Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2186: Nữ tử trong quan tài

Chương 2186: Nữ tử trong quan tài
Mặc kệ.
Diệp Hiên cũng không có thời gian tự hỏi những vấn đề nhàm chán này, hắn nhanh chóng lào vào phiến sơn mạch vô danh.
...
Non xanh nước biếc, cổ mộc thông thiên, khi Diệp Hiên tiến vào sơn mạch, hắn đột nhiên phát hiện nơi này có vấn đề rất lớn.
Bên ngoài trông giống như dãy núi này rất bình thường, nhưng chân chính tiến vào nơi này, Diệp Hiên mới phát hiện phiến sơn mạch này là một tuyệt trận khoáng thế.
Nếu người thường tiến vào nơi này, chỉ biết trở về từ đường cũ, nếu có tu sĩ tiến vào trong, phần lớn là bị vây chết ở trong đây.
Đây chỉ là ở ngoài, theo Diệp Hiên không ngừng xâm nhập vào trong sơn mạch, hắn phát hiện xung quanh hiện ra số lượng lớn sương trắng, cảnh tượng xung quanh đều bắt đầu mơ hồ.
- Thật là khoáng thế tuyệt trận.
Diệp Hiên là một vị đại tông sư về trận pháp, tuy rằng hắn không có tu luyện Tinh Nguyên quyết, nhưng hắn từng vượt qua Hỗn Độn thí luyện, đối với trận pháp cấm chế trước mặt, dễ như trở bàn tay vượt qua.
Tuy nhiên. tòa đại trận này quả thật làm cho Diệp Hiên cảm thấy rất lợi hại, bởi vì đây là đại trận mà Bất Tử thiên chủ tự tay bố trí, trong đó có uy năng chí cường ở khắp nơi, cho dù Diệp Hiên lý giải trận pháp cấm chế, muốn phá vỡ trận này đều cực kỳ khó khăn.
Nếu đổi lại bất kỳ kẻ nào tiến vào nơi đây, đừng nói xâm nhập vào phiến sơn mạch này, chỉ cần vừa mới tiến vào trong đó, nhất định sẽ xúc động cả đại trận, sẽ có vô cùng vô tận sát khí đánh tới, bản thân cũng phải rơi vào kết cuộc hồn phi phách tán.
Cũng may hoàn hảo, Diệp Hiên có Kiếp Thiên biến, loại cấm kỵ độn pháp này để cho hắn không bị đại trận ảnh hưởng, hoàn toàn có thể tự do xuyên qua đại trận.
Cho đến giờ khắc này, trong lòng Diệp Hiên cũng cảm thán, Kiếp Thiên Biến quả thực giúp hắn rất nhiều, nếu như không có môn cấm kỵ độn pháp này, đừng nói theo dõi Bất Tử thiên chủ đi tới đây, hắn đã sớm chết trong tay của đối phương.
Răng rắc!
Diệp Hiên hóa thành một luồng khói xanh nhanh chóng xâm nhập vào trong, hắn hiện tại có thể xác định, lời đồn mà Thương Hoài Diệt nói nhất định là thật, nếu không Bất Tử thiên chủ không có khả năng bày ra đại trận khủng bố như vậy ở chỗ này.
...
Sâu trong núi rừng, một sơn cốc.
Lá cây màu đỏ như lửa đung đưa theo gió, từng gốc cây nhỏ màu cam cắm rễ trong đất, cành cây màu cam kết đầy trái cây đỏ thẫm, tản mát ra một cỗ linh khí, làm cho người ta ngửi thấy muốn say.
- Ừ?
- Hỏa Linh Quả?
Diệp Hiên vừa mới tiến vào nơi này, lông mày của hắn khẽ nhíu lại, hắn tự nhiên biết quả trên cây này.
Chuyện để cho hắn cảm thấy kỳ quái là, Hỏa linh thụ chỉ là một loại linh thụ bình thường nhất, quả của nó cũng vô cùng bình thường, đối với tu sĩ cấp thấp, có lẽ còn tăng thêm một phần tu vi, ngoài ra cũng không có tác dụng lớn gì.
Diệp Hiên có chút nghi hoặc, vì sao Bất Tử thiên chủ trồng nhiều hỏa linh thụ như vậy?
Không đợi Diệp Hiên suy nghĩ kỹ manh mối trong đó, một đạo thanh âm u trầm đang truyền đến từ trong sơn cốc, tuy rằng thanh âm không lớn, nhưng Diệp Hiên xác định chính là của Bất Tử thiên chủ.
Diệp Hiên không nghĩ về chuyện của Hỏa Linh Thụ nữa, hắn che đậy hoàn toàn khí tức của bản thân, cẩn thận đi vào trong sơn cốc.
Trong sơn cốc.
Rừng cây hỏa linh rậm rạp, một quan tài thủy tinh hiện ra ở trong, một nữ tử dung mạo đoan trang đang nhắm mắt nằm trong quan tài.
Vẻ mặt nữ nhân cũng không quá kinh diễm, có thể nói chỉ là trung đẳng, khuôn mặt của nàng rất an tường, giống như đang ngủ.
Bất Tử thiên chủ một thân hắc y, lẳng lặng đứng ở trước quan tài thủy tinh, trên người không còn bất kỳ uy thế chí cường nào, tựa như hóa thành một người cực kỳ bình thường.
Buồn bã, cô đơn, và một chút tang thương.
Giờ phút này, Bất Tử thiên chủ tựa như thay đổi thành một người khác, đôi mắt của hắn nhu hòa mà bi thương, lẳng lặng chăm chú nhìn nữ tử trong quan tài, nào còn vẻ âm ngoan quyết đoán sát phạt lúc trước?
- Tiểu Nhiễm, ta về rồi.
Bất Tử thiên chủ khẽ vuốt ve quan tài thủy tinh, thanh âm của hắn rất nhẹ, giống như sợ quấy rầy nữ tử đang ngủ say trong quan tài, khí tức bi thương càng thêm nồng đậm trên người.
Tại thời điểm này.
Diệp Hiên cách Bất Tử thiên chủ chỉ có trăm trượng, có thể nói khoảng cách này cực kỳ nguy hiểm, mặc dù Bất Tử thiên chủ không phát hiện ra hắn, nhưng nhất định sẽ cảm giác được còn có người thứ hai ỏ đây.
Đây là linh giác của chí cường, mặc dù không cách nào tìm được tung tích của Diệp Hiên, nhưng có thể cảm giác được có người ngoài ở đây.
Chẳng qua, Bất Tử thiên chủ giờ phút này đang đắm chìm trong bi thương, linh giác của hắn tự nhiên mất đi hiệu lực, hơn nữa Diệp Hiên thúc dục Kiếp Thiên Biến đến cực hạn, vừa vặn để Bất Tử thiên chủ không cách nào phát hiện.
- Thì ra lão tặc này còn có một mặt yếu đuối.
Nhìn thấy cảnh này, Diệp Hiên thì thầm trong lòng, mặc kệ là người thập ác bất xá cỡ nào, cho dù hắn giết chóc ngập trời, trong lòng thủy chung sẽ có một nơi yếu đuối.
Hiển nhiên, nữ tử trong quan tài chính là nơi yếu đuối của Bất Tử thiên chủ, cũng có thể là tình yêu chân thành cả đời của Bất Tử thiên chủ.
- Tiểu Nhiễm, hiện tại đã là hội nguyên thứ mười, nàng chờ một chút, đợi đến khi nguyên thứ mười hai đến, ta nhất định có thể phá vỡ luân hồi nguyền rủa, chân chính siêu thoát, đến lúc đó nàng và ta có thể đoàn tụ.
- Trước kia, ta đi tìm qua ba lão gia hỏa, luận tu vi, ta chưa từng e ngại bọn họ, chỉ bởi vì ba người này có thể thúc dục tam đại trường hà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận