Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1484 - Thiên địa huyết hải, Vong Hồn Thiên Khô



Chương 1484 - Thiên địa huyết hải, Vong Hồn Thiên Khô




Chỉ là Mục Vũ Đại Thánh cũng không tin Diệp Hiên thật đánh bại Hồn Thiên Thánh Vương, mặc dù đáy lòng kiêng kị Diệp Hiên ba phần, nhưng cũng không co vẻ gì e ngại.
- Ba tên cẩu vật, các ngươi là muốn chết.
Mất dấu Hồn Thiên Thánh Vương, Diệp Hiên một bụng hỏa khí, Tru Thiên Kích tranh minh nổ vang, bộc phát ra uy năng xuyên qua thiên địa.
- Đạo hữu, chuyện gì cũng từ từ, chúng ta....
Vân Lam Đại Thánh là vị nữ tử, còn là một nữ tử cực kỳ mỹ mạo, ý muốn dĩ hòa vi quý khuyến cáo Diệp Hiên vài câu.
Phốc phốc!
Máu, máu tươi, máu tươi thê diễm mỹ lệ.
Chỉ thấy Tru Thiên Kích quán xuyên lồng ngực Vân Lam Đại Thánh, một đóa huyết hoa tiên diễm hiện ra trên vạt áo của nàng, cả người nàng đều bị đánh bay lên, trong miệng phát ra một tiếng tiếng rít chói tai.
- Vân Lam?
Mục Vũ Đại Thánh hãi nhiên gầm thét, Vân Lam Đại Thánh là đạo lữ của hắn, giờ phút này lại bị một kích xuyên qua lồng ngực, trong chớp nhoáng đã khiến hai mắt Mục Vũ Đại Thánh xích hồng, điên cuồng đánh tới Diệp Hiên.
- Tiễn ngươi lên đường.
Chiến lực Diệp Hiên quá mức đáng sợ, Tru Thiên Kích càng là xuất ra đại khí đệ nhất sát phạt vạn cổ, mặc dù Vân Lam Đại Thánh bị treo trên Tru Thiên Kích, nhưng cái này cũng không ảnh hưởng đến việc Diệp Hiên vận dụng Tru Thiên Kích mà oanh sát Mục Vũ Đại Thánh.
Phốc!
Giờ phút này Diệp Hiên triển khai toàn bộ chiến lực, Mục Vũ Đại Thánh há có thể ngăn cản?
Một kích Diệp Hiên đánh ra, càn khôn nơi này đều ngưng trệ cực độ, đại kích rét lạnh tàn nhẫn quán xuyên buồng tim Mục Vũ Đại Thánh, trực tiếp bị Tru Thiên Kích đánh bay trong không trung.
- Mục Vũ?
Tam Yêu Đại Thánh run rẩy rống to, khi hắn nhìn thấy Tru Thiên Kích xuyên qua thân thể Mục Vũ cùng Vân Lam, hai người hoàn toàn bị treo trên Tru Thiên Kích, thể xác tinh thần hắn sợ hãi đến cực hạn.
Trốn!
Đầu óc Tam Yêu Đại Thánh trống không, giờ phút này chỉ nghĩ muốn trốn khỏi nơi đây, bởi vì Diệp Hiên quá mức khủng bố, trong khoảnh khắc vậy mà đánh trọng thương hai vị nhân vật cấp Đại Thánh.
Oanh!
Tam Yêu Đại Thánh phóng lên tận trời, trực tiếp bỏ chạy ra phương xa, không chờ hắn trốn khỏi phương thiên địa này, giọng nói Diệp Hiên tàn khốc âm lãnh cũng tại lúc này truyền đến.
- Đẩu chuyển tinh di!
Nhật nguyệt điên đảo, càn khôn nghịch chuyển, Tam Yêu Đại Thánh chỉ cảm thấy sau lưng hiện ra một cỗ hấp lực cực kỳ khủng bố, trong nháy mắt khiến hắn bắn ngược trở về.
Phốc phốc!
Diệp Hiên tàn khốc nhe răng cười, năm ngón tay ầm vang quán xuyên buồng tim Tam Yêu Đại Thánh, một trái tim đẫm máu bị Diệp Hiên móc ra, cùng tiếng kêu thê lương rú thảm của Tam Yêu Đại Thánh, Diệp Hiên bóp nát yêu tâm tươi sống trong tay.
- A!
Yêu tâm bị Diệp Hiên bóp nát, mắt thấy tràng cảnh khủng bố đến cực điểm, Tam Yêu Đại Thánh thê lương rú thảm, nhưng sau một khắc hắn liền bị Diệp Hiên nắm lấy cổ, một kích xuyên qua lồng ngực hắn.
Thương thiên im lặng, vạn linh run rẩy.
Giờ phút này Tru Thiên Kích trọn vẹn quán xuyên ba vị Đại Thánh, lượng lớn máu tươi từ trong cơ thể ba người chảy ra, ba người hoàn toàn lâm vào hôn mê.
Mặc dù ba người cũng không tử vong ngay lập tức, nguyên nhân bởi vì ba người chính là cấp Đại Thánh, nếu đổi lại những người khác, sớm đã chết dưới Tru Thiên Kích.
Giờ phút này, Diệp Hiên vai gánh đại kích, sau lưng là ba bộ thân thể đẫm máu treo trên đại kích, Diệp Hiên quan sát Mục Vũ thiên thành dưới chân, đáy mắt hiện ra vẻ bạo ngược cực kỳ.
- Hồn Thiên, đừng tưởng rằng ngươi có thể trốn.
Diệp Hiên tàn khốc thì thầm.
Ầm ầm!
Bỗng nhiên, năm ngón tay Diệp Hiên nhô ra, hóa ra một cự chưởng che trời, khí cơ băng diệt vạn vật đang tràn ngập mà ra, mang theo vĩ lực trấn sát vạn vật đập xuống Mục Vũ thiên thành.
- Không!
- Trời ơi?
- Ta không muốn chết a!
- Hung ma... Ngươi là hung ma!
Bên trong Mục Vũ thiên thành có chừng mười vạn sinh linh, trong bọn hắn có phàm nhân, càng có rất nhiều tu sĩ, đối mặt một kích trấn diệt tuyệt tình của Diệp Hiên, những tiếng la thét sợ hãi chói tai không ngừng truyền đến.
Ầm!
Như cối xay sát sinh trấn xuống, giống như vong hồn ai ca tấu hưởng, cự chưởng đập xuống Mục Vũ Thiên thành, trong nháy mắt đem Mục Vũ thiên thành hóa thành tro bụi.
Mười vạn sinh linh nhao nhao sụp đổ huyết vụ đầy trời, chỉ có đầu lâu của bọn hắn lưu lại, tiếng kêu thảm thiết thê lương quanh quẩn giữa thiên địa.
- Vong Hồn Thiên Khô!
Diệp Hiên tàn khốc rống to, hắn điểm ra một chỉ, chỉ thấy đầu mười vạn sinh linh nghịch quyển thương khung chớp nhoáng hướng tới Diệp Hiên, cuồn cuộn huyết khí hội tụ thành huyết hải lao nhanh tới Diệp Hiên.
Ầm ầm!
Thiên địa bốc lên huyết hải, mười vạn cái đầu che khuất bầu trời, Diệp Hiên vai gánh đại kích, sau lưng treo lấy cơ thể đẫm máu của ba vị Đại Thánh, đứng trước biển máu thiên địa bễ nghễ đảo mắt tám hướng.
- Huyết hải làm dẫn, vong hồn làm khế, đi!
Diệp Hiên điểm ra một chỉ, chỉ thấy một giọt tiên huyết của Hồn Thiên Thánh Vương dung nhập bên trong thiên địa huyết hải, chỉ thấy thiên địa huyết hải lật lên huyết lãng thao thiên, mười vạn đầu lâu thê lương rú thảm, tiếng quỷ khóc sói tru khiến thánh hồn người nghe sợ hãi.
Ầm ầm!
Vong Hồn Thiên Khô, ác độc đến cực điểm, đây là pháp môn Diệp Hiên tự sáng tạo, chính là từ huyết hồn tinh khí của mười vạn sinh linh hội tụ mà thành, dù là Hồn Thiên Thánh Vương trốn vào hỗn độn tinh không, Diệp Hiên cũng có thể tìm tới người này.
Ào ào ào!
Thiên địa huyết hải đang lao nhanh, mười vạn cái đầu lâu rú thảm, Diệp Hiên đứng sừng sững trong thiên địa huyết hải, một đạo huyết hải thủy triều hiện lên dưới chân hắn, gánh chịu lấy hắn lao nhanh ra phương xa thiên địa mà đi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận