lão giả mặc bát quái bào không hiện ra nửa điểm khí tức, nhưng làm cho người ta liếc mắt một cái nhìn lại thì trong lòng sẽ sinh ra cảm giác kính sợ.
- Đạo khả đạo, vô thường đạo, danh khả danh, phi thường danh...
Đạo âm ầm ầm, biển sao bốc lên, lão giả từ từ mở hai mắt ra, trong miệng phát ra một tiếng thở dài.
- Vị Thánh Nhân thứ bảy xuất thế, điều này cũng có nghĩa đại kiếp nạn sẽ chính thức mở ra, Tam Thanh ta có thể vượt qua đại kiếp nạn lần này hay không?
......
Thế giới cực lạc phương Tây.
Tây Phương Nhị Thánh không còn vẻ mặt tường hòa, sắc mặt đã biến thành xanh mét, vô tận thiên địa xung quanh sụp đổ, một cỗ tức giận không kiềm chế được dâng lên trong lòng hai người Tây Phương Nhị Thánh.
- Đáng giận.
Tiếp Dẫn đạo nhân cất tiếng rống giận, ngàn vạn dặm hư không triệt để sụp đổ, phật quang từ bi thế mà phá diệt vạn vật, càng tạo thành tai nạn hủy diệt cho thế giới cực lạc phương tây.
- Tại sao điều này xảy ra?
- Tại sao điều này xảy ra?
Chuẩn Đề đạo nhân cắn răng ken két, cũng không cách nào tiếp nhận sự thật này.
- Thánh Nhân thứ bảy xuất thế, người này dĩ nhiên không phải Diệp Hiên, vì sao lại như vậy?
Chuẩn Đề đạo nhân căm hận nói, lông mày gắt gao nhíu lại cùng một chỗ.
Không trách Tây Phương Nhị Thánh nóng nảy, chỉ vì bọn họ hao tổn tâm cơ độ hóa Diệp Hiên, chính vì cho rằng Diệp Hiên là Thánh Nhân trời định thứ bảy, nhưng hiện tại vị Thánh Nhân thứ bảy sắp xuất thế, hơn nữa còn là một vị nữ tử, làm sao không để cho hai người thất vọng?
Phải biết rằng Tây Phương Nhị Thánh lúc trước đã kết nhân quả Thánh Nhân với Nguyên Thủy và Nữ Oa, lúc này mới mang Diệp Hiên đi.
Đây chính là ác quả giữa Thánh Nhân, nhưng Tây Phương Nhị Thánh vì mang Diệp Hiên đi, không tiếc bất cứ giá nào tính toán Nữ Oa Nguyên Thủy, nhưng kết quả cuối cùng lại là giỏ trúc múc nước một hồi trống rỗng, như thế nào không để cho Tây Phương Nhị Thánh nóng nảy thất vọng?
- Diệp Hiên tên tiểu tặc này, giết!
Chuẩn Đề âm trầm gầm nhẹ.
- Không thành Thánh, chung quy chỉ là con kiến hôi, Diệp Hiên này đã không có tác dụng gì với ngươi và ta, nhanh chóng triệu hồi hắn, giết chết hắn là được, tuyệt đối không thể để cho các Thánh Nhân khác biết được tin ngươi và ta đã độ hóa hắn.
Tiếp Dẫn lạnh lùng quát.
- Sư huynh, tôn Thánh Nhân thứ bảy sắp xuất thế, căn cứ theo ngươi và ta suy đoán người này là một vị nữ tử, là nhân vật trong Địa Phủ, chúng ta nên nhanh chóng đi tới mới phải.
Chuẩn đề thấp giọng nói.
- Tốt, ngươi và ta đi trước gặp vị Thánh Nhân thứ bảy này, cũng phải bù đắp nhân quả của Nữ Oa và Nguyên Thủy, nói vậy các Thánh Nhân khác cũng sẽ đi tới, đến lúc đó sư đệ nhìn ánh mắt ta làm việc.
Tiếp dẫn trầm thấp nói.
......
Nữ Oa cung.
Khuôn mặt Nữ Oa nương nương đầy vui sướng, dưới chân nàng dâng lên kim vân, đang đi ra từ trong Nữ Oa cung, trực tiếp xé rách hư không, xuất hiện ở tam thập tam trọng thiên ngoại, hiển nhiên muốn đi tới Địa Phủ.
Đều là Thánh Nhân, tuy rằng Nữ Oa tu vi thấp nhất, nhưng cảm ứng thiên đạo cũng cực kỳ linh mẫn, nàng cũng không biết người nào thành Thánh, nhưng trải qua tính toán, người thành Thánh này là một vị nữ tử, hơn nữa là người trong Địa Phủ.
Thật ra, đối với Nữ Oa m, mặc kệ ai thành Thánh cũng không có quan hệ quá lớn với nàng, chỉ cần không phải Diệp Hiên thành Thánh là được.
Năm đó Tây Phương nhị thánh mang Diệp Hiên đi, đây liền trở thành một tâm bệnh của Nữ Oa, nàng sợ Diệp Hiên chính là Thánh Nhân thứ bảy, ngày sau tất sẽ tìm nàng thanh lý, nhưng hiện tại vị Thánh Nhân thứ bảy sắp xuất thế, cũng làm cho Nữ Oa như trút được gánh nặng, sẽ không bao giờ để Diệp Hiên vào mắt.
- Tiểu Diệp Hiên, ngươi cực kỳ đáng chết, đợi bổn thánh gặp qua Thánh Nhân thứ bảy, tất sẽ tự thân tiêu diệt đạo thống của ngươi.
Nữ Oa lạnh lùng nói, cả người đều biến mất ở trong tinh không.
......
U Minh địa phủ, bên bờ sông Vong Xuyên.
Trời giáng công đức, kim liên hoành không, cả người Hậu Thổ tắm trong công đức kim quang, thánh quang quanh thân càng thêm nồng đậm, một cỗ khí tức uy áp thiên địa đang tràn ngập, hiển nhiên nàng đã cách Thánh Nhân rất gần, có lẽ sau một khắc sẽ hóa thành Thánh Nhân.
- Vì thiên địa lập tâm, vì chúng sinh lập mệnh, ta là Hậu Thổ nương nương, có thể lập địa thành Thánh, kính xin thiên đạo minh giám.
Hậu thổ báy trời xanh ba lạy, đây cũng là lời thề với thiên đạo, cũng là bước cuối cùng của công đức thành Thánh.
Phốc phốc.
Chợt, chuyện cực kỳ đáng sợ xảy ra.
Trong miệng Hậu Thổ phun ra một ngụm máu tươi màu vàng từ, sắc mặt vốn hồng nhuận trong nháy mắt tái nhợt, cả người càng mềm nhũn ngã xuống đất, quanh thân nứt ra như mạng nhện, còn có từng vết máu tràn ra.
Phanh.
Kim quang công đức nổ tung, phương thiên địa này nhất thời biến thành cực kỳ hỗn loạn, trong miệng Hậu Thổ không ngừng phun ra máu tươi, thánh quang vốn vờn quanh người nàng càng dần dần vỡ vụn, cho đến khi chỉ còn lại một tia như có như không.
- Chuyện... Chuyện gì đã xảy ra vậy?
Nhìn biến hóa xảy ra trên người Hậu Thổ, Minh Hà lão tổ kinh nghi kêu to, quả thực không thể tin vào mắt mình.
Lúc này, Diệp Hiên lạnh nhạt nhìn hết thảy, sắc mặt bình tĩnh không gợn sóng, giống như hắn đã sớm đoán trước được cảnh tượng này, căn bản không có nửa điểm kinh ngạc.
- Tại sao?
- Tại sao?
- Tại sao lại như vậy?
Bỗng nhiên, sắc mặt Hậu Thổ đầy thê lương, đôi mắt chảy ra nước mắt, máu vàng không ngừng tràn ra từ trong miệng nàng, ngửa đầu nhìn trời xanh thì thào tự nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận