Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 960 - Thập nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận



Chương 960 - Thập nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận




Chu Thiên Tinh Đấu đại trận, trận này xuất sứ từ Đông Hoàng Thái Nhất của Thượng cổ Yêu Đình dùng Hà Đồ Lạc Thư bố trí, trận pháp có ba trăm sáu mươi lăm Hồng Hoang Tinh Thần chủ trì, uy năng hủy thiên diệt địa, có thể lật đổ tam giới.
Tru Tiên kiếm trận.
Năm xưa Phong Thần đại kiếp, tứ đại Thánh nhân liên thủ mới phá Tru Tiên kiếm trận, có thể nhìn ra trận này khủng bố.
Mà tuyệt trận cuối cùng chính là Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại Trận của Vu tộc, một đại trận sát phạt cổ kim cực kỳ khủng bố.
Truyền thuyết kể rằng, nếu thượng cổ thập nhị Tổ Vu khống chế trận này, có thể ngưng tụ ra chân thân Bàn Cổ, ngay cả Thánh nhân cũng phải lui bước, mơ hồ có uy lực đệ nhất tuyệt trận trong tam giới.
Chỉ là truyền thuyết này đã lâu, nhưng chưa bao giờ được gặp, Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận bộc phát lệ khí ngập trời, mặc dù giờ phút này cũng không phải thượng cổ thập nhị Tổ Vu chủ trì, vẻn vẹn chỉ là Xi Vưu triệu hoán, nhưng cũng cực kỳ khủng bố.
Mười hai cây cờ lớn màu đen bộc phát hung khí ngập trời, sát khí cuồn cuộn, mười hai pho tượng ma thần hiện ra, khí tức đen kịt khủng bố che trời cái đất, còn có tiếng hung ma rống giận truyền đến từ tám phương thiên địa.
- Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận?
Diệp Hiên đứng vững, đôi mắt trong nháy mắt ngưng tụ, ngay cả Tôn Ngộ Không cũng biến sắc, hiển nhiên đối mặt với đệ nhất tuyệt trận tam giới này chính là như sấm bên tai.
- Giết tộc nhân ta, hủy thần miếu của ta, bổn vu dù thân tử đạo tiêu cũng phải để hai người các ngươi chôn cùng.
Xi Vưu điên cuồng gầm gừ, một lượng lớn vu huyết từ khóe miệng tràn ra, sắc mặt trắng bệch cực kỳ, hiển nhiên dựa vào một mình hắn khống chế thập nhị đô Thiên Thần Sát đại trận.
Điều này sẽ làm cho hắn gặp phải phản phệ thật lớn.
Phải biết rằng Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận chính là hung trận tuyệt thế, trong đó ẩn chứa sát khí quá mức khủng bố, nếu không cũng không có khả năng được xưng là tam giới đệ nhất tuyệt trận. Xi Vưu tuy là Cổ Vu, nhưng đây cũng là hành vi bất đắc dĩ đả thương địch một ngàn tự tổn hại tám trăm.
- Đạo hữu dừng tay.
Bỗng nhiên, Lục Áp đạo nhân cưỡi mây lao đến, đôi mắt hắn nghiêm trọng nhìn về phía Xi Vưu, âm thanh quanh quẩn trong thiên địa.
- Lục Áp, ngươi và Diệp Hiên tặc tử này khinh thường Vu tộc ta, đợi tất cả Tổ Vu trở về tất sẽ đòi ngươi công đạo.
Xi Vưu giận dữ rít gào, đôi mắt đỏ thẫm, ánh mắt nhìn về phía Lục Áp càng tràn đầy hận ý.
- Ngươi....... ?
Lục Áp cau mày, trong mắt hiện ra vẻ nghiêm trọng, hắn đi tới Vu tộc chỉ là muốn giúp Diệp Hiên một tay, để cho hắn có thể bình yên rời khỏi, không ngờ chuyện lại nháo quá lớn.
Thượng cổ thập nhị Tổ Vu, Lục Áp hắn còn không đắc tội nổi, tuy rằng nói sẽ không có nguy cơ thân tử đạo tiêu, nhưng đắc tội Vu tộc cũng không phải bản ý của Lục Áp.
- Làm bộ làm tịch, ngươi cho rằng bổn đế là hài đồng ba tuổi?
Bỗng nhiên, đang lúc Lục Áp tiến không thối được, Diệp Hiên cầm Tru Thiên Kích đi dạo về phía Xi Vưu, ánh mắt nhìn về phía Xi Vưu càng hiện ra vẻ cực kỳ khinh miệt, giống như không để thập nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận vào trong mắt.
- Huynh đệ cẩn thận.
Tôn Ngộ Không biến sắc, âm thầm nhắc nhở Diệp Hiên, bởi vì mười hai ma thần pháp tướng vắt ngang trời cao đang nở rộ sát khí vô biên, nếu Xi Vưu thật sự phát động trận này, ngay cả Diệp Hiên cũng phải chịu đại kiếp nạn sinh tử, hoàn toàn có khả năng ngã xuống ở đây.
Diệp Hiên cũng không có bất kỳ đáp lại nào khi nghe Tôn Ngộ Không nhắc nhở, trên mặt ngược lại hiện ra nụ cười quỷ dị nhìn về phía Xi Vưu, lại ngoắc ngoắc ngón tay cho nói.
- Nào, để bản đế kiến thức Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận này.
Diệp Hiên dứt lời, Lục Áp đột nhiên nhìn về phía hắn, đôi mắt khẽ run, ánh mắt nhìn Diệp Hiên như nhìn người điên, nghiêm trọng nói:.
- Diệp Hiên, ngươi điên rồi sao, trận này há có thể ngăn cản được, nếu là....
- Ngươi nhìn xem hắn dám phát động trận này sao?
Diệp Hiên mỉm cười quỷ dị, đôi mắt nhìn thẳng Xi Vưu, Xi Vưu nắm chặt hai tay, sắc mặt căng cứng đến đỏ bừng đến cực hạn, cắn chặt hàm răng, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên lại hiện ra vẻ hơi kinh ngạc.
- Xem ra bản đế đoán đúng, ngươi căn bản không khống chế được Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận, nếu ngươi thật sự mở ra trận này, không chỉ mình bị trận này cắn trả, lại trận này ẩn chứa sát khí vô biên cũng sẽ hủy toàn bộ thiên địa Vu tộc, Vu tộc các ngươi cũng phải chết hết.
Diệp Hiên âm độc lên tiếng, âm thanh càng chém đinh chặt sắt.
- Diệp - Hiên —— tiểu —— nhi!
Xi Vưu gằn từng chữ, cất tiếng gầm nhẹ nhìn chằm chằm Diệp Hiên, chỉ là thân hình run rẩy đã bán đứng cảm xúc chân thật của hắn lúc này, hiển nhiên Diệp Hiên nói một chút cũng không sai, hắn căn bản không dám chân chính khởi động trận này.
Đúng như Diệp Hiên nói, hắn không khống chế được Thập Nhị đô Thiên Thần Sát đại trận, nếu hắn chân chính phát động trận này, không chỉ có hắn muốn chết, tất cả mọi người trong Vu tộc sẽ ngã xuống hết trong sát khí vô biên.
Đương nhiên, nếu thật sự phát động Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận, đám người Diệp Hiên cũng phải chết thảm tại chỗ, kết cục ngọc thạch câu phần.
Chỉ là Xi Vưu hắn không dám làm như vậy, bởi vì sẽ để cho cả Vu tộc chôn cùng Diệp Hiên.
- Thật ra bổn đế là người rất nói đạo lý, chỉ cần ngươi giao Đại Nghệ ra, bản đế không nói hai lời, mang theo người của ta rời khỏi.
Diệp Hiên không còn tươi cười, âm thanh trầm thấp nói.
- Không có khả năng.
Sắc mặt Xi Vưu đại biến, trực tiếp từ chối, bởi vì Đại Nghệ là trụ cột của Vu tộc, nếu thật sự giao cho Diệp Hiên, Đại Nghệ tất phải chết không thể nghi ngờ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận