Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 427 - Phản bội (2)



Chương 427 - Phản bội (2)




Diệp Hiên người này, sẽ không đặt bản thân mình vào trong nguy hiểm, mặc dù hắn có một cung một tiễn còn có Tru Thiên kích trong tay, nhưng La Thiên Kim Tiên chính là La Thiên Kim Tiên, Diệp Hiên còn không có ngốc đến mức đi liều mạng với Bạch Hồng.
Mà mục đích lớn nhất của Diệp Hiên không chỉ là muốn thu phục Hoa Quả Sơn, mà muốn nuốt tu vi của Bạch Hồng.
La Thiên Kim Tiên, nếu như nuốt tu vi của Bạch Hồng, Diệp Hiên cực kỳ khẳng định, tu vi của mình sẽ đề thăng rất kinh khủng, phá vỡ vào La Thiên cảnh càng cực kỳ dễ dàng.
Diệp Hiên thu hồi một cung một tiễn, ánh sáng quanh người tiêu tán, một nụ cười tàn khốc thâm độc hiện lên trên khuôn mặt của hắn, đôi mắt nhìn về phía Bạch Hồng càng hiện ra vẻ thương hại.
- Sách sách sách!
- Bạch Hồng đạo hữu, ngươi thật thương cảm lại thật đáng buồn.
Diệp Hiên bước chậm ở trong hư không, cho đến khi đi tới trước người Bạch Hồng, khuôn mặt hiện ra vẻ lạnh lùng nghiêm nghị.
- Vì sao? Đây là vì cái gì?
Cả người Bạch Hồng tắm máu, vẫn còn ở trong ngây dại, hiển nhiên đến bây giờ đều không thể tin được, mấy vị huynh đệ mình tín nhiệm nhất vậy mà liên hợp Diệp Hiên muốn giết chết mình.
- Vì sao?
Diệp Hiên bình tĩnh mỉm cười nói:
- Đạo lý rất đơn giản, ngươi chỉ muốn tử thủ Hoa Quả Sơn, chẳng bao giờ nghĩ tới tương lai đám huynh đệ của ngươi, càng không biết bọn họ mong muốn cái gì.
- Mà ta vừa hay có thể cho bọn họ mấy thứ này, đây chính là nguyên nhân ngươi thất bại.
- Diệp Hiên, ta giết ngươi!
Bạch Hồng tập trung đôi mắt, trong miệng phát ra tiếng rống giận thê lương, trong mắt càng xuất hiện huyết lệ, hắn muốn cầm thiết bổng, nhưng bị tám đại yêu vương liên thủ ra một kích tuyệt sát đã làm cho hắn bị trọng thương, trong cơ thể không còn một tia yêu lực để vận dụng.
- Giết hắn!
Không đau khổ không vui, lạnh lùng nghiêm nghị vô tình, Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng, cũng để cho quanh thân tám đại yêu vương nở rộ yêu quang đáng sợ, ngưng tụ đại thuật sát phạt, muốn một lần hành động giết chết Bạch Hồng.
Tám đại yêu vương đã ra tay, bọn họ biết mình không có đường quay về.
Nhổ cỏ không trừ tận gốc, gió xuân thổi tới lại tái sinh, bọn họ tuyệt không thể để cho Bạch Hồng còn sống rời khỏi nơi đây, chỉ có triệt để giết chết, bọn họ mới an tâm.
- Đại ca, xin lỗi, ngươi có thể đi chết.
Xà Ma Vương ra tay trước, một thanh Tam Âm Độc Tiên Kiếm tàn nhẫn đâm tới mi tâm Bạch Hồng, xem tư thế là muốn tiêu diệt nguyên thần Bạch Hồng, ở đâu có cái gì tình nghĩa huynh đệ tồn tại.
- Đại ca, tiểu đệ có lỗi với ngươi.
Thiên Bằng Vương theo sát phía sau, thân là La Thiên Huyền Tiên trung kỳ, hắn là người mạnh nhất ngoại trừ Bạch Hồng ngoài, một chưởng đánh ra hư không đều vặn vẹo, la thiên tiên quang tan biến vạn vật, lao tới tiêu diệt hướng Bạch Hồng.
- Đám phản đồ các ngươi này!
Bạch Hồng dữ tợn rống giận, hắn hận không thể làm thịt đám người Thiên Bằng Vương, nhưng lại không có sức phản kháng chỉ có thể nhắm mắt đợi cái chết đến.
Gào!
Tiếng rồng ngâm thông thiên động địa truyền đến, long thân che khuất bầu trời ngang bầu trời, la thiên tiên quang thê lương mà cực hạn khuấy động vô tận vô tận phong vân, vạn trượng long trảo đổ nát hư không, cuồng bạo đánh tới đám người Thiên Bằng Vương.
- Tam đệ!
Bạch Hồng huyết lệ doanh tròng, một cảm giác ấm áp tràn đầy buồng tim của hắn, mặc dù tám đại yêu vương phản bội hắn, nhưng Tử Long Vương Ngao Khoảnh vẫn che chở trước người hắn ngay thời khác hắn nguy nan nhất.
- Ngao Khoảnh, ngươi muốn chết phải không?
Khuôn mặt Thiên Bằng Vương dữ tợn, hiển hiện Thiên Bằng pháp thân, lợi trảo màu vàng vạn trượng cuồng bạo đánh tới Ngao Khoảnh.
Gào, rống!
Trong cơ thể hai người đều có huyết mạch Long Phượng, bản thể càng mạnh mẽ tột cùng, vừa đụng nhau trực tiếp làm hư không triệu dặm đổ nát, không biết bao nhiêu tiểu yêu hóa thành tro bụi khi bị dư âm của va chạm khủng bố kia đụng trúng.
- Đại ca, ta ngăn lại bọn họ, ngươi mau chạy đi.
Tử Long Vương Ngao Khoảnh lên tiếng rống to, hắn duy nhất có thể làm chính là ngăn cản cho Bạch Hồng khoảng khắc, tranh thủ một tia sinh cơ sau cùng cho đại ca mình.
Ánh mắt Diệp Hiên không có một gợn sóng, đạm nhiên nhìn Tử Long Vương ngăn cản Thiên Bằng Vương tiến công, mà bảy đại yêu vương còn lại sắc mặt dữ tợn, đôi mắt nhìn về phía Tử Long Vương cũng tràn đầy sát cơ rét lạnh.
Không cần Diệp Hiên lên tiếng, bọn họ đã mơ hồ vây khốn Bạch Hồng cùng Tử Long Vương vào trung ương, đôi mắt nhìn về phía hai người toát ra sát cơ hung ác nham hiểm.
Không có hắn.
Hôm nay tám đại yêu vương phản bội Hoa Quả Sơn, càng tự tay đả thương Bạch Hồng, nếu như chuyện này truyền ra ngoài, tất nhiên sẽ bị chúng sinh tam giới thóa mạ, bất kể vì danh tiếng của mình, hay là vì hứa hẹn với Diệp Hiên, bọn họ nhất định phải giết chết Bạch Hồng, như thế mới có thể ẩn nấp chuyện tình không quá quang minh này xuống.
- Tam ca, thức thời mới là trang tuấn kiệt, Đế Quân lòng dạ thiên địa, chính là người làm đại sự, chỉ cần ngươi bây giờ thu tay lại còn kịp, chúng ta vẫn còn là huynh đệ.
Xà Ma Vương âm lãnh lên tiếng, hy vọng Ngao Khoảnh có thể dừng tay, đừng đối nghịch cùng bọn họ.
- Tam ca, ngươi hộ tống không được Bạch Hồng bao lâu, chúng ta mặc dù không phải La Thiên Huyền Tiên, nhưng tu vi nhị ca vốn trên ngươi, huống hồ có ta bảy người chúng ta cùng Đế Quân ở bên, ngươi cứu không được hắn.
Sư Tượng Vương gầm nhẹ.
- Những kẻ phản bội các ngươi lẽ nào quên đại ca mấy năm nay như thế nào đối đãi các ngươi?
- Nếu không có đại ca che chở các ngươi, các ngươi sớm đã bị người ngoài đánh giết, làm sao có thể sống đến hôm nay?



Bạn cần đăng nhập để bình luận