Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1331 - Thông Thiên Pháp Chỉ.



Chương 1331 - Thông Thiên Pháp Chỉ.




Sau đó.
Diệp Hiên truyền Bất Tử Tiên Kinh cho Lâm Phi Vân, càng ban cho Kim Đan, Bàn Đào và một loạt chí bảo thiên địa, đặt ra kỳ hạn ba vạn năm cho Lâm Phi Vân.
Trong vòng ba vạn năm, Lâm Phi Vân phải tu luyện tới Chuẩn Thánh, nếu ba vạn năm sau hắn không có bước vào Chuẩn Thánh, Diệp Hiên sẽ lấy tính mạng của hắn.
Thời gian ba vạn năm, muốn một phàm nhân bước vào Chuẩn Thánh, đây quả thực khó như lên trời.
Con người, không ai muốn chết, nhất là loại người như Lâm Phi Vân, hắn coi tính mạng quan trọng hơn cái gì, hơn nữa hắn cũng không có lựa chọn nào khác.
Lâm Phi Vân vẫn đồng ý, bởi vì hắn tin tưởng mình nhất định có thể thành công, đây cũng là cơ hội duy nhất của hắn, một cơ hội thay đổi vận mệnh của mình.
- Đồ nhi cáo lui.
Lâm Phi Vân khom người rời khỏi Thiên Tôn cung, bởi vì hắn muốn trước tiên tu luyện Bất Tử Tiên Kinh, thời gian ba vạn năm nhìn như dài đằng đẵng, nhưng muốn bước vào Chuẩn Thánh cơ hồ là nhiệm vụ khó có thể hoàn thành, từng giây từng phút đối với Lâm Phi Vân mà nói đều cực kỳ trân quý, hắn cũng không muốn có chút lãng phí nào.
Nhìn Lâm Phi Vân đã rời khỏi, Hoàng bàn tử buồn bã nói:
- Tiên sinh, ngài truyền Bất Tử Tiên Kinh cho người này, có phải có chút không ổn không?
- Không có gì không ổn, ta cho hắn Bất Tử Tiên Kinh thiếu Cấm Kỵ Thiên.
Diệp Hiên thản nhiên nói.
- Thì ra là như thế.
Nghe Diệp Hiên nói, Hoàng bàn tử rốt cục yên lòng, chỉ là hắn có chút nghi hoặc nói:
- Nhưng Lâm Phi Vân không có Cấm Kỵ Thiên, chỉ bằng vào Bất Tử Tiên Kinh không đầy đủ, hắn làm sao có thể tu luyện tới Chuẩn Thánh cảnh trong ba vạn năm?
- Ha ha.
Diệp Hiên mỉm cười, thanh âm khó lường nói:
- Ngươi cũng đừng quên, Lý U Vân kia đạt được Vạn Trượng Hồng Trần Pháp cũng không trọn vẹn, nhưng hắn không phải cũng rất nhanh tu thành tầng thứ nhất?
- Nếu như Lâm Phi Vân hắn không cách nào vượt qua Lý U Vân, vậy hắn cũng không có chút giá trị lợi dụng nào dành cho ới ta, ba vạn năm sau ta tự nhiên sẽ giết hắn.
Thật ra, Diệp Hiên có một chuyện cũng không nói cho Hoàng bàn tử.
Lý U Vân tu luyện Vạn Trượng Hồng Trần pháp, hắn nhất định sẽ bị La Hầu chú ý, hai người cũng nhất định sẽ có giao tiếp, bởi vì hai người tu đều là phương pháp này.
Đây là một vấn đề khó mà Lục Kiếp đưa ra cho La Hầu, càng là hạ một chiến thư, xem La Hầu có dám nhận hay không.
Tương tự như vậy, Diệp Hiên thu Lâm Phi Vân làm đồ đệ, càng truyền thụ Bất Tử Tiên Kinh cho hắn, cũng có tính toán của riêng mình, chỉ cần Lâm Phi Vân có thể tu thành Bất Tử Tiên Kinh bước vào Chuẩn Thánh, người này sẽ có ích rất lớn đối với hắn.
......
Cùng một lúc.
Trong vạn trượng hồng trần địa tiên giới, La Hầu có cảm giác, hắn ngước nhìn ba mươi ba trọng Thiên Đình, đôi mắt tựa như chiếu vỡ hư không đang nhìn về phía người nào đó.
- Tốt cho một Diệp Hiên, chuyện càng ngày càng thú vị.
La Hầu mỉm cười thì thầm.
- Cố Bắc Thần, duyên phận thầy trò giữa ngươi và ta đã hết, ngươi có thể đi.
La Hầu dạo bước trên bầu trời nói, nghe vậy, sắc mặt Cố Bắc Thần khẽ biến đổi, chỉ là hắn không đuổi theo La Hầu. Hắn biết Nếu La Hầu đã bảo hắn rời khỏi, cho dù hắn muốn đi theo người này cũng không giúp được gì.
- Trở về nói cho Diệp Hiên biết, ta đã nhận được chiến thư của hắn, ba vạn năm sau ta sẽ tự mình tới cửa thỉnh giáo hắn.
La Hầu phiêu nhiên đi xa, chỉ là giọng nói vang vọng bên tai Cố Bắc Thần.
......
Thời gian như thoi đưa, thương hải tang điền, mới đó mà vạn năm thoáng qua.
Một vạn năm.
Thời gian một vạn năm, cho dù đối với tiên nhân mà nói cũng cực kỳ dài dằng dặc, chỉ là đối với Thiên địa tam giới mà nói cũng chỉ là trải qua một đoạn thời gian nho nhỏ.
Tam giới an ổn, gợn sóng không tranh, từ khi tam thập tam trọng Thiên Đình thống trị thiên địa nhân tam giới, đạo thống lớn nhỏ tất cả đều thần phục, cho dù môn hạ của Thánh Nhân cũng co rụt không ra.
Xiển giáo nhất mạch không hiện tam giới, Tây Phương Linh Sơn dĩ nhiên tự đóng sơn môn, ngay cả Thiên Đạo Thánh Nhân cũng không có chút động tĩnh nào, mà Vu Yêu nhất mạch càng không hiển lộ thế gian.
Một vạn năm yên ổn, một vạn năm hài hòa, Thiên Đình lớn nhất trong thiên địa, cũng không có ai dám chọc giận uy nghiêm của Thiên Đình, bởi như thế là muốn chết, không thể nghi ngờ.
Thiên đạo Thánh Nhân - Tử Vi Thiên Đế, rất nhiều Chuẩn Thánh tọa trấn Thiên Đình, hàng vạn Đại La Kim Tiên, còn lại tiên nhân yêu vương như cá diếc qua sông, tam thập tam trọng Thiên Đình nghênh đón thịnh thế cường đại đỉnh cao nhất.
Chỉ là, bình tĩnh luôn tạm thời, một vạn năm sau, một ngày nào đó, tam thập tam trọng thiên ngoại có thánh quang thông thiên buông xuống, một đạo Thánh Nhân pháp chỉ buông xuống Thiên Đình, càng khiến cho tam giới chấn động.
Không ai biết đây là pháp chỉ của vị Thiên Đạo Thánh Nhân nào hàng xuống, cũng không ai biết trên pháp chỉ này viết cái gì, chỉ là ngày hôm nay, tam thập tam trọng Thiên Đình cực kỳ chấn động, chín chín tám mươi mốt tiếng chuông truyền đến ở trong Thiên Đình.
Trong Thiên Tôn cung.
Diệp Hiên ngồi xếp bằng trong hư không, từng luồng thánh quang màu đen tràn ngập quanh người hắn, cả người hắn tựa như dung nhập vào hư vô, từng đóa hoa sen màu đen nở rộ rồi khô bại ở xung quanh hắn, còn có âm thanh đại đạo ầm ầm truyền đến từ trong cơ thể hắn.
Ông.
Thời không biến ảo, hư không vặn vẹo, mi tâm Diệp Hiên lóe ra một mầm non, mầm non này chiếu ra tia sáng màu bạc lóng lánh không ngừng lay động trong mi tâm, càng để không gian xung quanh vỡ vụn cực hạn, sau đó lại bắt đầu quỷ dị phục hồi như cũ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận