Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1133 - Chỉ là sâu kiến



Chương 1133 - Chỉ là sâu kiến




Mà sau lưng thanh niên mặc áo đen, không biết bao nhiêu hung ma nhìn chằm chằm Diệp Hiên, tu vi kém cỏi nhất cũng là Đại La Kim Tiên, mà Chuẩn Thánh có hơn mười vị, những thiên địa hung ma này tụ tập cùng một chỗ, tách ra khí tức quả thực để linh hồn người ta muốn vỡ nát.
- Tiểu tử Thanh Minh, bản phật chưa từng nghe qua Chuẩn Đề Tiếp Dẫn từng có sư đệ, không biết tiểu hữu có quan hệ gì với bọn hắn?
Vô Thiên mỉm cười lên tiếng.
Đáng tiếc, Diệp Hiên cũng không trả lời Vô Thiên tra hỏi, mà chau mày nhìn chăm chú người này, Diệp Hiên cảm nhận được từ trên người hắn một loại ma khí cực kỳ thuần túy, mặc dù người này đang cực lực che giấu, những tu vi Diệp Hiên quá mức khủng bố, Linh giác cũng linh mẫn đến cực điểm, cho dù đối phương cực lực ẩn tàng, Diệp Hiên cũng có chút đoán được lai lịch người này.
- Hỗn độn ma khí?
Diệp Hiên thì thầm tự nói, sau đó giương mắt nhìn Vô Thiên nói:
- Ngươi và Ma Tổ La Hầu có quan hệ gì?
- Ừm?
Lời Diệp Hiên vừa dứt, sắc mặt Vô Thiên hơi biến, sau đó lại bình tĩnh mỉm cười nói:
- Tiểu hữu nói đùa, ta được thiên địa dựng dục sinh ra, làm sao có thể có quan hệ với Ma Tổ?
- A.
Diệp Hiên mỉm cười, cũng không tiếp tục truy vấn, đối phương đã muốn che giấu thân phận, Diệp Hiên cũng không cần thiết hỏi tới ngọn nguồn, dù sao mục đích hắn tới đây cũng không phải tìm hiểu bí ẩn của Vô Thiên.
- A Di Đà Phật.
Diệp Hiên cao tụng một tiếng phật hiệu, bỗng nhiên phật quang quanh thân hừng hực, giống như một viên Kim Dương Đại Nhật óng ánh, phổ chiếu ra phật quang khiến cho một số hung ma nhỏ yếu phát ra tiếng hoảng sợ.
- Hừ.
Một tiếng hừ lạnh phát ra từ trong miệng Vô Thiên, một cái vẫy tay mang theo sát khí vô biên, nháy mắt triệt tiêu phật quang tách ra từ Diệp Hiên, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên càng thêm nghiêm trọng.
- Đạo hữu, đã vào Cửu U tháp, từ nay về sau đều là người một nhà, ngươi hành sự như thế chẳng lẽ muốn thị uy trước bản tọa?
Giọng Vô Thiên chuyển sang lạnh lẽo nói.
- Ngươi sai, bần tăng không phải thị uy, mà muốn nói cho các ngươi biết một sự thật, từ nay về sau tất cả các ngươi đều phải thần phục ta, bần tăng sẽ mang các ngươi ra khỏi Cửu U tháp, không còn khốn đốn tại đây.
Diệp Hiên đạm mạc lên tiếng, thần sắc bình tĩnh nhìn về hướng Vô Thiên, chỉ là khi hắn vừa dứt lời, hư không nơi này bỗng nhiên yên lặng, bầu không khí cũng biến thành cực kỳ quỷ dị.
- Trò cười.
Bỗng nhiên, một tiếng cười lạnh truyền đến, Nhiên Đăng Phật tổ ầm ầm đứng dậy, ngón tay chỉ vào Diệp Hiên gầm nhẹ nói:
- Thanh Minh, ngươi lừa gạt người khác những không lừa gạt được ta, Cửu U tháp này chính là pháp bảo Tây Phương Nhị Thánh, trấn áp chư vị đạo hữu đang ngồi ở đây, trừ phi Tây Phương Nhị Thánh tự mình xuất thủ, nếu không chúng ta căn bản không thể rời khỏi đây.
- Tiểu tặc ngốc, lá gan ngươi không nhỏ, dám lừa gạt chúng ta, chẳng lẽ ngươi không biết chữ "chết" viết như thế nào sao?
Có thiên địa hung ma lên tiếng, một cỗ khí tức ngang ngược toả ra, ẩn ẩn bao vây Diệp Hiên, như chỉ sau một khắc liền muốn bạo khởi xuất thủ với Diệp Hiên.
- Thanh Minh đạo hữu, nếu như ngươi không cho bản tọa một lời giải thích hợp lý, chỉ sợ hôm nay chính là tử kỳ của ngươi.
Vô Thiên trầm lãnh lên tiếng, một đóa liên hoa màu đen xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, từng luồng ma quang quỷ dị đang dập dờn, phong tỏa hư không tám hướng, càng có từng đường vân màu đen tràn ra hư không, đan dệt thành một sát trận đáng sợ.
Ầm ầm.
Hư không nổ vang, sấm rền cuồn cuộn, cả tòa Cửu U tháp lay động, mười vị thiên địa hung ma nhao nhao đứng dậy, sát cơ đáng sợ khóa chặt trên người Diệp Hiên, không gian vỡ nát từng khúc, như muốn chôn vùi không gian nơi này.
Sát cơ, sát cơ cực kỳ đáng sợ, mười đại hung ma, Vô Thiên cầm đầu, từng vị hung ma có thể so với Đại La Kim Tiên vây khốn Diệp Hiên, nhìn qua Diệp Hiên có thể gặp phải nguy hiểm rất lớn.
Nếu trước kia, có lẽ Diệp Hiên thật sẽ cảm nhận được uy hiếp cực lớn, nhưng khi hắn vượt qua Thiên Đạo đệ nhất kiếp, có thể xưng là vô địch trong Chuẩn Thánh, trận thế của những thiên địa hung ma này sao có thể dọa được Diệp Hiên hắn.
- Các ngươi thật đúng là vô tri.
Bỗng nhiên, sự tình cực kỳ đáng sợ xuất hiện, Diệp Hiên lạnh lùng mở miệng, phật quang quanh thân bỗng nhiên tiêu tán, trên mặt hiện ra một nét dữ tợn âm độc, lệ khí vạn cổ sát phạt ầm ầm bộc phát, hỗn độn sương mù cực kỳ đáng sợ vờn quanh người Diệp Hiên.
- Một đám tôm tép nhãi nhép, dám làm càn ở trước mặt ta?
Ầm ầm.
Giơ tay như thiên, trấn diệt vạn vật, Diệp Hiên nhấc chưởng ầm vang, như đang nâng lên thương thiên đại địa, lực lượng pháp tắc tràn ngập quanh mình ầm vang sụp đổ, triệt để biến hư không nơi này hóa thành khu vực chân không, hắn vỗ ra một chưởng, cả tòa Cửu U tháp ầm vang lay động, như muốn đổ sụp.
Phốc phốc phốc.
Huyết vẩy trời cao, kêu rên liên tục, một chưởng này của Diệp Hiên quá mức khủng bố, không chỉ có nhục thể chi lực của hắn, còn có cả pháp và đạo của hắn, trực tiếp đánh bay mười đại hung ma, máu tươi không ngừng trào ra trong miệng, hung sát chi quang tràn ngập quanh thân vỡ nát từng khúc.
Phanh phanh phanh.
Từng tiếng oanh minh truyền đến, từng đạo ma quang khủng bố muốn băng diệt tinh thần hoàn vũ dập dờn xuất hiện, không biết bao nhiêu hung ma sụp đổ thành từng đám từng đám mưa máu, tiếng kêu rên thê thảm không ngừng truyền đến.
Đạp —— đạp —— đạp.
Vô Thiên tự nhận tu vi hắn chính là đỉnh cao nhất trong Chuẩn Thánh, cho dù so sánh với hai đại Yêu đế Thượng Cổ Yêu Đình cũng không kém bao nhiêu, nhưng dưới một kích này của Diệp Hiên, bàn tay của hắn lại vặn vẹo, liên tục lùi về sau, chỉ vì hắn không có cách triệt tiêu một kích này của Diệp Hiên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận