Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 664 - Thiên Đế thay phiên ngồi, hôm nay đến ta



Chương 664 - Thiên Đế thay phiên ngồi, hôm nay đến ta




Lùi lại!
Không chút do dự, Hoàng Long chân nhân kinh hãi đến cực điểm, muốn thoát khỏi Diệp Hiên, nhưng một màn cực kỳ quỷ dị cũng xuất hiện.
Ù!
Thời không hỗn loạn, càn khôn điên đảo, phương thiên địa này tựa như tĩnh lại, Hoàng Long chân nhân hoảng sợ phát hiện, giờ phút này hắn ngay cả một ngón tay cũng không nhúc nhích được, chuyện làm cho hắn cảm thấy kinh khủng đến cực điểm chính là, tu vi bản thân hắn đều bị áp chế trong cơ thể, ngay cả một tia Đại La tiên thuật cũng không thể dùng ra.
Trấn áp thiên địa, có ta vô địch, đây là pháp và đạo của Diệp Hiên, càng là pháp môn độc đáo của hắn khi bước vào điện đường lấy lực chứng đạo, trực tiếp trấn áp Hoàng Long chân nhân tại chỗ.
Hô!
Một tiếng giòn vang, trong ánh mắt kinh hãi muốn chết của Hoàng Long chân nhân, bàn tay Diệp Hiên đã bóp cổ hắn, càng ở trong ánh mắt ngốc trệ của mọi người, nâng Hoàng Long chân nhân lên giữa không trung.
- Chậc chậc chậc!
Khóe miệng Diệp Hiên lộ ra một tia quỷ dị, lẩm bẩm nói:.
- Ngươi thật đúng là quá yếu.
- Ngươi... Ngươi.......
Sắc mặt Hoàng Long chân nhân trắng bệch, sợ hãi nói không nên lời.
-Chết!
Bỗng nhiên, Diệp Hiên mỉm cười, sắc mặt chợt âm lãnh, năm ngón tay của hắn bộc phát lực lượng khủng bố, chỉ thấy cổ Hoàng Long chân nhân hiện ra vặn vẹo bất quy tắc, chỗ yết hầu truyền đến âm thanh đứt gãy cực kỳ đáng sợ.
Crắc!
- Không!
Tiếng yết hầu giòn vang truyền đến, khi tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, Diệp Hiên đã bẻ gãy cổ Hoàng Long chân nhân, cắt lấy thủ cấp của Hoàng Long chân nhân trong ánh mắt khó tin của quần tiên.
Phốc phốc!
Thi thể tách ra, máu tươi phun trào, huyết thủy chói mắt mà thê lương, nhuộm đỏ hai mắt mỗi vị tiên nhân ở đây, bên tai càng truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Hoàng Long Chân Nhân trước khi chết.
-Cứu ta!
Thân thể bị độc thủ, nguyên thần của Hoàng Long chân nhân trốn ra, trong miệng lại phát ra âm thanh thê lương cầu cứu, điều này cũng làm cho mười hai kim tiên thượng cổ bất ngờ bừng tỉnh.
- Dừng tay!
Ầm ầm!
Thái Ất chân nhân có tu vi mạnh nhất, chính là Đại La tứ trọng thiên cảnh, đã bước vào đường ranh giới thứ hai của Đại La, tuy rằng không thể so với Ngọc Đế và Lặc Phật, nhưng cũng không phải cường giả dưới Đại La tam trọng có thể so sánh.
Khi hắn phát hiện Hoàng Long chân nhân chết thảm trong tay Diệp Hiên, tức giận ra tay, Đại La tiên quang che trời hóa thành cự chưởng che trời, cuồng bạo buông xuống Diệp Hiên.
Không chỉ có Thái Ất chân nhân, Xích Tinh Tử, Quảng Thành Tử, còn có Văn Thù Phổ Hiền hai vị Bồ Tát cùng một chỗ đánh tới Diệp Hiên a, các loại linh bảo, Đại La tiên thuật đều ở giờ phút này đều phát ra, muốn cứu nguyên thần của Hoàng Long chân nhân.
- Người ta muốn giết, các ngươi không giữ được.
Diệp Hiên cười lạnh.
Ầm ầm!
Một đạo quyền mang đánh nát thiên địa, nghiền nát cổ kim, uy năng quét ngang trời đất nở rộ trên quyền mang của Diệp Hiên, Đại La tiên thể của hắn phát sáng, bất diệt nguyên thần ong minh, Đại La tiên quang chói mắt đâm người không mở được hai mắt.
Bang bang!
Hư không bạo nát, pháp tắc thiên địa sụp đổ, khi quần tiên mở mắt, đập vào trong mắt là cảnh tượng để tất cả mọi người cảm thấy kinh khủng không tiếng động, thân thể càng không ngừng run rẩy.
Họ thấy gì?
Mười vạn dặm thánh địa Dao Trì hóa thành hư vô, đình đài lầu các hóa thành tro bụi, ngay cả mây trời trên bầu trời cũng hóa thành mưa, nhưng đây không phải nguyên nhân khiến quần tiên kinh hãi.
Thái Ất chân nhân, tồn tại khủng bố Đại La tứ trọng thiên, một nhân vật siêu phàm thoát tục, giờ phút này thân thể nứt ra như mạng nhe, máu tươi không ngừng phun ra trong miệng.
Quảng Thành Tử thì nửa người sụp đổ, cả người đẫm máu, Xích Tinh Tử thì nửa đầu đều bị đánh bạo, Văn Thù Phổ Hiền hai vị Bồ Tát càng là phật quang nổ nát, khóe miệng không ngừng tràn ra máu tươi.
Một kích, chỉ một kích, Diệp Hiên đánh một kích trọng thương mấy vị Đại La Kim Tiên, loại hình ảnh này quả thực làm cho người ta không thể tin được, cũng không muốn tin tưởng.
Phanh!
Diệp Hiên bộc phát lực lượng khủng bố, thi thể Hoàng Long chân nhân hóa thành mưa máu đầy trời, nguyên thần lại bị Diệp Hiên giam cầm trong tay, nụ cười quỷ dị mà âm độc cũng hiện ra trên mặt hắn.
- Tha... Tha... Tha ta!
Nguyên Thần của Hoàng Long chân nhân ngẩn người, cất tiếng cầu khẩn Diệp Hiên, bởi vì hắn rốt cục phát hiện, Đông Cực Đế Quân này sớm đã không phải hạng người nhỏ yếu ngày xưa, chiến lực khủng bố đến mức không thể tưởng tượng nổi, cho dù Thái Ất chân nhân liên thủ cứu trợ lại bị một quyền của Diệp Hiên đánh trọng thương.
Người cũng không muốn chết, cả Hoàng Long chân nhân cũng không ngoại lệ, hơn nữa hắn sống vô tận năm tháng, đã đến Đại La Kim Tiên, nếu hôm nay chết thảm trong tay Diệp Hiên, hắn cũng sẽ chết không nhắm mắt.
- Tha cho ngươi?
Diệp Hiên quỷ dị cười ra tiếng, nói:.
- Ngươi nói tha cho ngươi liền tha cho ngươi, vậy ta chẳng phải không có mặt mũi sao?
Crắc!
Trong ánh mắt kinh hãi của quần tiên, giơ tay Diệp Hiên phát sáng, bóp nát nguyên thần của Hoàng Long chân nhân bạo trong tay.
- A!
- Diệp Hiên, ngươi không được chết dễ....
Vào giờ khắc cuối cùng hồn phi phách tán, Hoàng Long chân nhân thê thảm kêu to, hư không càng truyền đến âm thanh nguyền rủa ác độc, cũng làm cho quần tiên ở đây tĩnh mịch không tiếng động.
Đáng tiếc, nếu nguyền rủa hữu dụng, Diệp Hiên đã sớm chết không dưới ngàn vạn lần, hiện tại chẳng qua chỉ giết một Hoàng Long chân nhân, căn bản làm cho trong lòng Diệp Hiên có nửa điểm gợn sóng.
Vạn tiên tịch mịch, trời đất im lặng.
Khi Hoàng Long chân nhân hồn phi phách tán, thượng cổ thập nhị kim tiên bị Diệp Hiên đánh thành trọng thương, bất kể tiên nhân cấp thấp cũng tốt, hay Đại La Kim Tiên khắp nơi cũng được, giờ phút này ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên đều hiện ra vẻ cực kỳ sợ hãi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận