Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1558: Nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của

Chương 1558: Nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của
- Diệp huynh, làm tốt lắm.
Trong miệng Yêu Nguyệt Dạ ho ra máu, giờ phút này khuôn mặt lại hưng phấn dị thường.
Lúc này.
Năm ngón tay Diệp Hiên ách trên cổ họng người này, khóe miệng phác hoạ ra một nụ cười châm chọc, một mặt hí ngược nhìn về phía Cái Thiên Nguyên.
- Cái Thiên Nguyên, nói ngươi ngu xuẩn thật đúng là không có sai, hiện tại bộ nhục thân nguyên niên này trong tay ta, ngươi có tin ta vặn đầu của hắn cho ngươi làm bóng đá hay không?
Diệp Hiên tàn độc cười nói.
- Ngươi dám!
Cái Thiên Nguyên lên tiếng gầm thét, nhưng trên mặt rõ ràng là lộ vẻ kiêng dè cực lớn, rất sợ Diệp Hiên đem người nguyên niên này hủy diệt.
- Ta không dám?
Cờ rốp!
Diệp Hiên dữ tợn cười một tiếng, năm ngón tay ầm vang dùng lực, chỉ thấy cổ họng người nguyên niên này vặn vẹo bất quy tắc, cả người càng là thống khổ trong tay Diệp Hiên kêu rên cầu xin tha thứ.
- Dừng tay, ngươi dừng tay cho ta.
Cái Thiên Nguyên run rẩy rống to, khí tức tự thân đều trở nên hỗn loạn đến cực điểm.
- Ha ha.
Diệp Hiên mỉm cười, năm ngón tay bỗng nhiên buông lỏng, cuối cùng là hắn không có bẻ gãy cổ người trong tay, bởi vì đây chính là trù mã của hắn, nếu thật sự bị hắn làm thịt, tự thân hắn cũng sẽ gặp nguy hiểm.
- Diệp Hiên, chỉ cần ngươi đem người này giao cho ta, Cái Thiên Nguyên ta có thể phát hạ tâm ma đại thệ tuyệt đối không làm khó dễ ngươi, khúc mắc giữa ngươi và ta đều có thể xóa bỏ.
Cái Thiên Nguyên hạ thấp tư thái, hận hận khẩn cầu Diệp Hiên.
- Ngươi nghĩ ta sẽ tin sao?
Diệp Hiên cười lạnh liên tục, hắn có thể không tin Cái Thiên Nguyên sẽ bỏ qua hắn.
- Đến cùng ngươi muốn thế nào?
Cái Thiên Nguyên hung ác nham hiểm mở miệng, nếu không phải sợ ném chuột vỡ bình, hắn hận vì không thể đem Diệp Hiên tháo thành tám khối, cũng không đủ tiêu mất cừu hận trong lòng của hắn.
- Ta muốn thế nào?
Diệp Hiên ngoẹo đầu, như đang trầm tư, cho đến mười mấy hơi thở thời gian trôi qua, lúc này Diệp Hiên mới mỉm cười nhìn về phía Cái Thiên Nguyên nói:
- Ta sợ chết a, ta đặc biệt sợ chết, ta sợ ngươi Cái Thiên Nguyên đạt được bộ thân thể này, vĩnh viễn Diệp Hiên ta sẽ không có ngày yên tĩnh.
- Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi đem bộ thân thể này cho ta, ta có thể phát hạ hỗn độn lời thề tuyệt đối không làm khó dễ ngươi, cũng có thể đáp ứng ngươi ba điều kiện.
Cái Thiên Nguyên gấp rút lên tiếng nói.
- Ba điều kiện?
Diệp Hiên như đang cân nhắc về điều kiện Cái Thiên Nguyên đưa cho, sau đó gật đầu nói:
- Vậy liền để ta suy nghĩ thật kỹ ba điều kiện này, điều kiện thứ nhất nha....
Thời gian đi qua từng chút một, Cái Thiên Nguyên càng là nóng nảy chờ đợi, nhưng từ đầu đến cuối Diệp Hiên chỉ nói chuyện tào lao cùng hắn, căn bản không có nói một điểm chính đề.
Bỗng nhiên, trong nháy mắt Cái Thiên Nguyên bừng tỉnh, khí tức cả người đều trở nên cực kỳ âm trầm.
Bởi vì rốt cục hắn cũng phát hiện chuyện không đúng.
- Tiểu tặc, ngươi dám lừa gạt ta?
Cái Thiên Nguyên phẫn nộ rống to, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên hiện ra sát cơ vô cùng chấn nộ.
Thì ra, hắn cướp đoạt cỗ thân thể Đại Thánh này bộc phát ra tu vi Niết Bàn cảnh, đây đối với tàn hồn Cái Thiên Nguyên là có tổn thương cực lớn, Diệp Hiên căn bản chính là nắm lấy thời gian, chính là muốn tự thân hắn xảy ra vấn đề.
- Ngươi không phải quá đần sao?
Cờ rốp!
Diệp Hiên tàn khốc cười một tiếng, sau một khắc liền bẻ gãy cổ người nguyên niên đang sống sờ sờ, sau đó một bàn tay đem thân thể của người nọ đập thành huyết vụ.
- Tiểu tặc, ta muốn ngươi chết không yên lành.
Cái Thiên Nguyên triệt để lâm vào trong trạng thái bạo tẩu điên dại, cả người oanh sát về hướng Diệp Hiên.
- Yêu huynh, Bá Thiên Tôn Giả, hiện tại hắn đã không thể duy trì Niết Bàn cảnh được bao lâu nữa, các ngươi còn không mau mau xuất thủ?
Diệp Hiên nhanh chóng rút lui, lên tiếng hét lớn đối với hai người Yêu Nguyệt Dạ.
Không cần Diệp Hiên nhắc nhở, hai người đã sớm đánh tới hướng Cái Thiên Nguyên, mà các đại trưởng lão càng là hung hãn không sợ chết vây quanh Cái Thiên Nguyên ở trung ương, hiển nhiên muốn tập hợp tất cả mọi người lực lượng diệt sát Cái Thiên Nguyên.
- Yêu huynh, tiểu đệ đi trước một bước, các ngươi ngăn người này lại, ngày sau có cơ hội huynh đệ ngươi và ta lại nâng cốc ngôn hoan.
Diệp Hiên chuyển thân tức đi, căn bản không có nửa điểm dừng lại, mà sắc mặt Yêu Nguyệt Dạ hơi biến, hắn há to miệng muốn nói cái gì, nhưng lời đến khóe miệng lại nuốt trở vào, dù sao trong mắt hắn, coi như Diệp Hiên ở lại chỗ bọn hắn cũng không trợ giúp được gì.
- Tiểu tặc chạy đâu!
Cái Thiên Nguyên hận cao ngất, điên cuồng đuổi theo Diệp Hiên, nhưng đám người Yêu Nguyệt Dạ cùng Bá Thiên Tôn Giả làm sao có thể để hắn rời đi?
- Yêu Nguyệt Đương Không.
Yêu Nguyệt Dạ trực tiếp lộ ra át chủ bài, một vòng huyết nguyệt dâng lên sau lưng hắn, cả thân thể hắn đều phồng lên, một thanh linh kiếm màu đỏ hiện ra trong tay hắn.
- Trảm.
Chém xuống một kiếm, huyết nguyệt mạn thiên, cái này là đại thuật tối cường sát phạt của Yêu Nguyệt Dạ, mặc dù không thể thật diệt sát được Cái Thiên Nguyên, nhưng tuyệt đối có thể giữ được chân hắn.
- Bá Thiên Quyền.
Bá Thiên Tôn Giả theo sát phía sau, dù sao hắn cũng là tu vi Tạo Hóa đệ nhất cảnh, giờ phút này bộc phát ra toàn lực, trực tiếp đánh nát hư không nơi này, vô cùng hung tàn trấn áp tới Cái Thiên Nguyên.
Hai người xuất thủ, còn sót lại không nhiều trưởng lão và đệ tử cùng nhau xuất thủ, cái này lập tức khiến Cái Thiên Nguyên lâm vào hỗn loạn.
- Cẩu vật các ngươi đáng chết.
Cái Thiên Nguyên rõ ràng có thể cảm giác được tàn hồn tự mình đang suy yếu dần, một thân tu vi Niết Bàn cảnh cũng đang lùi đi, nếu là cứ tiếp tục, hắn coi như thật sẽ chết dưới tay những người này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận