Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2412: Tam đại đệ tử! (2)

Chương 2412: Tam đại đệ tử! (2)
- Vạn vật từ sinh đến chết, tu sĩ nghịch thiên tranh mệnh, đây đều là sinh mệnh đại đạo.
Giờ khắc này Diệp Huyền Ma đang nở rộ một loại ánh sáng, một loại có thể gọi là ánh sáng minh ngộ, khúc mắc của hắn rốt cuộc được giải khai.
- Được.
Diệp Hiên mặt lộ ra nụ cười, vui mừng nhẹ gật đầu, không nghĩ tới nhanh như Diệp Phong Thiên đã có thể minh ngộ.
Kỳ thực, cho tới nay, Diệp Hiên đối với Diệp Phong Thiên đều ký thác kỳ vọng, nói cho cùng Diệp Phong Thiên được truyền thừa hơn phân nửa bản lĩnh của hắn, có thể đi ra pháp và đạo bản thân, đây cũng là Diệp Hiên không nhìn lầm người.
Mấu chốt nhất là, nội tâm Diệp Phong Thiên thuần phác, hắn đối với sư tôn chưa từng có dị tâm, mà đây cũng là nguyên nhân hắn coi trọng Diệp Phong Thiên.
Liền lấy Diệp Huyền Ma so sánh cùng Diệp Phong Thiên, tâm cơ Diệp Huyền Ma khó lường, chỉ có thể dùng thủ đoạn cao áp uy hiếp, khi ngươi được thế, hắn sẽ như chó mà vẩy đuôi mừng chủ, nếu khi ngươi thất thế, tất nhiên sẽ bỏ đá xuống giếng.
Nói trắng ra, Diệp Huyền Ma là tiểu nhân âm hiểm, Diệp Phong Thiên là chính nhân quân tử.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Diệp Hiên có thái độ bất đồng đối với hai người, càng là một loại thuật ngự nhân.
Mặc dù Diệp Huyền Ma hèn hạ âm hiểm, nhưng chỉ cần Diệp Hiên đầy đủ mạnh, hắn liền không dám sinh ra dị tâm, dưới thủ đoạn cao áp của Diệp Hiên, Diệp Huyền Ma chỉ có thể khuất phục.
Mà Diệp Phong Thiên thì lại khác, hắn có lấy lý niệm của riêng mình, tính cách càng là thà chết chứ không chịu khuất phục, cho nên thái độ của Diệp Hiên đối đãi với hai người là hoàn toàn khác biệt, thuật ngự nhân này đối với Diệp Hiên mà nói đã hạ bút thành văn.
- Lúc trước đệ tử cùng Hồng Lăng ngỗ nghịch sư tôn, còn xin sư tôn khoan hồng.
Diệp Phong Thiên lại lần nữa dập đầu với Diệp Hiên, trong mắt có lấy vẻ xấu hổ.
- Đứng lên đi.
Diệp Hiên chậm rãi gật đầu.
- Phong Thiên bái kiến sư mẫu, bái kiến sư huynh.
Diệp Phong Thiên cùng Oản Hồng Lăng đứng dậy, sau đó lại làm lễ với Cực Tình Chủ Nhân cùng Diệp Huyền Ma, điều này cũng khiến cho Cực Tình Chủ Nhân - Diệp Khinh Mi vui mừng cười một tiếng.
- Sư huynh, lúc trước sư đệ có nhiều bất kính, còn mời sư huynh thứ lỗi.
Diệp Phong Thiên nói.
- Ha ha ha, ngươi và ta là sư huynh đệ, chỉ là hiểu lầm nho nhỏ, thế nào cần phải nói kia nhiều, ngày sau ngươi và ta cùng hảo hảo hiếu thuận với lão nhân gia sư tôn ông ta mới là thật.
Diệp Huyền Ma đầu tiên là khẽ giật mình, sau đó lại cười ha hả, mặt cũng lộ ra tư thái thân thiết, chỉ là loại thân thiết này có chút hư giả, chỉ là từ mặt ngoài nhìn như sư huynh đệ tương kính như tân.
- Diệp Phong Thiên, ngươi quên sứ mệnh của ngươi rồi sao?
Sắc mặt Vận Mệnh Chủ Nhân âm lãnh đến cực điểm, hắn thế nào cũng không nghĩ tới, Diệp Phong Thiên vậy mà lại hòa hảo với Diệp Hiên như lúc ban đầu.
- Vận Mệnh, ngươi không cần mê hoặc ta, thời gian này ta đã nghĩ rõ ràng rất nhiều, cái mà ngươi gọi là sinh mệnh đại đạo, chỉ là hoa trong gương trăng trong nước mà thôi, trước kia ta nhận một thân truyền thừa từ sư tôn, có thể nhanh chóng tu luyện, trong đó Kiếp Tiên Thuật cũng giúp đại ân, càng là thôn phệ tu vi không biết bao nhiêu người, cũng là lấy tính mạng của bọn hắn.
Diệp Phong Thiên nhàn nhạt mở miệng, ánh mắt nhìn về phía Vận Mệnh Chủ Nhân lạnh lùng đến cực điểm, trọn vẹn một vạn năm, mỗi ngày hắn đều suy nghĩ về sinh mệnh đại đạo, cùng những gì Diệp Hiên nói với hắn, đã chân chính minh ngộ được bản thân.
Cái gì gọi là sinh mệnh?
Sinh mệnh là chính mình, mà không phải người khác.
Mỗi người đều vì sinh mệnh mà sống, dù hắn hay Diệp Huyền Ma cùng không ngoại lệ, nếu trước kia hắn không có sát lục chinh chiến, dựa vào Kiếp Tiên Thuật thôn phệ tu vi người khác để tăng cường bản thân, cũng sẽ không có chi vị trí chí cường hôm nay.
- Tốt tốt tốt, quả nhiên là sư đồ tình thâm a.
Vận Mệnh Chủ Nhân lạnh lùng gầm nhẹ, không nghĩ tới Diệp Phong Thiên cuối cùng là đứng tại một bên Diệp Hiên.
- Hừ, muốn giết sư tôn chúng ta, chỉ sợ hôm nay là tử kỳ của các ngươi.
Oản Hồng Lăng chầm chậm bước ra, lực lượng nhân quả đan xen ngang dọc, uy năng chí cường đang khủng bố nở rộ.
- Phong Thiên bất tài, nguyện ý lĩnh giáo bốn vị đạo hữu một phen.
Diệp Phong Thiên ầm vang bước ra, lực lượng sinh mệnh di thiên mạn địa, tu vi khủng bố của người thành đạo đương thời đang bộc phát ra, cả người càng tựa như phù hợp với thiên địa vũ trụ.
- Hôm nay để cho các ngươi đến được nhưng đi không được!
Oanh!
Diệp Huyền Ma tàn khốc nhe răng cười, lực lượng cực ma thông thiên quán địa, ma uy chí cường cuồn cuộn như thủy triều, càng nương theo lấy lệ khí trùng thiên.
Tam đại đệ tử, đều là chí cường, lúc này ngăn trước người Diệp Hiên, chiến trận khủng bố như này, trực tiếp khiến sắc mặt bọn người Vận Mệnh Chủ Nhân kịch biến.
Lúc này, bọn người Vận Mệnh Chủ Nhân mới kinh dị phát hiện, không biết bắt đầu từ lúc nào, trong mười một vị chí cường, Diệp Hiên đã duy trì bốn đại chí cường.
Tam đại đệ tử không cần phải nói, còn có một Cực Tình Chủ Nhân, mặt khác Thời Không Chủ Nhân giao tình thâm hậu cùng Diệp Hiên.
Đáng hận nhất là Hủy Diệt cùng Vạn Linh lại vào trung lập, chỉ bằng bốn đại chí cường bọn hắn như thế nào có thể cùng năm người Diệp Hiên đánh một trận?
Một tên Diệp Hiên đã đầy đủ đáng sợ, còn có một tên Diệp Phong Thiên người thành đạo đương thời, ba đại chí cường còn lại cũng không yếu, đủ triệt để nghiền ép bốn đại chí cường bọn hắn.
Lúc này.
Sắc mặt Thôn Thiên Ma Chủ âm tình bất định, Hỗn Độn Chủ Nhân mày nhíu lại rất sâu, sắc mặt Vận Mệnh Chủ Nhân lạnh lùng đáng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận