Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1953: Bạch Cốt đạo nhân

Chương 1953: Bạch Cốt đạo nhân
Ngay cả lúc ba người chết đều không có nhắm mắt, ba người hoàn toàn nghĩ không ra, vốn là một nhiệm vụ cực kỳ thoải mái, vì sao lại để mạng của mình lại ở chỗ này?
Cường giả như trời, kẻ yếu như heo chó, đây chính là pháp tắc sinh tồn tàn khốc, cường giả luôn nắm giữ vận mệnh của kẻ yếu, cái gọi là quy củ cũng đều do cường giả chế định, mà kẻ yếu chỉ có thể tuân thủ quy củ do cường giả định ra.
Khi kẻ yếu không tuân thủ quy củ do cường giả vây dựng, kết quả của kẻ yếu kia chỉ có chết, mà tam giáo sứ giả này chính là ví dụ tốt nhất.
- Đưa đầu của bọn họ cho tam đại giáo, cứ nói ngay sau ta sẽ đích thân đến thăm ba đại giáo, tất sẽ lĩnh giáo ba vị giáo chủ một phen.
Diệp Hiên thản nhiên lên tiếng.
Ba cái đầu đẫm máu được đưa đến tam đại giáo Bắc Vực, mà đại biểu các tông nhìn thấy biến cố đột ngột này, đều câm như hến, toàn bộ hội trường đại điển lập giáo trở nên tĩnh mịch không nói nên lời.
Lúc này, đại biểu các tông rốt cục phát hiện, lục tông hợp nhất hóa thành Thiên Đình đại giáo, đây căn bản không phải một trò đùa, mà thật sự muốn quật khởi trong tinh vực Bắc Thần.
Diệp Hiên nói giết người liền giết người, căn bản không lưu lại thể diện gì cho tam đại giáo Bắc Vực, đây cũng là tuyên chiến với tam đại giáo.
Một bầu không khí cực kỳ áp lực đang hiện ra, sắc mặt đại biểu các tông trầm trọng không nói nên lời, một cỗ dự cảm cực kỳ không rõ đang hiện ra, bọn họ dám vạn phần khẳng định, không bao lâu Bắc Vực sẽ đại loạn.
- Ha ha ha.
Chợt, đang lúc bầu không khí cực kỳ nặng nề, một tiếng cười lớn truyền đến, chỉ thấy một vị lão đạo khoác bạch bào tản bộ mà đến từ phía chân trời, hiển nhiên tiếng cười này chính là do hắn phát ra.
- Thủ đoạn của Diệp giáo chủ thật lợi hại, đạo hữu giết sứ giả ba đại giáo, ngươi không sợ bắc vực tam đại giáo liên hợp giết tới, nhất cử tiêu diệt đạo thống mà đạo hữu vừa thành lập?
Bạch bào lão đạo nói xong đã xuất hiện ở trong hội trường, càng dùng một loại ánh mắt kỳ dị đánh giá Diệp Hiên.
Nhưng cũng theo bạch bào lão đạo xuất hiện, sắc mặt ngũ đại tông chủ đột biến, đáy mắt xẹt qua vẻ kiêng kỵ cực lớn, chỉ bởi vì người tới chính là nhân vật cực kỳ hung lệ.
- Ngươi là ai?
Diệp Hiên lạnh nhạt nhìn về phía đạo nhân áo bào trắng, đôi mắt hơi híp lại. Chỉ vì tu vi lão đạo này rất không đơn giản. Lại là một Bất Hủ Cảnh. Tu vi hẳn là không khác Lý Thương Thiên.
- Giáo chủ, người này chính là Bạch Cốt đạo nhân. Trăm vạn năm trước mới vào Bất Hủ, lại là một nhân vật cấp đại ma trong Bắc Vực. Ngài phải cẩn thận một chút.
Cửu Khúc tông chủ âm thầm truyền âm, nói rõ thân phận người tới.
- Bần đạo bạch cốt, gặp qua Diệp giáo chủ, nghe nói đạo hữu lập giáo Thiên Đình. Bần đạo không mời mà đến mong đạo hữu đừng trách.
Bạch Cốt đạo nhân ha hả cười, gương mặt mang theo vẻ yên bình, nào giống lão ma đầu khủng bố, ngược lại làm cho người ta có một loại cảm giác tiên phong đạo cốt.
- Thì ra là Bạch Cốt đạo hữu, mời ngồi.
Một Bất Hủ Cảnh đến dự, còn là một nhân vật cấp đại ma. Biểu hiện của Diệp Hiên rất bình tĩnh, trực tiếp mời Bạch Cốt đạo nhân ngồi xem lễ.
- Diệp giáo chủ, ngươi không muốn hỏi ta vì sao lại đến?
Thân hình Bạch Cốt đạo nhân không nhúc nhích, trên mặt hiện ra ý cười.
- Không quản hữu vì sao mà đến, hôm nay là đại điển Thiên Đình ta lập giáo, chỉ cần đạo hữu không phải tới quấy rối, Thiên Đình ta đương nhiên hoan nghênh, càng sẽ dùng lễ đối đãi đạo hữu.
Diệp Hiên thản nhiên lên tiếng.
- Diệp giáo chủ quả nhiên bất phàm, nhưng Lý Thương Thiên là bằng hữu của bần đạo, nghe nói Diệp giáo chủ đánh chết hắn, bần đạo lần này đến đây chỉ muốn đòi công bằng cho bằng hữu của ta.
Nụ cười hiền lành trên mặt Bạch Cốt đạo nhân không còn, một tia âm trầm lãnh lệ hiện ra. Hào quang màu trắng hiện ra ngoài cơ thể hắn. Một luồng thần uy Bất Hủ Cảnh tràn ngập.
- Xem ra đạo hữu là người tới không thiện?
Diệp Hiên bình tĩnh nói.
- Diệp đạo hữu, thấy ngươi cũng chỉ là Ngộ Đạo Cảnh, bần đạo không tin ngươi có thể giết Lý Thương Thiên, hôm nay cũng chỉ muốn lĩnh giáo ngươi một phen.
Xoẹt xoẹt xoẹt.
Bạch Cốt đạo nhân không nói thêm bất kỳ lời nào vô nghĩa. Khí tức màu trắng đục nổ tung ra. Thần uy Bất Hủ cuồn cuộn thiên địa, trực tiếp diễn hóa ra đại thuật Bất Hủ ầm ầm đánh tới Diệp Hiên.
- Tiên sinh, cẩn thận.
Mặc dù biết Diệp Hiên sẽ không gặp nguy hiểm, nhưng Cố Bắc Thần vẫn không nhịn được nhắc nhở.
Phanh!
Thân hình Diệp Hiên chưa nhúc nhích, năm ngón tay hắn ầm ầm nâng lên. Đại thuật Bất Hủ của Bạch Cốt đạo nhân đánh về phía hắn trực tiếp bị hắn bóp nát trong tay. Khí tức màu trắng đục kia hóa thành khói xanh tiêu tán trong tay hắn, đôi mắt lạnh nhạt nhìn về phía Bạch Cốt đạo nhân.
- Hí!
Diệp Hiên hời hợt tiếp nhận một này của Bạch Cốt đạo nhân, đại biểu các tông nhao nhao hít một hơi khí lạnh, sắc mặt Bạch Cốt đạo nhân khẽ biến, đáy mắt cũng xẹt qua một tia nghiêm trọng.
- Ngươi cũng nhận một kích của ta.
Ầm ầm.
Bầu trời trong nháy mắt nổ nát, hư không nổ tung, chỉ thấy Diệp Hiên điểm ra một chỉ, một luồng Táng Thiên quang mang khủng bố hiện ra ở đầu ngón tay của hắn, sau đó mang theo tiếng nổ chói tai bắn tới Bạch Cốt đạo nhân.
Đối mặt với một kích này của Diệp Hiên, sắc mặt Bạch Cốt đạo nhân không ngừng cuồng biến, Diệp Hiên rõ ràng chỉ là Ngộ Đạo Cảnh, nhưng một kích tiện tay này tuyệt đối không kém hắn.
- Tật!
Bạch Cốt đạo nhân không dám chậm trễ, lật tay triệu hồi ra một Bạch Cốt Cửu Tiết Trượng, nhanh chóng chắn ở trước mặt mình.
Phanh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận