Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1619: Được ăn cả ngã về không

Chương 1619: Được ăn cả ngã về không
Tuy nhiên điều này cũng càng khơi dậy ý chí chiến đấu sâu trong lòng Diệp Hiên.
- Tiểu tử, ngươi có phúc rồi, không ngờ Diệp Lăng Thiên lại để cho Yêu Nguyệt Dạ tham khảo Vạn Linh tiên kinh, xem ra Diệp Lăng Thiên cũng muốn bồi dưỡng ra vạn cổ chí cường của Nguyên hội tiếp theo.
Cái Thiên Nguyên liên tục cười lạnh.
- Vạn Linh tiên kinh?
Diệp Hiên đột nhiên ngẩn ra, trong nháy mắt tỉnh lại.
- Không sai, chính là Vạn Linh tiên kinh, đây cũng là công pháp do Diệp Lăng Thiên sáng tạo. Vạn Linh tiên kinh này có thể tu luyện ra vạn linh lực, mà vạn linh lực cũng là một trong mười hai lực lượng chí cường.
Cái Thiên Nguyên trầm giọng giải thích.
- Mười hai lực lượng chí cường?
Diệp Hiên lẩm bẩm thì thầm.
Trong lòng cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.
Thời gian Diệp Hiên đi tới Hỗn Độn Đại Thế Giới cũng không ngắn, hắn tự nhiên biết mỗi một nguyên hội đều sẽ sinh ra một loại chí cường lực.
Mà nguyên hội thứ mười chính là vạn linh lực lượng của Vạn Linh chi chủ, cũng là một trong mười hai loại lực lượng chí cường.
Nếu như nói Diệp Hiên không kích động là giả, nếu hắn có thể đạt được Vạn Linh tiên kinh, điều này đối với hắn mà nói tuyệt đối có lợi không có hại.
Phía bên kia.
Tử Linh đã mang theo Yêu Nguyệt Dạ rời khỏi điện đường cổ xưa, đang đi tới Ngộ Đạo các, mà Yêu Nguyệt Dạ cũng mười phần kích động, bởi vì hắn dĩ nhiên có thể kiến thức được Vạn Linh tiên kinh trong truyền thuyết, đối với hắn mà nói, chính là thiên đại cơ duyên.
- Diệp Hiên, ngươi nhất định phải ghi nhớ nội dung trong Vạn Linh tiên kinh, đây chính là cơ duyên vô tận.
Cái Thiên Nguyên trầm giọng nhắc nhở Diệp Hiên.
Rất nhanh, Diệp Hiên xuyên thấu qua Huyền Quang kính thấy Tử Linh cùng Yêu Nguyệt Dạ đã tiến vào Ngộ Đạo các.
Ngộ Đạo Các này cực kỳ hoành tráng, chỉ có một vị lão giả khuôn mặt khô héo trông coi, căn bản làm cho người ta nhìn không ra hắn là tu vi gì.
Nhưng từ thái độ cung kính của Tử Linh đối với lão giả, Diệp Hiên có thể đoán được vị lão giả này tuyệt đối là một nhân vật cực kỳ khủng bố.
Tuy nhiên xuyên thấu qua Huyền Quang kính, Diệp Hiên cũng không có cảm thụ quá mãnh liệt, giờ phút này tâm tư của hắn cũng toàn bộ đặt ở Vạn Linh tiên kinh, bởi vì bộ kinh thư này chính là chí bảo cùng cấp bậc với Bất Tử Tiên Kinh, tự nhiên làm cho Diệp Hiên cực kỳ chờ mong.
Ngộ Đạo Các chia làm chín tầng.
Vạn Linh tiên kinh đặt ở trong tầng thứ chín, khi Tử Linh mang theo Yêu Nguyệt Dạ tiến vào tầng thứ chín, chỉ thấy một bộ thạch thư cổ xưa đang chìm ở trong hư không.
- Tiểu đệ, ngươi chỉ có ba ngày tìm hiểu Vạn Linh tiên kinh, nếu ngươi có thể tìm ra một ít manh mối, đây chính là cơ hội để cho ngươi giang cánh bay đến chín tầng trời.
Trước khi Tử Linh rời đi trịnh trọng dặn dò, Yêu Nguyệt Dạ càng không ngừng gật đầu, mặt cũng hiện ra vẻ kích động.
Theo Tử Linh rời khỏi, tầng thứ chín chỉ còn lại một mình Yêu Nguyệt Dạ, hắn khẩn cấp đánh ra một đạo Linh giác đến Thạch Thư, Vạn Linh tiên kinh trong truyền thuyết bắt đầu mở ra.
- Nhanh chóng ghi nhớ nội dung trong đó.
Cái Thiên Nguyên run rẩy gầm nhẹ.
Không cần Cái Thiên Nguyên nhắc nhở, Diệp Hiên đã sớm ngưng thần chờ đợi, nhất định khắc sâu nội dung trong Vạn Linh tiên kinh vào đầu trong thời gian ngắn nhất.
Ông!
Hỗn Độn pháp tắc, ánh sáng của vạn linh, khi Vạn Linh tiên kinh đang lật ra, các loại âm thanh của đại đạo đang truyền đến, cả người Yêu Nguyệt Dạ đều đắm chìm trong loại đại đạo chi âm này.
- Tại sao có thể như vậy?
Bên kia, Diệp Hiên thất vọng rống giận, bởi vì hắn căn bản không thấy rõ nội dung ghi chép trong Vạn Linh tiên kinh, hắn cực kỳ thất vọng.
- Ai, quả nhiên là như thế.
Cái Thiên Nguyên nhẹ giọng thở dài, cũng cực kỳ bất đắc dĩ.
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Diệp Hiên lo lắng lên tiếng, rõ ràng có một cơ duyên lớn đã bày ra trước mặt, nhưng hắn lại không cách nào lấy được, hắn phẫn hận không thôi.
Những thứ khác, Diệp Hiên có thể không quan tâm, nhưng Vạn Linh Tiên Kinh là tồn tại cùng cấp bậc với Bất Tử Tiên Kinh, Diệp Hiên quả thực không cách nào tiếp nhận kết quả này.
- Công pháp chí cường, thiên địa không còn tung tích, ngươi và ta chỉ là thông qua Huyền Quang kính nhìn thấy hết thảy, căn bản không cách nào lĩnh hội ảo diệu của Vạn Linh tiên kinh, ta sớm nên nghĩ đến.
Cái Thiên Nguyên thất vọng thở dài.
- Chẳng lẽ không có biện pháp khác?
Diệp Hiên gắt gao nhìn chằm chằm vào trong Huyền Quang kính.
Vạn Linh tiên kinh, trong miệng phát ra tiếng gầm nhẹ âm u, bởi vì hắn phát hiện Yêu Nguyệt Dạ quả thực cực kỳ ngu xuẩn, giờ phút này hoàn toàn mờ mịt, hiển nhiên không có nửa điểm cảm ngộ Vạn Linh tiên kinh, vô ích chà đạp cơ duyên lớn này.
- Biện pháp thì có một, nhưng mà....
Cái Thiên Nguyên chần chờ lên tiếng, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại thôi, hiển nhiên biện pháp của hắn cũng không phải biện pháp tốt.
Nhưng Diệp Hiên đã không nghĩ quá nhiều, cơ duyên gần trong gang tấc đã bày ra trước mặt, hắn nói cái gì cũng không thể buông tha, nếu buông tha cơ hội ngàn năm có một lần này, chỉ sợ tương lai hắn sẽ hối hận đến chết.
- Rốt cuộc là biện pháp gì?
Diệp Hiên lo lắng rống to.
- Huyền Quang kính là linh bảo, càng bị ngươi khắc vào hỗn độn tinh văn, cho nên có thể coi như một truyền tống trận cỡ nhỏ để dùng, chỉ cần ngươi truyền tống qua, tự nhiên có thể đi tìm hiểu Vạn Linh tiên kinh, tuy nhiên...
Cái Thiên Nguyên nói đến đây hơi dừng lại.
- Tuy nhiên cái gì?
Diệp Hiên vội vàng hỏi.
- Tuy nhiên nếu ngươi truyền tống qua, lão giả trông coi Ngộ Đạo các tất sẽ phát giác ngươi, chuyện nguy hiểm hơn là nếu Vạn Linh chi chủ phát hiện ngươi, ngươi cũng sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Cái Thiên Nguyên thở dài thì thầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận