Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 581 - Xé rách da mặt.



Chương 581 - Xé rách da mặt.




- Xem ra đạo hữu không yêu thích những dong chi tục phấn (*) này, người đâu, mang nữ tử thiên tiên bản vương vừa mới bắt được tới đây, để cho nàng phụng dưỡng khách quý của Thông Thiên Lĩnh chúng ta.
(*) Sắc đẹp chỉ do phấn son, sắc đẹp giả dối, tục tằng.
Huyết Thần Vương trong trẻo lạnh lùng lên tiếng.
Rất nhanh, được một gã yêu tướng áp giải một nữ tiên với dung nhan tinh xảo bị dẫn vào động phủ, chỉ là nữ tử này tuy dung mạo thanh tú, nhưng đầu tóc tán loạn, quần áo càng không được chỉnh chu, lộ ra rất nhiều cảnh xuân, hiển nhiên đã gặp phải xâm phạm cực lớn.
Đôi mắt vô thần, như một cái xác không hồn, tuy vị nữ tử này là một thiên tiên, nhưng Diệp Hiên hoàn toàn có thể từ trong ánh mắt đối phương nhìn ra ngay, nữ tử này đã sinh lòng tử chí, chỉ là tu vi bị Huyết Thần Vương cầm cố, dù muốn chết nhưng lại không thể.
- Hứa Thanh Trúc, đây là khách quý của Thông Thiên Lĩnh ta, ngươi phải hầu hạ cho hắn thật tốt, nếu để cho khách quý bất mãn, ngươi nên biết bản vương sẽ trừng phạt ngươi như thế nào.
Huyết Thần Vương âm lãnh cười một tiếng.
Nữ tử thiên tiên run lên, đôi mắt cực kỳ sợ hãi, hiển nhiên là biết Huyết Thần Vương cực kỳ đáng sợ, nàng cố gượng cười bước chậm đi tới phía Diệp Hiên.
- Đại... Đại vương... Ta mời ngài một ly.
Hứa Thanh Trúc rót đầy rượu máu cho Diệp Hiên, lại uống cạn trước rượu máu trong chén, rượu này chính là do máu người chế thành, để cho nàng có một loại cảm giác buồn nôn, nhưng lại phải mạnh mẽ khống chế xuống.
Nhìn nữ tử trước mắt, Diệp Hiên chậm rãi lắc đầu, trầm giọng nói:
- Tuy là tiên nhân, nhưng lại luân lạc làm đồ chơi của Yêu Vương, đúng là một chuyện thật đáng buồn.
Theo những lời Diệp Hiên vừa nói, Cửu Yêu động lập tức vắng vẻ không tiếng động, cửu đại Yêu Vương càng híp đôi mắt lại nhìn về phía Diệp Hiên, đáy mắt mơ hồ có sự bất mãn.
Hứa Thanh Trúc mờ mịt nhìn Diệp Hiên, giống như lời Diệp Hiên nói làm cho nàng nhớ lại một ít chuyện đã qua, đau khổ nói:
- Những Yêu Vương các ngươi đều có đại thần thông trong người, mặc dù ta trải qua vạn năm tu luyện thành tiên, nhưng cũng chỉ là một con giun dế ở trong mắt của các ngươi, đại vương cần gì phải chế giễu ta như thế.
- Cái chết cũng không đáng sợ, đáng chỉ sợ chính là sống không bằng chết, nếu như ngươi nguyện ý, ta có thể tiễn ngươi một đoạn đường, cũng xem như làm một chuyện tốt.
Đều là nhân tộc, Diệp Hiên tuy tàn bạo hung ác, nhưng cũng không nhìn nổi nữ tử nhân tộc bị yêu vật xâm phạm chà đạp, hắn cũng có thể phát thiện tâm cứu nữ tử này, thế nhưng cứu rồi thì như thế nào, cũng chỉ làm cho nàng càng thêm thống khổ.
Nghe thấy lời Diệp Hiên nói, Hứa Thanh Trúc ngẩn mặt ra, đôi mắt khô bại vô thần lúc đầu dần dần tập trung, nhìn về phía Diệp Hiên lộ ra khẩn cầu.
- Giết... Giết ta... Cầu xin ngài hãy giết ta.
Hứa Thanh Trúc dâng trào nước mắt, bỗng nhiên nắm lấy cánh tay Diệp Hiên đau khổ cầu khẩn, giống như đang bắt lại một ngọn cỏ sau cùng.
Bị yêu vật làm bẩn, suốt ngày chịu chà đạp, chuyện này sớm đã làm cho Hứa Thanh Trúc không có suy nghĩ sống tiếp, nếu như Diệp Hiên có thể đại phát thiện tâm giết chết nàng, đây không thể nghi ngờ là giải thoát đối với nàng.
- Cường giả nặng núi, người yếu phủ phục như kiến, thế giới này chính là tàn khốc như thế, kiếp sau đừng bước vào con đường thành tiên, an tâm làm một người bình thường đi.
Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng, phất tay qua một cái, cũng để cho Hứa Thanh Trúc yên diệt từng khúc, hóa thành tro bụi tiêu tán ở giữa hư không.
Ầm!.
Chợt, cái bàn đá trước mặt Huyết Thần Vương nổ nát vụn, sắc mặt tái nhợt mà âm u, đôi mắt nhìn về phía Diệp Hiên càng là xuất hiện sát cơ cực kỳ khủng bố, nhưng vẫn ẩn nhẫn lại.
- Đạo hữu, Thông Thiên Lĩnh ta dùng lễ tiếp đón, nhưng ngươi trước là đánh giết xà cơ, sau lại giết tiểu thiếp của bản vương, hoàn toàn không có để bản vương vào mắt, đạo hữu hơi quá đáng rồi đấy.
Huyết Thần Vương âm lệ trách cứ, nếu không phải đối phương chính là ngũ sắc Khổng Tước, hắn sớm đã ra tay giết chết, nơi nào còn có thể chiêu đãi Diệp Hiên.
- Đạo hữu, chính là đạo bất đồng bất tương vi mưu (*), Thông Thiên Lĩnh ta đã dùng lễ tiếp đón, nếu đạo hữu đã không biết phân biệt, cũng xin hãy rời khỏi đây.
(*) Ý nói người không cùng quan điểm, chí hướng thì không thiểu nói chuyện, thương lượng hay đàm đạo được.
Chúc Long Vương âm lãnh lên tiếng.
Lúc này, chín vị Yêu Vương lộ sắc mặt khó coi, nhưng lại không muốn ra tay cùng Diệp Hiên, bởi vì bọn họ biết, không thể đắc tội ngũ sắc Khổng Tước nhất tộc, nếu như hôm nay giết chết Diệp Hiên rước lấy đại năng của Khổng Tước nhất tộc, toàn bộ Thông Thiên Lĩnh nhất định sẽ bị diệt.
- Đạo hữu, tuy chúng ta không biết vì sao ngươi đi tới Thông Thiên Lĩnh, nhưng chính là nhiều bằng hữu nhiều đường đi, nếu như đạo hữu có gì cầu chúng ta, có thể nói thẳng không sao cả, chúng ta cũng nguyện ý kết giao cùng đạo hữu, nhưng nếu đạo hữu đến đây nháo sự, Thông Thiên Lĩnh ta cũng không phải hạng người dễ bắt nạt.
Thanh Khâu Vương cười quyến rũ lên tiếng, nhưng ngôn từ lại vô cùng lạnh lẽo.
Thông Thiên Cửu Yêu Vương nhìn chằm chằm, bầu không khí dần dần kiềm nén, rất nhiều yêu ma hung ác nham hiểm chăm chú nhìn Diệp Hiên, rất có tư thế một lời không hợp thì sẽ ra tay.
Đáng tiếc, Diệp Hiên lại vẫn bình thản không một gợn sóng, đối với Thông Thiên Cửu Yêu Vương, hắn lại xem như không khí, cũng là vào giờ khắc này, hắn chậm rãi đứng dậy, bình tĩnh nói.
- Con người của ta rất giảng đạo lý, cũng không thích giết chóc, lần này đi tới Thông Thiên Lĩnh, là hy vọng cùng các vị đạo hữu kết giao bằng hữu, càng muốn trở thành một trong những Yêu Vương Thông Thiên Lĩnh.



Bạn cần đăng nhập để bình luận