Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1165 - Rời khỏi (2)



Chương 1165 - Rời khỏi (2)




Kiếp Tiên phệ.
Đây là pháp môn nghịch thiên mà Diệp Hiên lấy được từ trong Phá Hư Thiên đỉnh, từ khi hắn tu luyện thành công vẫn chưa từng thi triển, mà pháp môn này không có công dụng khác, công dụng duy nhất chính là thôn phệ thiên phú thần thông của người khác.
Diệp Hiên chưa bao giờ quên Chúc Cửu Âm cùng Đế Giang, bởi vì Kiếp Tiên Phệ của hắn là chuẩn bị vì hai người này, chỉ có thôn phệ thiên phú thần thông của hai đại Tổ Vu này mới có thể để cho hắn nắm trong tay lực lượng thời không.
Hôm nay lâm vào ma tâm trảm tình diệt yêu, hắn bất ngờ tỉnh ngộ, dĩ nhiên quá muộn, khi hắn nhìn thấy tương lai nghịch chuyển năm tháng đi tới kiếp này, hắn càng bắt buộc phải có pháp môn về thời không này.
Nhưng trong lục đại Tổ Vu hiện tại cũng không có Chúc Cửu Âm cùng Đế Giang, nhưng chuyện này cũng không có bất kỳ quan hệ gì, nếu hắn đã đi tới nơi này, nhất định sẽ tìm ra hai đại Tổ Vu, làm mọi thứ đạt được mục đích, nắm giữ lực lượng thời không.
- Ma vật, nếu ngươi dám đả thương Chúc Dung nửa phần, Vu Tộc ta tất nhiên cùng ngươi không chết không thôi.
Huyền Minh Tổ Vu tức giận đến đỏ mặt gào thét.
Một nụ cười lộ ra từ khóe miệng Diệp Hiên, hắn giống như không có nghe được lời uy hiếp của Huyền Minh Tổ Vu, sau đó nhìn thoáng qua Chúc Dung trong tay, bước ra một bước, không ngờ quỷ dị biến mất ở trong mắt ngũ đại Tổ Vu, cùng biến mất còn có thi thể của Quảng Hàn tiên tử.
- Đuổi theo.
Huyền Minh Tổ Vu cất tiếng rống giận, muốn truy tìm theo phương hướng Diệp Hiên mất tích, nhưng không đợi hắn có hành động, Thiên Hạo Tổ Vu lạnh lùng quát lớn:
- Không cần đuổi theo, ma vật này có thần thông rất cao, căn bản không bắt được khí tức của hắn, ngay cả khi chúng ta đuổi kịp hắn, làm sao có thể giải cứu Chúc Dung?
- Ngươi đang nói nhảm nhí cái gì đó, chẳng lẽ trơ mắt nhìn hắn mang Chúc Dung đi?
Sắc mặt Huyền Minh Tổ Vu khẽ biến, gầm nhẹ.
- Huyền Minh, ngươi chẳng lẽ ngốc?
- Người này bộc phát ra ma khí ngập trời, tu vi thần thông vượt xa chúng ta, chỉ dựa vào mấy người chúng ta làm sao là đối thủ của hắn, hơn nữa thiên địa Vu tộc giờ phút này hiện ra tam giới, nếu có đại địch xâm phạm, không có chúng ta tọa trấn Vu Tộc, chẳng phải sẽ gặp đại kiếp nạn?
Thiên Hạo Tổ Vu nhướng mày nói.
Nghe lời Thiên Hạo Tổ Vu, sắc mặt Huyền Minh Tổ Vu âm trầm, tiếng nói hơi chậm lại.:
- Chẳng lẽ chúng ta nhìn Chúc Dung bị hắn mang đi, nếu Chúc Dung chết trong tay hắn, thập nhị Tổ Vu thượng cổ chúng ta chẳng phải sẽ thiếu một người, chúng ta làm sao có thể thừa nhận được hậu quả này sao?
Không trách Huyền Minh Tổ Vu kích động, Thập Nhị Tổ Vu chính là căn bản để ngưng tụ chân thân Bàn Cổ, nếu thiếu một người thì không thể ngưng tụ ra chân thân Bàn Cổ, chính là một tai họa ngầm thật lớn đối với Vu Tộc mà nói.
- Yên tâm đi, Tổ Vu chúng ta đều do tinh huyết của Bàn Cổ biến thành, ngay cả thân thể bị hủy, chỉ cần còn có một giọt máu tồn tại, có thể nhỏ máu trọng sinh, người này giết không được Chúc Dung.
Câu Mang Tổ Vu chậm rãi lên tiếng.
- Điều duy nhất hiện tại chúng ta có thể làm là lập tức liên hệ với các Tổ Vu khác, chỉ có thượng cổ thập nhị Tổ Vu chúng ta tề tụ, cho dù đối mặt với Thánh Nhân cũng không sợ hãi.
Cường Lương Tổ Vu phát biểu ý kiến.
- Không sai, hiện tại chúng ta cần liên hệ với Tổ Vu khác, hơn nữa ta hoài nghi người này rất có khả năng chính là La Hầu, ngoại trừ Ma Tổ La Hầu, trong tam giới làm sao còn có người khủng bố như vậy?
hiên Hạo Tổ Vu nặng nề lên tiếng.
- La Hầu?
Huyền Minh Tổ Vu thì thầm tự nói, đôi mắt hiện ra vẻ kinh ngạc, nói:
- Ma Tổ La Hầu là Hỗn Độn Ma Thần, chính là nhân vật cùng thời đại với Bàn Cổ đại thần, Hồng Quân Đạo Tổ, nếu người này thật sự là hắn, hắn ra tay với Vu Tộc ta là muốn làm cái gì?
- Được rồi, mặc kệ hắn có phải La Hầu hay không, giờ phút này, tất cả Tổ Vu nhất định phải tụ tập.
Thiên Hạo Tổ Vu trầm giọng nói.
- Ngươi nói dễ dàng, các Tổ Vu khác rải rác khắp nơi, người khác còn dễ nói, Chúc Cửu Âm và Đế Giang hành tung bất định, ngay cả chúng ta triệu hoán thì hai người chưa chắc có thể trở về, còn có Hậu Thổ kia không biết đang ở phương nào, Cộng Công năm xưa đánh một trận long trời lở đất với Chúc Dung, hai người có cừu oán cực lớn, cho dù hai vị Tổ Vu khác có thể trở về Vu tộc, nhưng cũng chỉ là hạt cát trong sa mạc mà thôi.
Huyền Minh Tổ Vu căm hận nói.
- Chúc Cửu Âm, Đế Giang, Hậu Thổ, đây là ba người mạnh nhất trong số Tổ Vu chúng ta, bất kể như thế nào thì chúng ta cũng phải tìm ra ba người này.
Thiên Hạo Tổ Vu nặng nề lên tiếng.

Non xanh nước biếc, gió mát nhè nhẹ.
Đây là một ngọn núi xanh vô danh, thảm thực vật xanh biếc tươi tốt, càng thỉnh thoảng có chim bay cách rừng truyền đến tiếng kêu dễ nghe.
Trên ngọn núi xanh, cỏ thơm xanh biếc, thi thể Quảng Hàn tiên tử nằm ngang trên mặt đất, khuôn mặt của nàng an tường mà trầm tĩnh, chỉ là vết máu trên cổ quá mức chói mắt, quanh thân cũng không còn chút sinh cơ nào.
Diệt Hồn Huyết Đao, sát sinh vạn vật, phàm là người bị đao này chém giết, hồn phi phách tán mà chết.
Diệp Hiên đứng trên đỉnh cao nhất, quanh thân hắn bị hỗn độn u vụ che lấp, một đôi mắt u buồn lẳng lặng nhìn Quảng Hàn tiên tử, bên cạnh hắn, Chúc Dung với cả người đầy máu đang bị một tia sáng màu đen quấn quanh toàn thân, căn bản không cách nào nhúc nhích.
- Ngủ đi, ngủ một giấc thật ngon, khi nàng tỉnh lại, thế giới này sẽ không còn thị phi nữa.
Diệp Hiên khàn khàn thì thầm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận