Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 532 - Không đánh thì không quen biết nhau



Chương 532 - Không đánh thì không quen biết nhau




- Chết tiệt, hôm nay bản đế muốn phải giáo huấn ngươi một phen thật tốt.
Tử Vi Đế Quân nổi giận rít gào.
Tử Vi Đế Quân bây giờ có thể nói rất biệt khuất, hơn nữa có một loại cảm giác bị thất bại cực lớn, hắn đường đường chính là Đại La Kim Tiên, hôm nay lại cùng một La Thiên Kim Tiên đánh đến khó hoà giải, nếu như chuyện này bị truyền đi, chúng sinh tam giới sẽ cười đến rụng răng?
Tuy Tử Vi Đế Quân cũng biết đối phương chính là dựa vào trận pháp để tấn công, nhưng trận pháp cũng là một loại biểu hiện của chiến lực, đối phương có thể bằng vào trận pháp bức mình tới mức như thế, đây cũng tính là đối phương có bản lĩnh.
Hơn nữa, Tử Vi Đế Quân hiện tại rất hối hận, hắn cũng chỉ nhận được thiệp cưới của Ngọc Đế, vừa lúc dọc đường đi qua nơi đây lại nhìn thấy Diệp Hiên đang giết chết phàm nhân, hắn muốn ra tay quản việc.
Có ai nghĩ được Diệp Hiên lại là một khúc xương cực kỳ khó gặm, bây giờ lại còn làm cho hắn tiến thối không được.
Mà điều để cho Tử Vi Đế Quân cảm thấy sợ hãi là, hắn thân ở trong Nghịch Tiên Trận đồ, tu vi trong cơ thể lại đang không ngừng xói mòn, đã muốn ngã vào La Thiên Kim Tiên cảnh, mà ở dưới tình huống này Diệp Hiên lại càng chiến càng hăng, chỉ sợ khi hắn rơi vào La Thiên Kim Tiên cảnh, hắn sẽ bị Diệp Hiên làm thịt mất.
Sau khi Tử Vi Đế Quân nghĩ tới cái kết quả này, trên trán cũng lập tức xuất hiện một tràn mồ hôi lạnh, không ngừng thầm mắng mình sao lại xen vào việc của người khác, vì sao mình lại rảnh rỗi buồn chán muốn đi quản chuyện sống chết của những phàm nhân này, bọn họ chết thì chết, có quan hệ cái rắm với mình?
Tuy hiện tại Tử Vi Đế Quân rất hối hận, nhưng hắn cũng chỉ có thể bất đắc dĩ nghênh tiếp đại thuật công phạt của Diệp Hiên, càng mơ hồ xuất hiện một tia dấu hiệu bị thua.
Ầm!
Hai tay va chạm, cơ thể đang rút lui, ở dưới một chiêu, hai người rốt cuộc cũng cách xa nhau, không chờ Diệp Hiên lần nữa đánh tới, Tử Vi Đế Quân đã trực tiếp khoát tay nói:
- Không đánh, không đánh nữa.
Ông!
Diệp Hiên cũng vội vàng ngừng lại, tiên quang quanh người hơi ngưng trệ, cũng không có lần nữa ra tay giết đến Tử Vi Đế Quân, Tử Vi Đế Quân thấy thế thở ra một hơi, thật đúng là sợ Diệp Hiên muốn phân chết sống với hắn.
- Đạo hữu tu vi thông thiên, tuy là La Thiên Kim Tiên, nhưng chiến lực vô song, bản đế vô cùng kính phục.
Tử Vi Đế Quân giả vờ uy nghiêm, chắp tay thi lễ đối với Diệp Hiên, kỳ thực chính mình cũng đã hạ thấp tư thế, càng xem Diệp Hiên là người đồng cấp mà đối đãi.
Nhìn sắc mặt Tử Vi Đế Quân đỏ bừng, Diệp Hiên mỉm cười, biết Tử Vi Đế Quân muốn mượn lừa xuống sườn núi, tìm cho mình bậc thang đi xuống.
Đương nhiên, Diệp Hiên và Tử Vi Đế Quân cũng không có thù hận gì, hắn cũng chưa từng nghĩ tới thật muốn cùng Tử Vi phân sinh tử, hắn chỉ muốn kiểm nghiệm uy năng của Nghịch Tiên Trận đồ một chút mà thôi.
Không phải có câu nói, đưa tay không đánh người mặt tươi cười, nếu Tử Vi Đế Quân đã nhận thua, huống hồ đối phương lại là Đại La Kim Tiên, nếu như bức quá mức, làm cho đối phương sinh ra tâm liều mạng, đây cũng không phải điều Diệp Hiên mong muốn.
Đến lúc đó không phải nói Diệp Hiên sợ Tử Vi Đế Quân, chỉ là chuyện này căn bản không cần phải như thế, người hắn thật sự muốn giết chính là đám người Ngọc Đỉnh cùng Ngọc Đế, cũng không vì thế mà kết thành hận thù cùng Tử Vi Đế Quân, đây là chuyện mà kẻ ngu mới làm, tuyệt đối không phải việc mà người thông minh như Diệp Hiên nên làm.
- Tử Vi đạo hữu không hổ là Đại La Kim Tiên, nếu không phải có Nghịch Tiên Trận đồ ở trong tay, ta thực sự còn không phải đối thủ của đạo hữu.
Diệp Hiên mỉm cười lên tiếng, lại đưa tay thu hồi Nghịch Tiên Trận đồ.
Đều cho lẫn nhau mặt mũi, Tử Vi Đế Quân đi đầu nhận thua, sau có Diệp Hiên khiêm tốn một phen, điều này làm cho Tử Vi Đế Quân tăng thêm hảo cảm đối với Diệp Hiên, chuyện trước đó Diệp Hiên giết chết phàm nhân bây giờ xem ra, bất quá cũng chỉ là việc lớn bằng hạt vừng.
Phàm nhân cũng tốt, tiên nhân cũng được, đạo lý đều là xây dựng ở dưới tình huống bình đẳng.
Tựa như Tử Vi Đế Quân, lúc trước hắn cảm giác chính là Đại La Kim Tiên, là tồn tại cao cao tại thượng, Diệp Hiên bất quá cũng chỉ là La Thiên Kim Tiên, hắn nhìn thấy Diệp Hiên giết người vô tội lung tung, tự nhiên coi là tà ma, muốn trấn áp tới phô hiển uy danh Tử Vi Đế Quân của mình.
Mà sau khi hắn chiến qua một trận cùng với Diệp Hiên, phát hiện đối phương cũng không thua hắn, cũng xem Diệp Hiên là người đồng cấp mà đối đãi, tư tưởng của mình cũng đổi mới.
Người có cấp bậc như bọn họ, chẳng qua giết chút phàm nhân như giết con kiến hôi, cũng không phải đại sự gì, hắn như thế nào mà vì một ít phàm nhân vô dụng kết thành hận thù với Diệp Hiên?
Đương nhiên, chuyện này cũng đã chứng minh một đạo lý, ở trong thiên địa nhân tam giới, cường giả nặng như núi, người yếu phủ phục như kiến, quả đấm của người nào lớn, lời người đó nói chính là đạo lý.
Chính là không đánh nhau thì không quen biết, huống hồ Tử Vi Đế Quân cũng biết mình trước đó hơi kém đối phương một bậc, đối phương lại có thể cho hắn một nấc thang mà bảo toàn mặt mũi, điều này cũng làm cho hảo cảm của Tử Vi Đế Quân dành cho Diệp Hiên tăng gấp bội, trong lòng đã có ý muốn kết giao.
- Không biết tôn tính đại danh của đạo hữu, tu luyện ở tiên sơn phúc địa nào, nếu như không có đại sự gì, bản đế muốn mời đạo hữu cùng uống một chén rượu nhạt, không biết đạo hữu có thể nể mặt hay không?
Tử Vi Đế Quân thành khẩn mời Diệp Hiên, không nói chữ nào về việc Diệp Hiên lạm sát kẻ vô tội.



Bạn cần đăng nhập để bình luận